Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 241: Lãnh Chúa Cấp 9

Nhưng dần dần Lâm Hữu phát hiện ra điểm không đúng.
Tuy đám Vong Linh này đều là cấp bảy, nhưng sau khi đánh chết chúng nó lại không được ban thưởng.
Chẳng lẽ tất cả đám vong linh này đều là binh chủng được người ta triệu hồi tới?
Lâm Hữu hoàn toàn kinh sợ rồi!
Lãnh chúa cấp bảy, cấp tám tuyệt đối không thể gọi về một lần mà xuất hiện đại quân Vong Linh khổng lồ như thế, trừ phi...
- Rống!
Dường như để trả lời cho suy đoán của hắn.
Từ bên trong một khe không gian, đột nhiên vang lên tiếng rống giận kinh thiên.
Một con Rồng Xương Vong Linh có hình thể khổng lồ lao ra khỏi cái khe, làm cho không gian xung quanh đều kịch liệt chấn động.
Mà trên lưng con Rồng Xương kia, một lão giả mặc áo bào đen đang ngạo nghễ đứng thẳng, ánh mắt lão lạnh nhạt nhìn chăm chú xuống tình hình bên dưới.
Sĩ binh trưởng vốn đang ở trên không trung chiến đấu kịch liệt với một vị lãnh chúa cấp tám, đột nhiên sắc mặt của hắn đại biến.
- Lãnh chúa cấp chín!
Đúng vậy!
Lão giả hắc bào xuất hiện ở bên cạnh cái khe kia, rõ ràng là một vị lãnh chúa hệ vong linh cấp chín!
Chỉ thấy bên người lãnh chúa kia, ngoại trừ hơn mười con Rồng Xương cấp chín, còn có một đám Đại Pháp Sư Vong Linh cấp chín đang cầm pháp trượng trong tay.
Mỗi một lần bọn chúng giơ cao pháp trượng, sẽ có mảng lớn bộ xương khô cấp bảy xuất hiện.
Đám lãnh chúa đại lục Nguyên Sát cấp thấp, lại xen lẫn vào trong đại quân Vong Linh, điên cuồng công kích tới đám lãnh chúa vừa lao tới.
Sau khi bị bên kia đánh sâu vào, rất nhanh thế giới Nguyên Thủy bên này đã dần dần đi vào xu hướng suy tàn, bị buộc phải lui về phía sau.
Thậm chí sĩ binh trưởng trên không trung, cũng bị đánh cho liên tiếp bại lui. Đảo mắt một cái đã thấy hắn bị Rồng Xương đánh rơi xuống mặt đất, máu nhiễm trời cao, làm lòng người căng thẳng.
- Lãnh thổ Thiên Khung không phải nơi ngươi có thể làm càn!
Đột nhiên, một tiếng quát lớn nổ vang từ phía xa xa.
Cuối cùng ở chủ thành bên kia, đã có lãnh chúa cấp chín nhận được tin tức mà tới rồi. Người này tới còn mang theo binh chủng Hỏa Loan Điểu đầy trời, cộng thêm một đám lãnh chúa cấp bảy, cấp tám, hoả tốc chi viện cho chiến trường.
Lãnh chúa vong linh kia thấy vậy, lập tức buông tha truy kích sĩ binh trưởng, ngược lại đối phương triệu hồi tất cả Rồng Xương Vong Linh đến bên người, sau đó nhìn về phía mấy lãnh chúa cạnh đó.
- Các ngươi cứ rời khỏi nơi này trước, giao tên cấp chín này cho ta ngăn cản, nhất định phải mang thứ kia rời đi, tuyệt đối không được để xảy ra sơ xuất.
- Vâng!
Mấy lãnh chúa kia đáp lại một tiếng, ngay sau đó bọn họ lập tức rơi xuống mặt đất.
Thừa dịp không ai chú ý tới, bọn họ ẩn nấp khí tức rồi nhanh chóng xâm nhập vào trong rừng, biến mất không thấy.
Mà lãnh chúa vong linh còn ở lại, đang bình tĩnh đón nhận đám Hỏa Loan Điểu đang bay về phía hắn ta. Ngay lập tức, trên không trung lại diễn ra một hồi đại chiến kịch liệt.
Có lãnh chúa cấp chín gia nhập, hơn nữa càng ngày càng có nhiều lãnh chúa tới đây.
Cuối cùng chiến đấu bên hồ cũng dần dần trở nên ổn định, phe Lâm Hữu đã ngăn trở được bước tiến công của đại quân Vong Linh.
Lâm Hữu đang ở trong đám người cũng bắt được cơ hội, hắn liếc mắt một cái đã ngắm đến lãnh chúa đại lục Nguyên Sát ở vị trí gần mình nhất.
Dưới tâm niệm tương thông, Yêu Nữ Mị Hoặc bên người hắn trực tiếp phát động nụ hôn của yêu nữ, nhoáng một cái đã trói buộc được lãnh chúa kia, lôi hắn ta rời khỏi đội ngũ binh chủng đi ra bên ngoài.
- Đúng lúc này!
Lâm Hữu hét lớn một tiếng, đột nhiên đống dây leo rậm rạp lao ra, xuyên qua khe hở xông tới trói chặt lãnh chúa kia. Lúc này, lãnh chúa đó mới giật mình, hắn ta muốn giãy dụa, nhưng lại phát hiện càng giãy dụa, thân thể càng bị nhiều dây leo cuốn lấy hơn.
Thậm chí hắn ta còn không kịp phát ra tiếng kêu thảm thiết, đã bị dây leo hút sạch máu tươi, hóa thành một bộ thây khô.


