Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 922: Chiến Đấu Cực Băng Liệt Phượng (1)

Diệp Lăng âm không khỏi suy đoán, nhưng lại lập tức bác bỏ ý tưởng này.
Có thể nói thực lực của người cô đã gặp trong tháp Khí Vận đó, cực kỳ khủng bố, tuyệt đối không phải người mà kẻ háo sắc dùng ánh mắt đáng ghét kia nhìn chằm chằm vào cô, có thể so sánh được.
Những người khác không chú ý tới sự biến hóa trên vẻ mặt cô ấy.
Người đàn ông trung niên kia nghe được tin tức Lâm Hữu báo ra, ánh mắt lập tức sáng hơn một chút.
- Gần đây, giới Nguyên Thủy chính là giới vực cực kỳ nổi danh, không ngờ người anh em lại thuộc giới vực ấy, vừa lúc chúng ta đang thiếu một thành viên khống chế trị liệu.
- Đúng dịp mà thôi.
Lâm Hữu mỉm cười.
- Nếu như vậy, để ta nói trước một chút về nội dung nhiệm vụ và giá cả. Lần này, chúng ta cần đối mặt với một cặp Băng Hỏa Phượng Hoàng cấp mười cấp F, đến lúc đó ta sẽ đối phó với con Hỏa Phượng kia, nhiệm vụ của các ngươi là giúp ta kéo Băng Phượng đi, không cho nó đến quấy nhiễu ta là được. Đến lúc đó mặc kệ nhiệm vụ có hoàn thành hay không, ta đều sẽ trả cho các ngươi 200 điểm công huân, nếu hoàn thành còn có thể thêm vào 200 điểm nữa. Ngươi thấy thế nào?
400 điểm công huân
Lâm Hữu nghe vậy, ánh mắt sáng lên.
Đây chính là 40 ngàn điểm tín ngưỡng, nếu có thể nhận được, hắn cũng có thể trực tiếp lên tới cấp mười rồi!
Không nghĩ tới đối phương lại ra tay hào phóng như vậy, bốn người là 1600 điểm công huân, đây không phải là một con số nhỏ.
Nhưng nếu có thể thành công ngưng tụ mảnh vỡ Thần cách, đừng nói 1600 điểm, kể cả 10 ngàn điểm cũng không hề thiệt thòi.
- Có thể.
Lâm Hữu trầm ngâm một lát rồi gật đầu nhận lời.
- Sảng khoái! Hoan nghênh ngươi gia nhập.
Người đàn ông trung niên nọ nhếch miệng cười nói, lập tức vươn tay ra bắt tay Lâm Hữu.
Hai người bắt tay rồi lại nghe người đàn ông ấy tiếp tục nói:
- Đi thôi. Buổi sáng hôm nay ta vừa phát hiện ra sào huyệt ma thú nọ, để phòng ngừa xảy ra chuyện ngoài ý muốn, chúng ta phải lập tức lên đường, những chuyện khác ta sẽ bàn giao lại với mọi người trên đường đi.
Nói xong, hắn cũng không nhiều lời vô nghĩa, đã dẫn đầu triệu hồi kỵ sĩ sư thứu đi ra bên ngoài chiến trường.
Mãi cho đến lúc này, Lâm Hữu mới phát hiện, binh chủng của người đàn ông trung niên nọ là hệ Hình Người.
Hắn cũng không chút do dự, lập tức triệu hồi tọa kỵ cùng mấy người khác đi theo bước chân của đối phương.
Sau đó, người đàn ông trung niên kia vừa chạy đi vừa bắt đầu giới thiệu những chuyện khác.
Người đàn ông trung niên tên là Lý Dục, thanh niên kia tên là Phó Thành Phong, hai người đều là lãnh chúa Giới Chân Võ.
Diệp Lăng âm và thiếu nữ tộc Hồ Nhân bên cạnh cô tên là Hồ Mị Nhi lại cùng là lãnh chúa giới Thiên Linh.
Lâm Hữu đã từng nghe nói về hai giới vực này.
Giới Chân Võ sùng bái võ lực, có tiếng là nơi tụ tập của những kẻ cuồng chiến đấu.
Giới Thiên Linh lại chú trọng một chữ Linh, bên trong có cực kỳ nhiều lãnh chúa hệ Tinh Thần, chủng tộc cũng cực kỳ phức tạp.
Ví dụ như tộc Hồ Nhân, là chủng tộc trời sinh có được năng lực mị hoặc, khiến công kích hệ tinh thần có thêm hiệu ứng ngoài định mức.
Nói như vậy, kể cả thực vật của Lâm Hữu, năng lực Quấy Nhiễu Tinh Thần của Diệp Lăng âm và Hồ Mị Nhi, nguyên tố băng hỏa của Phó Thành Phong, dường như tất cả các thành viên đều nghiêng về hướng khống chế.
Xem ra Lý Dục này có chuẩn bị mà đến, đối phương chuyên môn tìm kiếm sự giúp đỡ nhằm vào hai ma thú kia.
Nếu không, để đồng thời đối mặt với hai ma thú cấp mười, kể cả thực lực có mạnh hơn nữa cũng ăn không tiêu.
- Đúng rồi, còn có một chút chuyện.
Lúc này, Lý Dục nghĩ đến cái gì, lại đột nhiên nói.
- Vị trí của hai con Phượng Hoàng kia nằm trong một sơn cốc, đã tiếp cận cực kỳ gần giới Thái âm đối diện, cho nên có khả năng chúng ta sẽ chạm mặt người Liên Minh Giới Vực, đến lúc đó còn phải phiền các ngươi hỗ trợ kéo dài một chút.
- Có thể.
- Tự nhiên không thành vấn đề.
Lâm Hữu và Diệp Lăng âm đồng thời nói.
Nói xong, hai người sửng sốt một chút, theo bản năng liếc nhau.
Nhưng rất nhanh, Diệp Lăng âm lại khẽ cau mày, chuyển tầm mắt qua nơi khác, dần dần kéo giãn khoảng cách với Lâm Hữu.
Ách...
Lâm Hữu sờ sờ cằm, vẻ mặt đầy kỳ quái.
Chẳng lẽ đối phương đã nhận ra hắn?
Bởi vì nhìn kiểu gì cũng thấy người ta rất bài xích dáng vẻ của hắn nha?
Lần trước khi gặp ở bên trong tòa tháp Khí Vận, hắn đã không chút khách khí đào thải đối phương ra ngoài, sợ là hiện giờ người ta đã ghi hận lên hắn rồi?
Xem ra tốt hơn hết là không nên bại lộ thân phận, tránh đưa tới phiền toái không cần thiết.
Dù sao mục tiêu cuối cùng của hắn chỉ là công huân chiến trường thôi, chờ làm xong nhiệm vụ, nhận được công huân sẽ trực tiếp chạy lấy người.
Nhưng lời Lý Dục vừa nói cũng khiến hắn tỉnh táo lại.
Chút xíu nữa, bọn hắn không chỉ cần đối mặt với ma thú cấp mười, còn có lãnh chúa Liên Minh Giới Vực có thể xuất hiện bất cứ lúc này nữa.
Hơi vô ý một chút, có khả năng sẽ rơi vào thế cục bị bao vây.
Dù sao hiện giờ, mối quan hệ đôi bên là địch, khẳng định đám người kia sẽ không trơ mắt nhìn kẻ địch thành công ngưng tụ mảnh nhỏ Thần cách đâu.
Điểm ấy phải thật cẩn thận.
Mà vừa rồi ở trên đường, hắn cũng nghe được một chút thế cục có liên quan đến Vạn Giới.
Hiện giờ vách ngăn giữa các giới đã biến mất, tất cả đại lục nối liền thành một khối, tất cả bao vây chung quanh vị diện ma thú là khu vực có phạm vi rộng nhất, giống như một vòng tròn thật lớn.
Cho nên chiến trường giới vực của bọn họ mới chỉ có hai cái.
Ở vào hai đầu của vị diện Ma Thú, cũng là nơi tiếp giáp giữa Liên Minh Giới Vực và Giới Quy Nguyên cùng Giới Thái Huyền.
Về phần vị diện Ma Thú ở giữa, vì khắp nơi đều là ma thú, quá mức nguy hiểm, nên tạm thời nó còn chưa được xếp vào bên trong chiến trường.
Nhưng cũng không loại trừ khả năng Liên Minh Giới Vực bí quá hoá liều, phái quân xâm nhập vào vị diện Ma Thú, đi vòng qua chiến trường giới vực đánh lén phía sau bọn họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận