Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 1436: Linh Hồn Chuyển Sinh, Hậu Thủ Của Quý Canh! (Phần 1)

- Đám quái vật này rốt cục đã không nhịn được nữa muốn động thủ sao?
Ánh mắt của các lãnh chúa ngưng trọng, nhìn bốn phía không ngừng hiện lên từng bóng người khủng bố.
Ngoại trừ Đông Cực Ma Vực cách nơi này gần nhất ra thì Ma tộc từ ba Đại Ma Vực đều đã chạy tới, gần như có thể coi như là dốc toàn bộ lực lượng.
Quả nhiên những quái vật này sẽ không dễ dàng để cho bọn hắn đạt được Chủ Thần chi vị như vậy.
Nghe thấy truyền thừa của Chủ Thần xuất hiện toàn bộ, bọn hắn không tiếp tục ẩn giấu nữa, lựa chọn ở xuất thủ vào lúc này.
Đây là một trận chiến đấu liên quan đến đại thế của toàn bộ Chủ Thế Giới!
Bọn hắn đã sớm có chuẩn bị tâm lý đối với chuyện này, cho nên cũng không cảm thấy quá ngoài ý muốn.
- Ha ha ha. .... Trốn ở sau lưng quan sát lâu như vậy rồi, cuối cùng các ngươi cũng chịu đi ra sao?
Trên bầu trời, Quý Canh cười điên cuồng, tiếng cười không ngừng quanh quẩn, nhưng hắn lại không bởi vì bị thua mà sinh ra một chút dao động nào.
Ngược lại khí trùng trời cao, cả người nhìn như đều biến đến cao lớn mấy phần.
- Quý Canh, ngoan ngoãn giao ra truyền thừa của Chủ Thần, chúng ta có thể tha cho ngươi một mạng!
Đối với thực lực của Quý Canh, nhóm Thiên Thần của các đại Thần Quốc vẫn vô cùng kiêng kỵ.
Mục tiêu của bọn hắn chỉ là truyền thừa mà thôi, cũng không hy vọng thật là địch với Quý Canh.
Bởi vì một khi liều mạng thì có lẽ bọn hắn cũng không lấy được bất kỳ chỗ tốt nào, thậm chí nguy hiểm đến tính mạng.
Cũng cũng bởi vì ỷ vào nhiều người nên bọn hắn mới có lực lượng như thế mà thôi.
- Tha ta một mạng sao? Thật sự là chê cười, Quý Canh ta bồi Chủ Thần chinh chiến mấy chục ngàn năm, làm đủ trò xấu, giết lãnh chúa và ma thú còn nhiều hơn các ngươi nhìn thấy, ngoại trừ Chủ Thần ra thì không ai có tư cách làm cho ta cúi đầu!
Quý Canh máu nhuốm trời cao, tiếng cười càng ngày càng quái đản buông thả, hiện ra vô tận hào khí.
Trong mắt hắn, những thứ này chỉ đám hèn nhát không dám chính diện chống lại hắn, căn bản là không có tư cách để cho hắn nhìn nhiều.
Thiên Vương của Thần Quốc không được, ma thú cấp Lãnh Chúa của bốn đại Ma Vực cũng không được!
Dù là Lâm Hữu đang tiến hành công kích đối với hắn cũng đều cảm nhận được một khí phách không có trên người những lãnh chúa còn lại từ trên người hắn.
Nếu không phải là bởi vì hai bên đứng ở mặt đối lập thì Lâm Hữu chắc chắn sẽ nhịn không được sinh lòng tán thưởng, trong Thần Vực lại còn có nhân vật bực này.
Nhưng bây giờ... Hắn nhất định phải chết!
Nghĩ xong, hắn lại lần nữa bạo phát Gào Thét Dã Man, đại quân Thực Vật và đại quân Nguyên Tố mãnh liệt xông mở phòng tuyến của Quý Canh, rốt cục bao vây hắn vào giữa.
Tiếp đó hai người đồng thời xuất thủ, Pháp Tắc Không Gian giam cầm lại không gian bốn phía, không cho hắn cơ hội chạy trốn.
- Quý Canh, còn nhớ rõ năm đó ta đã nói gì sao? Thù này ta sớm muộn sẽ trở lại báo!
Âm thanh của Đoạn Trường Phong có chút run rẩy, không biết là bởi vì sắp báo được đại thù hay là bởi vì nguyên nhân khác.
Trong lòng Lâm Hữu cũng rung động.