Chúc mừng ký chủ, thành công đánh chết lãnh chúa cấp sáu vị diện khác, đạt được 80 ngàn ma năng, 1010 điểm tích luỹ vinh dự, Tinh Hoa Lãnh Địa cấp sáu x1

- Tốt lắm!
Lâm Hữu cực kỳ vừa lòng với biểu hiện của nhóm thực vật, sau đó hắn lại bắt đầu vừa ngăn cản tiến công bốn phía vừa tìm kiếm mục tiêu kế tiếp.
Cứ như vậy, chỉ mới bảy, tám phút mà thôi, đã có ba lãnh chúa cấp sáu chết dưới đòn đánh lén của hắn, cống hiến cho hắn hơn 3 ngàn điểm tích luỹ.
…………..
- Mau! Ngay ở phía trước!
Bên trên bình nguyên gần hồ Hắc Thủy, Kỷ Vân Sương đang dẫn dắt đội ngũ lao nhanh tới.
Giống những lãnh chúa khác.
Ngay khi bọn họ nhận được tin tức về nhiệm vụ khẩn cấp, đám người ấy đã lập tức rời khỏi Vùng Đất Thối Rữa, vội vàng chạy về phía hồ Hắc Thủy.
Cuối cùng, cũng thuận lợi tới nơi, khi đại chiến vừa bùng nổ không bao lâu.
Nhìn thấy đại quân bộ xương khô mênh mông vô bờ trước mắt, sắc mặt của Kỷ Vân Sương dẫn đầu đội ngũ lập tức hơi trầm xuống.
- Thiệt nhiều bộ xương khô, quả nhiên là người đại lục Nguyên Sát xâm lấn đến nơi này, mọi người cẩn thận một chút.
Dứt lời, cô nhanh chóng triệu hồi ra binh chủng thiên sứ của mình, bảo vệ hai bên trái phải, đồng thời nhìn quét một vòng bốn phía.
- Hử?
Đột nhiên, ánh mắt của cô bị mấy con thực vật rồng đang bay múa qua lại ở phía xa xa hấp dẫn, trong miệng còn khẽ phát ra một tiếng hử.
- Làm sao vậy? Đội trưởng?
Một lãnh chúa hệ dã thú bên cạnh cô mở miệng hỏi.
Hắn vừa phát ra âm thanh, cũng khiến Kỷ Vân Sương bừng tỉnh.
- Không có việc gì, chúng ta nhanh qua hỗ trợ đi, tranh thủ chém giết mấy lãnh chúa đại lục Nguyên Sát.
- Đúng! Chúng ta phải cho bọn chúng có đến mà không có về!
- Chúng ta cùng nhau giết qua!
Đám lãnh chúa ở đằng sau đều hưởng ứng, bọn họ trực tiếp triệu hồi binh chủng của mình gia nhập vào chiến đấu.
Chẳng qua bọn họ không hề chú ý tới, từ nãy giờ ánh mắt Kỷ Vân Sương vẫn một mực dừng lại ở khu vực gần mấy con thực vật rồng xa xa, cô đang chú ý tìm kiếm một thứ gì đó chung quanh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận