Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 433: Nhanh Trở Về Đi, Đây Không Phải Là Nơi Các Ngươi Nên Tới

Hơn nữa quy mô của mỗi một cột sáng này lại lớn nhỏ không đồng đều, càng tới gần chỗ sâu, lại càng khủng bố.
Thậm chí Lâm Hữu còn thấy một cột sáng lớn hơn mấy chục lần so với cột sáng hắn từng nhìn thấy lúc trước, nó ở ngay trong vùng đất trung tâm ở khu vực xa nhất mà tấm mắt hắn có thể thấy được, cảm giác áp bách cường đại kia, giống như cả trời đất đều phải thần phục.
Trong mơ hồ, thậm chí hắn còn có thể nghe được tiếng nổ ầm vang truyền đến từ vị trí trung tâm, khiến cho không khí cũng chấn động kịch liệt.
Đây là… Nhóm Đại Đế đang chiến đấu?
- Mau mau mau! Người giới vực khác đã chạy tới rồi!
- Chúng ta nhanh đi qua, tuyệt đối không được để bọn họ giành trước!
- Từ từ chờ ta!
Bên cạnh, không ngừng truyền đến tiếng hô quát của đám lãnh chúa khác, lập tức cắt ngang suy nghĩ của Lâm Hữu.
Hắn nhìn thoáng qua bốn phía, nhanh chóng triệu hồi Rồng Yêu Vương, trực tiếp bay khỏi cửa vào, hướng về phía cột sáng gần nhất.

Cùng lúc đó, ở chỗ sâu nhất trong chủ vị diện Ma Thú.
Trời đất rối tung rối mù, mấy trăm bóng dáng cao lớn kiêu ngạo, mang theo binh chủng trải rộng cả hư không, cùng sáu mươi tám tồn tại vô thượng với khí thế cuồn cuộn, đang điên cuồng chiến đấu.
Thực lực của những bóng dáng này cực kỳ khủng bố, bọn họ chỉ nâng tay lên một cái đã phá nát ngàn dặm hư không trong nháy mắt, thậm chí cả binh chủng bên người bọn họ cũng có Quy Tắc Vờn Quanh, mỗi một lần công kích đều khiến hư không điên cuồng chấn động.
Dù vậy, bọn họ vẫn không thể vượt qua sáu mươi tám tồn tại đang ngăn cản, tất cả đều bị chắn ngang!
- Mặc Uyên, ngươi đã ngăn cản chúng ta hơn vạn năm rồi, không sợ Vạn Giới chúng ta liên hợp với nhau phản kích ư?
Ở một góc nào đó trong hư không, một lão giả râu tóc bạc phơ hét to một tiếng rồi đột nhiên oanh ra lực lượng hủy thiên diệt địa.
- Ta đã nói rồi, đây là nơi chủ nhân ngủ say, bất luận kẻ nào cũng không được đến gần nửa bước.
Phía trước lão giả nọ là một bóng dáng giống hệt Long Tôn Thượng Cổ khổng lồ bao trùm trời đất, vuốt rồng nhẹ nhàng nâng lên một cái, đã dễ dàng hóa giải công kích của lão giả.
Tiếp theo, bên cạnh lại truyền đến âm thanh vô cùng lạnh nhạt.
- Nếu vạn giới các ngươi có thể liên hợp cùng với nhau thì sẽ không cần chờ tới vạn năm đâu. Mà kể cả các ngươi thật sự liên hợp thì cũng không thể xông qua bốn vị đại nhân canh giữ.
- Nhanh trở về đi, đây không phải là nơi các ngươi nên tới.
………
Vừa nói dứt lời, một vị Thiên Sứ với quầng sáng vờn quanh, cầm cây trượng màu vàng trong tay chậm rãi xuất hiện.
Khí thế toàn thân chút không chút thua kém so với vị Long Tôn đang đối chiến cùng lão giả kia, thậm chí còn mạnh hơn.
Chẳng qua vị này khác với Thiên Sứ bình thường, cả người toàn màu đen tối, ngay cả một nửa đôi cánh trên lưng cũng bị nhuộm thành màu đen, không ngừng có lông chim màu đen bay xuống dưới, giống như khắp hư không đều bị tách rời.
Vị xếp thứ năm trong bảy mươi hai Thiên Ma dưới trướng Ma Thần!
Tồn tại khủng bố có danh xưng là Đọa Lạc Thiên Sứ!
Trong nháy mắt, khi nhìn thấy Đọa Lạc Thiên Sứ này, sắc mặt lão giả đại biến, lão không chút nghĩ ngợi đã mang theo binh chủng xuyên qua hư không nhanh chóng lui ra ngoài.
Không ngờ, lúc này hai mắt đang nhắm chặt của Đọa Lạc Thiên Sứ đột nhiên mở ra, bộc phát một uy thế cuồn cuộn khôn cùng, giống như xuyên thấu mọi thứ, sát khí tận trời.
Mà lão giả vừa biến mất kia đã bị khí thế này mạnh mẽ ép tới, máu nhiễm hư không!
- Đại Diễn!
Mấy vị Đại Đế khác kinh hoàng hô lớn, bọn họ đều thoát khỏi đối thủ trước mắt, chạy lại cứu Đại Diễn.
Đại Đế giới vực khác thấy vậy cũng đều biến sắc.
- Thiên Đọa, không nghĩ tới ngươi cũng đến đây.
Một vị nam tử đầu lĩnh khí thế nhất cường hãn hào hùng ánh mắt sâu lắng, gắt gao nhìn chằm chằm vào Đọa Lạc Thiên Sứ vừa xuất hiện phía trên hư không, trong mắt có vẻ kiêng kị thật sâu.
Cuối cùng, hắn không cam lòng vung bàn tay to lên:
- Rút lui!
Nói xong, đã tự mang theo binh chủng của mình trực tiếp rút lui.
Đại Đế khác cũng không dừng lại, đảo mắt một cái đã đạp phá hư không, biến mất không thấy.
Một hồi đại chiến kinh thiên do mấy trăm vị Đại Đế tập kết, lấy kết quả thất bại mà chấm dứt.
Mà không bao lâu sau khi nhóm Đại Đế rời khỏi.
Hư không lại khôi phục, biến thành một mảnh sát khí bao phủ khắp nơi.
Trong mơ hồ, còn có thể nhìn thấy một cánh cửa lớn tản ra khí tức và phong cách cổ xưa, đứng sừng sững ở nơi có sát khí nồng đậm nhất, hòa hợp thành một thể với trời đất, vững vàng không thể lay chuyển.
Giống như không thứ gì có thể làm nó dao động.

