Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 854: Thực Lực Quá Yếu Như Cá Nằm Trên Thớt

Chuyện về quốc vương Thất Sát khiến cho Lâm Hữu ý thức được tầm quan trọng của thực lực một cách sâu sắc hơn.
Không có thực lực, hắn chỉ có thể trở thành thịt cá mặc người ta làm thịt, ngay cả đường sống hay phản kháng đều không có.
Thậm chí đối phương còn chẳng cần lấy bất cứ lý do gì, cứ trực tiếp ra tay giết hắn là được.
Nếu vừa rồi hắn thật sự chết đi.
Tuy Giới Nguyên Thủy bên này sẽ đòi lại công bằng cho hắn nhưng muốn giết chết quốc vương Thất Sát, hiển nhiên không quá có khả năng.
Dù sao bên trong Vạn Giới có quá nhiều lãnh chúa cấp chín.
Ai sẽ để ý tới một lãnh chúa cấp chín đã chết bên trong giới vực của mình?
Hơn nữa giữa hai người bọn họ, một là lãnh chúa cấp chín, một là lãnh chúa cấp mười, ngay từ đầu thân phận đã chênh lệch.
Giới Thái Huyền sẽ không đơn giản để cho những người khác giết chết lãnh chúa cấp mười của giới vực mình như vậy.
Cho nên chỉ có một kết quả cuối cùng.
Đó là hắn chết toi công.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao quốc vương Thất Sát không hề sợ hãi.
Xét đến cùng, vẫn là thực lực của hắn quá yếu.
Nếu hiện giờ hắn có thực lực cấp mười, đâu cần mặc người sắp xếp như thế?
- Thất Sát ư?
Ánh mắt Lâm Hữu trở nên thâm trầm, yên lặng nhớ kỹ cái tên này.
Căn cứ vào những lời Kỷ Tinh Hà vừa nói, đối phương đã dung hợp tổng cộng bốn mảnh vỡ Thần cách.
Ít nhất cũng được xem như tồn tại có trụ cột vững vàng trong tất cả những cấp mười, mạnh hơn rất nhiều so với lãnh chúa cấp mười vừa tiến cấp.
Nếu hắn muốn đánh bại gia hoả này, ít nhất cần phải đạt được khối mảnh nhỏ Thần cách thứ tư, nếu không phỏng chừng có lên tới cấp mười cũng không phải đối thủ.
Mà hắn nhất định phải báo thù này.
Cho nên cần thiết phải chuẩn bị từ bây giờ mới được.
Lâm Hữu nghĩ đến đây, nói lời cảm tạ với những lãnh chúa đối diện.
Vừa rồi nếu không phải bọn họ chủ động đứng ra, kéo dài một chút thời gian, phỏng chừng hắn không chỉ bị thương đơn giản như vậy.
Nhất là mấy lãnh chúa đứng ra đầu tiên kia, Lâm Hữu lại đó trịnh trọng cảm tạ.
Hắn cẩn thận hỏi mới biết, bọn họ đều thuộc công quốc Phong Lôi, tựa như khá gần đế quốc Thánh Diệu, cũng miễn cưỡng xem như hàng xóm.
Mãi cho đến lúc nhóm lãnh chúa dần dần tán đi, Lâm Hữu cũng chữa khỏi thương tổn trên người, lúc này hắn mới cưỡi Rồng Yêu Tổ rời khỏi doanh địa, chạy tới chỗ giao giới giữa hai quân.
Lần này, hắn đặc biệt để lại một chút lưu ý, lúc xuất phát chuyên môn chọn khu vực có nhiều người, dựa vào hỗn loạn, che giấu sự tìm kiếm của người khác.
Sau đó hắn lại dựa vào kỹ năng Tật Ảnh của Rồng Yêu Tổ, gia tốc bỏ qua những lãnh chúa khác, làm như vậy, dù có người theo đuôi cũng bị hắn ném lại đằng xa.
Hơn nửa giờ sau, cuối cùng hắn cũng tới trước mặt một khu vực chưa từng có dấu chân người, phía trên một mảnh đại địa hoang vu, có mây mù lượn lờ.
Nơi này không chỉ rộng lớn, ngay cả địa thế cũng cực kỳ cao, ở vào phía trên một mảnh cao nguyên kéo dài không dứt, dường như mơ hồ có xu thế dung nhập vào tầng mây.
Cũng là một trong những khu vực giao giới giữa hai quân thường xuyên bùng nổ chiến hỏa nhất.
Bởi vì số lượng ma thú ở nơi này rất nhiều, đã hấp dẫn rất nhiều lãnh chúa đi tới, tự nhiên cũng không tránh khỏi nổ ra thật nhiều ma sát và tranh đấu.
Thật hiển nhiên là như vậy.
Lâm Hữu vừa xuyên qua tầng mây đi vào bên trên cao nguyên, đã nhìn thấy hai đội ngũ khổng lồ đang giao phong kịch liệt bên dưới, muốn tranh đoạt mấy con ma thú lãnh chúa trong tầm mắt.
- Bên trên còn một tên, đánh hắn xuống dưới cho ta!
Đột nhiên, lãnh chúa trong đội ngũ Liên Minh Giới Vực phát hiện ra Lâm Hữu, trực tiếp khiến cho binh chủng phi hành xông lên trời cao, tiến hành chặn hắn lại.
Lâm Hữu nhăn mày, căn bản không muốn tham gia vào loại chuyện kiểu này.
Nhưng nếu đối phương đã giết tới trước mặt, hắn cũng chẳng hề lo sợ.
Chỉ thấy hắn vung bàn tay to lên, trực tiếp triệu hồi tất cả thực vật rồng và binh chủng hoa tinh đến bên người, nhằm tới đám binh chủng phi hành kia.
- Rống!!
Không ngờ, lúc này ở chỗ sâu trong cao nguyên, bỗng nhiên truyền đến một tiếng rống giận kinh thiên.
Đám binh chủng vốn đang chuẩn bị giao phong, lập tức bị tiếng rống giận này chấn cho bay tứ tung, thế công cũng bị cắt ngang trong nháy mắt.
- âm thanh này… Chẳng lẽ là ma thú cấp mười?
- Không sai được, tuyệt đối là ma thú cấp mười!
- Hình như ở ngay chỗ sâu trong cao nguyên.
- Lại có ma thú cấp mười xuất hiện?
- Thu đội! Chạy nhanh rời khỏi nơi này!
Nhóm lãnh chúa đang chiến đấu kịch liệt lại kinh hô liên tục, cũng bất chấp công kích đối phương, một đám đều triệu hồi binh chủng cưỡi lên tọa kỵ, chạy như trốn rời khỏi nơi này.
Mà Lâm Hữu ở trên không trung, lại kinh ngạc không hiểu.
Quả nhiên khu vực nơi hai quân giao giới, cũng đúng như tin tức đã nói, thường xuyên sẽ xuất hiện ma thú cấp mười tai, họa bốn phương.
- Đi, đi qua nhìn!
Lâm Hữu nói một câu với Rồng Yêu Tổ dưới thân, lập tức gia tốc, chạy vào chỗ sâu trong cao nguyên.
Dần dần, hắn bắt đầu gặp phải lượng lớn lãnh chúa chạy trốn từ bên trong cao nguyên, một đám đều thất kinh, liều mạng chạy đi, trên mặt đầy bối rối sợ hãi.
Có mấy lãnh chúa thấy Lâm Hữu lao thẳng vào trong còn lập tức hô to với hắn.
- Người anh em, mau quay đầu lại, cấp mười… Bên trong có ma thú cấp mười!
- Chạy mau! Ma thú cấp mười đang đuổi theo tới đây!
Lời còn chưa dứt, người đã cưỡi tọa kỵ xẹt qua bên cạnh Lâm Hữu, không quay đầu lại.
Bốn phía trên trời dưới đất, lại xuất hiện lượng lớn lãnh chúa cấp chín, tất cả đều chạy như trốn muốn rời xa cao nguyên.
Thường xuyên, có thể nghe được vài tiếng thú rống và rồng ngâm khủng bố, làm rung chuyển hư không cao nguyên, khiến mây mù kịch liệt xao động, thậm chí còn mơ hồ có ánh lửa tận trời.
Không chỉ một con ma thú cấp mười?
Lâm Hữu thầm cả kinh, tốc độ không nhịn được chậm lại.
Nhưng lập tức, hắn lại cắn chặt răng, tiếp tục đi ngược dòng người tiếp tục xâm nhập vào bên trong.
Bạn cần đăng nhập để bình luận