Đã trải qua nhiều chuyện như vậy, lại bỏ ra nhiều nỗ lực và hi sinh như vậy, cuối cùng hắn đã có thể đích thân tự tay giết kẻ cầm đầu, đòi lại món nợ cho Vạn Giới.
Các lãnh chúa và ma thú khác thấy thế thì giật mình.
Lúc trên người Lâm Hữu này đã có một bộ phận truyền thừa của Chủ Thần, một khi bị hắn đạt được truyền thừa còn lại thì chỉ sợ thực lực sẽ lần nữa tăng vọt, đạt tới mức mà bọn hắn cũng không cách nào đối phó nổi.
Đây là chuyện bọn hắn tuyệt đối không nguyện ý nhìn thấy.
Liếc mắt nhìn nhau, bọn hắn rốt cục không nói nhảm nữa.
- Lên!
- Động thủ!
Trong chốc lát, tất cả Thiên Thần cấp 10 và Ma tộc Lãnh Chúa cấp 14 lập tức suất lĩnh đại quân dưới trướng, vọt về hướng trung tâm chiến trường.
Những nơi đi qua, cảnh tượng một mảnh hỗn loạn.
Những Thiên Thần sơ cấp và Chân Thần thì từ bỏ đối thủ trước mắt, suất lĩnh binh chủng ngăn cản Ma tộc tiến công.
Chủ Thần chi vị có thể là bất kỳ một lãnh chúa nào trong số bọn hắn thu hoạch được, nhưng lại không thể rơi vào trong tay Ma tộc, nếu không hậu quả sẽ khó mà lường được.
- Ha ha... Các không là phải ngươi muốn truyền thừa của Chủ Thần sao? Đến đây, đến giết ta đi!
Đối mặt với một mảng lớn Thiên Thần cấp 10 đánh tới, Quý Canh tóc tai bù xù, máu me khắp người, xem ra vô cùng thảm liệt.
Sáu vị Thiên Vương còn lại của Thần Quốc xông lại muốn cứu viện thì lại bị một mảng lớn Thiên Thần cao cấp ngăn cản, trong thời gian ngắn căn bản là không có cách thoát thân.
Hai người Lâm Hữu mang theo binh chủng điên cuồng công kích, một luồng năng lượng hủy thiên diệt địa tại nổ tung quanh người Quý Canh, muốn chém giết hắn trước khi các Thiên Vương nhúng tay vào, dẫn đầu đoạt được truyền thừa của Chủ Thần.
Giống như tất cả đều đã trở thành kết cục đã định.
Toàn bộ đội ngũ Chúng Thần Chi Đỉnh hiển rõ xu hướng suy tàn.
Thế nhưng không ai chú ý tới, Quý Canh bề ngoài cuồng loạn nhưng trong mắt lại ẩn giấu đi một tia hàn ý.
Thì tại những Thiên Thần kia cấp 10 có hơn không gian đi vào gần đó thời khắc, dị biến tăng vọt.
Nguyên bản Quý Canh đang bị hai người Lâm Hữu vây công khó khăn ngăn cản, không ngờ lại còn che giấu thực lực, trên người đột nhiên bạo phát một luồng khí tức bạo liệt, đánh bay hai người ra ngoài.
- Không tốt, mau lui lại!
Trong lòng của một đám Thiên Thần kinh hãi, ào ào cảnh giác ngừng lại lui về phía sau.
Nhưng dù tốc độ của bọn hắn nhanh thì tốc độ của Quý Canh càng nhanh hơn.
Lại dùng tốc độ nhanh hơn vừa rồi ba phần xông ra, thẳng tắp lướt về phía một Thiên Thần hệ Thực Vật trong đó.
- Chết đi!
Quý Canh hét lớn một tiếng, lập tức xuất hiện ở trước mặt Thiên Thần kia, phát động Thời Gian Đảo Ngược trong ánh mắt kinh hãi muốn tuyệt của đối phương, cánh tay quán chú khí tức huyết tinh hung hăng đánh ra.
- Phốc!
Thiên Thần hệ Thực Vật chưa lĩnh ngộ Thời Gian Đảo Ngược bị lập tức xuyên thủng ngực, cánh tay đỏ tươi xuyên qua sau lưng của hắn, trong miệng phun ra mảng lớn máu tươi.
Con mắt trợn to, tràn đầy không thể tin.
Như vậy vẫn chưa xong!
Bạn cần đăng nhập để bình luận