Bên kia.
Nhóm Đại Đế thất bại chạy trốn cũng không sinh ra ảnh hưởng với những lãnh chúa khác.
Ngược lại đang có càng ngày càng nhiều lãnh chúa từ các đại lục khác tới đây, gia nhập vào quá trình tranh đoạt bảo vật.
Nơi nơi đều là lực lượng Thiên Ma tản mát ngưng tụ thành hình chiếu hóa thân, từ cấp bảy đến cấp mười một, càng gần trung tâm thực lực của hình chiếu càng mạnh.
Lâm Hữu cưỡi Rồng Yêu Vương bay vút qua một mảnh đại địa hoang vắng.
Rốt cục trên một mảnh thảo nguyên, hắn cũng phát hiện một hóa thân Thiên Ma đang bị đám lãnh chúa cấp bảy các giới vực vây công.


Tên: Hình Chiếu Vua Kiến Phệ Hồn ( lãnh chúa )



Chủng tộc: Côn Trùng



Cấp bậc: Cấp tám (cấp S)



Lực lượng: 2500 (+2000)



Thể chất: 5000 (+4000)



Nhanh nhẹn: 4700 (+3760)



Tinh thần: 5000 (+4000)



Kỹ năng: Phệ Hồn, Đàn Kiến Thiên Tai, Thực Thân



Hỗn độn: toàn bộ thuộc tính tăng lên 80%



Giới thiệu: Đây là vị xếp thứ sáu mười lăm trong bảy mươi hai Thiên Ma dưới trướng Ma Thần, lực công kích bản thân không mạnh, nhưng có thể triệu hồi tùy tùng vô hạn, có thể nói là ngọn nguồn của tai hoạ, nơi chúng nó đi tới, sinh linh câu diệt.

Đó là một con kiến thật khủng bố cao chừng mấy chục mét, khiến cho Lâm Hữu cực kỳ ngoài ý muốn chính là.
Lực lượng cơ sở của nó chỉ có 2500 điểm, chỉ đạt tới tiêu chuẩn cấp tám bình thường mà thôi, ngay cả trình độ bị hỗn độn lây nhiễm chỉ lên tới cấp S. Nhưng điều khiến cho hắn kinh ngạc, vẫn là một đám tổ kiến đang bị phá vỡ ở dưới thân Vua Kiến Phệ Hồn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận