Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 1315: Vương Hữu Phúc Thăm Dò.

Sau khi hết hỗn loạn, càng ngày càng nhiều người rời khỏi đội ngũ trốn ra phía ngoài.
Trong nháy mắt, một trăm nô lệ chỉ còn lại hơn ba mươi người.
Một bộ phận sau khi do dự thì lựa chọn lưu lại, có mấy người thì ánh mắt kiên định đứng tại chỗ, từ đầu đến cuối cũng không xê dịch qua một bước.
- Vì sao ngươi không đi?
Lâm Hữu hiếu kì nhìn về phía trong đó một nô lệ có cánh tay bị các mảnh vảy phủ kín.
- Nhà của chúng ta đã bị những lãnh chúa kia hủy đi, không có chỗ để đi, còn không bằng ở lại đây.
Nô lệ đó lên tiếng trả lời, xem ra thật có chút cốt khí.
Hơn nữa cũng giống như hắn, đều hận lãnh chúa trong Thần Vực, điểm hắn này rất thích.
- Ngươi thì sao? Vì sao không đi?
Lâm Hữu nhìn về phía một tên nô lệ không xê dịch nửa phân khác nói.
- Ta muốn báo thù!
Tên nô lệ này trả lời càng trực tiếp hơn.
Từ trong mắt của hắn ta, Lâm Hữu nhìn thấy ánh sáng quen thuộc.
Đó là ánh sáng khi hắn bị lãnh chúa truy sát, Đại Đế Vạn Giới vì hắn mà khi chết, hắn đã quyết định phải hủy diệt toàn bộ Thần Vực.
- Rất tốt.
Lâm Hữu hài lòng gật đầu, hắn muốn chính là kiểu người như vậy.
Hắn lập tức quay đầu nhìn về phía ba người Thiên Khung cách đó không xa:
- Thiên Khung lão ca, những người này phiền các ngươi dẫn đi sắp xếp một chút, ta còn có việc phải bàn với bọn hắn một chút.
- Giao cho ta đi.
Thiên Khung mỉm cười, trực tiếp mang theo hơn ba mươi nô lệ bán nhân lưu lại xuống dưới, sắp xếp chỗ ở và công việc cho bọn hắn.
Cho đến lúc này, Vương Hữu Phúc mới nói đến chính sự.
- Lâm Hữu các hạ, không biết Thủ Lĩnh Độc Giao Ba Đầu kia có ở đây không? Ta đây có một túi độc của Thủ Lĩnh Độc Giao Vương cấp 13, muốn cầm đến đổi chút tài nguyên với ngài ấy.
Lời nói này xem như cho thấy ý đồ hắn đến, cũng là thăm dò.
Dù sao thì tin tức quan hệ giữa Lâm Hữu và ma thú Thủ Lĩnh rất tốt đều chỉ là tin đồn thôi, không có mấy người thấy tận mắt.
Mà túi độc này chính là nước cờ đầu bọn hắn dùng để chứng thực việc này, xác nhận có cần thiết tiến một bước hợp tác với Lâm Hữu hay không.
- Nhân loại, lời này của ngươi là thật chứ?
Đột nhiên lúc này, một âm thanh vang dội vang lên.
Không đợi Lâm Hữu thông báo, một con Độc Giao Ba Đầu hình thể khổng lồ đã từ chỗ sâu Đông Cực Ma Vực gào thét mà đến, tốc độ nhanh đến cực điểm.
Chính là Thủ Lĩnh Độc Giao Ba Đầu định đến tìm Lâm Hữu phóng độc!
……..
- Cấp 13!
Bọn người Vương Hữu Phúc nhìn thấy Thủ Lĩnh Độc Giao Ba Đầu xuất hiện, bọn hắn đều biến sắc, nhịn không được lui về phía sau.
Tuy hắn đã sớm nghĩ đến trong lãnh địa của Lâm Hữu có ma thú cấp 13 ẩn hiện, nhưng khi thật sự tận mắt nhìn thấy thì trong lòng bọn hắn vẫn khiếp sợ không gì sánh nổi.
Hơn nữa ma thú cấp Thủ Lĩnh trở lên khác với ma thú bình thường, bọn chúng đã có trí tuệ không kém gì nhân loại, đối phó tuyệt đối khó càng khó khăn hơn.
Cho dù mấy người bọn hắn cộng lại cũng không đủ quái vật này nhét kẽ răng.
- Vừa rồi ngươi nói, trên tay ngươi có túi độc của Độc Giao Vương à?
Thủ Lĩnh Độc Giao Ba Đầu vô đôi cánh rơi xuống mặt đất, trên mặt đất nổi lên một hồi gió lớn kịch liệt.
Ba đôi mắt to lớn nhìn chằm chằm Vương Hữu Phúc vẻ mặt sợ hãi.
- Đúng đúng, mấy vị Chân Thần trong thương hội chúng ta cùng nhau ra tay mới lấy được.
Vương Hữu Phúc cố gắng nén lại sợ hãi trong lòng, run giọng nói.
Thậm chí nói ra các cường giả trong thương hội của mình, thật giống như như vậy có thể khiến cho hắn có thêm lực lượng vậy.
Trong Thần Chi Lĩnh Vực, mặc dù Lãnh Chúa cấp 12 được xưng là Thần Cấp, nhưng chẳng qua cũng chỉ là vừa nhập môn Chuẩn Thần mà thôi.
Chỉ có vượt qua cấp 12, sáng tạo một phương giới vực thiên địa thì mới có thể chân chính được xưng là Thần, cũng chính là cái gọi là Chân Thần.
Quái vật trước mắt này lại cùng một cấp bậc với Chân Thần, hắn không sợ mới là lạ.
Nhưng dù sao hắn gặp qua không ít việc đời, rất nhanh đã khôi phục lại, vội vàng từ trong không gian lấy ra một túi độc đỏ tươi được bảo tồn hoàn hảo, lớn chừng cái đầu.
Trong chốc lát, khí độc màu tím sậm khuếch tán ra ngoài, làm các thực vật xung quanh cũng bắt đầu nhanh chóng khô héo.
- Quả nhiên là túi độc của Độc Giao Vương!
Thủ Lĩnh Độc Giao Ba Đầu trợn tròn hai mắt, lộ ra vẻ hưng phấn.
- Người trẻ tuổi, thứ này ta mang đi trước, muốn bao nhiêu Tinh Thạch ngươi tự bàn với hắn đi, đến lúc đó lại tới tìm ta lấy là được!
Nói xong, Vương Hữu Phúc đột nhiên cảm thấy hoa mắt, hộp chứa túi độc trực tiếp xuất hiện ở trong mồm của Thủ Lĩnh Độc Giao Ba Đầu.
Rất hiển nhiên, túi độc này cực kỳ quan trọng đối với nó.
Thậm chí không nói thêm gì đã lập tức mang theo vật liệu trực tiếp bay trở về chỗ sâu của Đông Cực Ma Vực, dáng vẻ của nó vô cùng vội vàng.
Việc này ngược lại làm cho Vương Hữu Phúc thả lỏng một ngụm, lặng lẽ thu lại đạo cụ thoát thân nắm sẵn ở trong tay.
Dựa vào thực lực của Thủ Lĩnh Độc Giao Ba Đầu thật là có khả năng giết chết bọn hắn đều cướp đi vật liệu, chuyện duy nhất bọn hắn có thể làm cũng chỉ có thoát thân mà thôi.
May mắn kết quả xấu nhất không xảy ra.
Hình như đối phương cảm thấy bọn hắn còn có giá trị lợi dụng nên không trực tiếp vạch mặt, mà lại quyết định dùng Tinh Thạch trao đổi.
Đây cũng chính là kết quả bọn hắn vui vẻ nhìn thấy nhất.
Hơn nữa từ trong lời nói của Thủ Lĩnh Độc Giao Ba Đầu vừa rồi, bọn hắn đã biết được một tin tức quan trọng, đó chính là quan hệ giữa Lâm Hữu với những ma thú Thủ Lĩnh này rất không tầm thường, thậm chí ngay cả chuyện trọng yếu như vậy cũng giao cho hắn định đoạt.
Trước đó, chỉ sợ điện Vạn Thần đã thua ở trong tay Thủ Lĩnh Độc Giao Ba Đầu này!
Dưới sự sợ hãi, ánh mắt của Vương Hữu Phúc nhìn Lâm Hữu cũng trở nên có chút không giống lúc trước.
Vừa vặn lúc này, Lâm Hữu cũng thu tầm mắt lại, nhìn về ánh mắt sáng rực đang hướng về phía hắn.
- Nói cái giá đi, ngươi muốn bán túi độc đó bao nhiêu Tinh Thạch?
Có thể làm cho Thủ Lĩnh Độc Giao Ba Đầu vội vàng như thế, túi độc đó chắc chắn có giá trị không nhỏ, hắn không vớt chút dầu nước sao được?
Cho nên ánh mắt hắn nhìn Vương Hữu Phúc cũng thay đổi, trở nên thuận mắt hơn rất nhiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận