Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 573: Bí Mật Vạn Tộc, Khởi Nguyên Vương Tộc (1)

Không nghĩ tới vị Đại Đế này lại có con trai, hơn nữa tuổi còn sàn sàn với hắn.
Thế nhưng... Thoạt nhìn đứa con của Đại Đế sao lại không đứng đắn như vậy?
Hắn đang mải suy nghĩ, chợt nghe Lê Kha tiếp tục nói:
- Đại ca, vừa rồi ngươi thật sự quá lợi hại, một hành động khiến nhiều lãnh chúa kinh sợ như vậy, có đúng là thực lực Vương... không?
Trong giọng nói của người này ẩn chứa đầy khiếp sợ và kích động, thật giống như đối phương vừa nhìn thấy cái gì ghê gớm lắm.
Lâm Hữu nghe vậy, nhíu mày, rõ ràng là đứa con của Đại Đế này biết về chuyện Vương tộc.
Hắn có rất nhiều điều muốn hỏi, nhưng lại không trực tiếp nói, chỉ âm thầm nhìn thoáng qua ba người phía sau Lê Kha, chuyện hiến cho hắn không nghĩ tới chính là năng lực quan sát và đoán ý của Lê Kha cực kỳ lợi hại.
Chỉ một ánh mắt, hình như đối phương đã hiểu trong lòng hắn đang suy nghĩ những gì.
Chỉ thấy đối phương sửng sốt một chút, lập tức quay đầu lại nói với mấy người đằng sau:
- Hôm nay hành động của chúng ta dừng tại đây thôi, ta có việc phải cùng vị đại ca này thương lượng một chút, sáng mai lại tập hợp ở chỗ cũ.
- Được, chính ngươi cẩn thận một chút.
- Vừa lúc ta cũng muốn quay về lãnh địa bổ sung binh chủng.
- Ngày mai chúng ta gặp lại.
Một trận chiến vừa rồi, bọn họ đã tổn thất không ít binh chủng.
Quả thật không quá thích hợp để tiếp tục đứng ở bên ngoài.
Cho nên ba người tạm biệt Lê Kha, lại liếc mắt nhìn Lâm Hữu một cái thật sâu, sau đó ba người mang theo binh chủng còn lại rời đi.
Một người trong đó còn trực tiếp kích hoạt Truyền Tống Trận, bá một cái biến mất tại chỗ.
- Đi thôi, qua một nơi không người lại nói.
Lâm Hữu cảnh giác nhìn đám lãnh chúa xa xa vẫn còn đứng tại chỗ rồi nói.
- Toàn bộ nghe đại ca sắp xếp.
Lê Kha cười hì hì nói rồi vội vàng mang theo binh chủng đi theo Lâm Hữu, sau đó lại hỏi:
- Ca, ta còn không biết tên ngươi là gì?
- Lâm Hữu.
- Lâm Hữu ư? Về sau ta gọi ngươi là Hữu ca.
-...
Lâm Hữu không nói gì, xem như cam chịu.
Phong cách hành sự của đứa con Đại Đế, có chút nằm ngoài dự đoán của hắn.
Nhưng hắn cũng không lo lắng đối phương giả vờ làm như thân thiết để hại hắn.
Lấy cường độ cảm nhận hiện tại hắn, hoàn toàn có thể chặt bỏ đầu gia hoả này trước khi đối phương kịp ra tay.
Cho nên giữa hai người cực kỳ bình an vô sự.
Cứ như vậy một đường đi tới, mãi cho đến khi gặp một nơi không có những người khác, Lâm Hữu mới dừng chân lại, nói:
- Được rồi, nơi này không có những người khác, nói cho ta biết tất cả những gì ngươi nắm được về Vương tộc, không có vấn đề chứ?
- Đương nhiên không có vấn đề.
Lê Kha liên tục gật đầu.
Vừa rồi Lâm Hữu đã hóa giải nguy cơ cho bọn họ, xem như giúp bọn họ một đại ân, phần nhân tình này tự nhiên phải trả lại.
Lê Kha suy nghĩ một chút rồi nói:
- Kỳ thật ta cũng không hiểu lắm về chuyện Vương tộc, chỉ là trong một lần ngẫu nhiên nghe mẹ của ta nhắc tới mà thôi.
- Bà nói vạn năm trước, từng xuất hiện một lãnh chúa thiên tài trấn áp Vạn Giới. Ngắn ngủi không đến mười năm, người kia đã vọt tới Đế Cảnh, nghe nói đến cuối cùng thậm chí người kia còn thành công vượt qua Đế Cảnh, đạt tới một cấp bậc mà chúng ta không thể tưởng tượng nổi.
- Mà binh chủng hắn mang theo bên người, chính là Vương tộc!
Lê Kha miêu tả sinh động như thật, cũng nói cho Lâm Hữu nghe mọi việc những gì hắn biết, trên mặt hắn tràn ngập sùng bái và khát vọng.
Dựa vào thực lực một người trấn áp vạn giới, hào khí trong đó, chỉ tưởng tượng thôi cũng khiến người ta kích động vạn phần, cảm xúc không cách nào kiếm chế nổi.
Nhưng hắn lại không biết sau khi Lâm Hữu nghe hắn nói, chân mày đều nhíu lại.
Vạn năm trước?
Trấn áp chư thiên?
Binh chủng Vương tộc lại có liên quan tới tồn tại dũng mãnh như vậy?
Đây cũng không phải tin tức tốt lành gì.
Vì tin tức này, nếu để Đại Đế giới vực khác biết đến, chỉ sợ bọn họ sẽ thừa dịp hắn còn chưa kịp phát triển, đã chạy tới làm thịt hắn trước, cắt đứt hậu hoạn.
Nhưng vấn đề là, hắn cũng không cảm nhận được mình là người mang khí vận, đứa con được trời tuyển chọn, trấn áp chư thiên vạn giới gì gì đó.
Nếu vì nguyên nhân này mà bị ngộ sát, có khác nào hắn chết oan?
Nếu có thể, hắn cũng không muốn có chút xíu liên quan gì với nhân vật của vạn năm trước, nửa cái lông cũng không.
- Sau đó thì sao? Hiện giờ người kia đang ở nơi nào?
Lâm Hữu hỏi.
- Ta cũng không biết.
Lê Kha nhún nhún vai:
- Ta chỉ nghe được một chút như vậy thôi, dù sao cũng là chuyện đã quá lâu rồi, khi đó mẹ của ta còn chưa sinh ra đâu.
Lê Kha vừa trả lời, vừa không ngừng đánh giá Lâm Hữu, thật giống như muốn nhìn ra một chút gì đó từ trên người hắn.
Một hồi lâu sau, Lê Kha cũng không nhịn được cúi đầu hỏi:
- Ca, chẳng lẽ ngươi chính là tiền bối ngưu nhân từ vạn năm trước chuyển thế đầu thai, trải qua vạn năm luân hồi sau đó thống nhất Vạn Giới?
-...
Mặt Lâm Hữu đầy hắc tuyến.
Hiện giờ, cơ hồ hắn đã có thể khẳng định, gia hoả này không phải giả vờ mà là móa nó mắc bệnh ngớ ngẩn cực kỳ nghiêm trọng!
Thấy hắn không nói lời nào, Lê Kha kia thở dồn dập một hồi, lại nói tiếp:
- Ngươi đừng không tin, bên trong Vạn Giới chúng ta thật sự có cách nói chuyển thế luân hồi.
- Chuyển thế luân hồi? Là như thế nào?
Cuối cùng, Lâm Hữu cũng bị gợi lên hứng thú, tò mò nhìn đối phương.
Dù sao người nọ cũng là đứa con của Đại Đế, dù ngớ ngẩn như thế nào nhưng riêng về phương diện hiểu biết tuyệt đối không phải một lãnh chúa tán nhân như hắn có thể so sánh được.
Hình như Lê Kha này cũng rất nhiều chuyện, thấy hắn hỏi, lập tức sinh động như thật nói:
- Ở bên trong Vạn Giới chúng ta, ngoại trừ mười đại giới vực bao gồm Thái Sơ, Bản Nguyên, Thánh Quang, Hư Vô, Thần Thú, Tai Ách, Nguyên Linh, Vĩnh Hằng, Ma Nguyên, Atlantic, còn có ba giới vực cực kỳ đặc biệt, bên trong đó không hề có lãnh chúa tồn tại, là hoàn toàn vượt khỏi quy tắc Vạn Giới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận