Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 1028: Thế Giới Zombie! Người Biến Dị.

Nhưng chuyện khiến Lâm Hữu ngạc nhiên, vẫn là câu nói sau cùng phía trên phần giới thiệu “Tiểu đội hủy diệt Gen Giả”
Chẳng lẽ hệ thống lực lượng của thế giới này là cường hóa gen giống thế giới Zombies hắn từng biết?
- Cẩn thận!
Lâm Hữu đang mải nghĩ ngợi.
Đột nhiên từ đằng sau kiến trúc xa xa vang lên một tiếng hô hoán, đồng thời còn kèm theo mấy tiếng súng phanh phanh vang lên.
Năm bóng người xông ra từ ngã rẽ, cầm lấy súng lục xạ kích một đợt về phía Sát Lục Giả đằng trước Lâm Hữu.
Một người trong đó còn bùng nổ khí tức hàn băng, phóng tới từng cây băng trùy nhỏ bé, đông lạnh đám Zombies khác tại chỗ.
Lâm Hữu ngạc nhiên đứng sững sờ, nhìn tiểu đội năm người đang nhanh chóng tới gần mình, hai người cấp bảy, ba người cấp sáu, khí tức trên người bọn họ hoàn toàn khác biệt với lãnh chúa.
Vừa rồi hắn còn tưởng rằng Zombies trốn ở góc tường, không nghĩ tới lại là người sống.
Mà bọn hắn sử dụng một loại lực lượng vô cùng kỳ quái, mới đạt tới cấp bảy lại có thể phát động công kích pháp thuật tầm xa, đồng thời còn đang sử dụng vũ khí nóng dạng súng ống nữa.
- Làm gì ngẩn ra vậy? Mau trốn đi!
Đúng lúc này, mấy người kia cũng vọt tới trước mặt Lâm Hữu, một hán tử trung niên thoạt nhìn như người dẫn đầu trong đội ngũ, hô to một tiếng với hắn.
Cùng lúc đó, thân thể đối phương đột nhiên nhanh chóng bành trướng, quần áo trên người nứt vỡ, tiếp đó, hán tử này trực tiếp đánh một quyền về phía Sát Lục Giả không chú ý tới công kích, vẫn đang xông tới tới kia.
- Hát!
Chỉ nghe một tiếng hét lớn vang lên, cả hai lập tức va chạm kịch liệt.
Sát Lục Giả bị đánh lui ra ngoài, mà hán tử lại xoay người một cái trở xuống mặt đất, cả cánh tay máu thịt be bét, run rẩy kịch liệt.
- Đi mau! Lực lượng của Sát Lục Giả này đã tiến hóa đến cấp ba, không phải chúng ta có thể đối phó được!
Hán tử không ham chiến, thân thể vừa khôi phục nguyên dạng, cũng không quay đầu lại, lập tức mang theo đội ngũ nhanh chóng rút lui.
Lâm Hữu vốn còn muốn nói thêm điều gì, nhưng nhìn thấy dáng vẻ bối rối của mấy người kia, nhất thời ngậm miệng không nói, đi theo đám người bọn họ cùng thoát khỏi đường phố này.
Cứ như vậy một đường chạy vội một đường công kích.
Cuối cùng hơn mười phút sau, đám người ấy đã thành công cắt đuôi được Sát Lục Giả và đám Zombies truy kích, chạy trốn vào bên trong một tòa cao ốc tàn phá, dùng hòn đá ngăn chặn cửa vào.
- Hô ~~
- Cuối cùng cũng cắt đuôi được chúng.
Người phụ nữ chừng hơn ba mươi tuổi thở dài ra một hơi, cả người ngồi sập xuống đất.
Vừa rồi cũng may có pháp thuật hệ băng của cô trì hoãn, mới giúp bọn hắn thành công cắt đuôi được đám Zombies.
Ngoại trừ hán tử dẫn đầu nọ, cô ấy cũng là Chiến Lực Giả cấp bảy thứ hai.
Còn lại ba người là cấp sáu, là hai người đàn ông một cao một thấp dùng súng ống và chiến đao tiến hành hỗ trợ hỏa lực, một thanh niên khác tản ra một luồng dao động tinh thần quanh thân.
Hình như thanh niên nọ là người điều khiển hệ Tinh Thần?
Lâm Hữu yên lặng đánh giá năm người trước mắt, năm người kia cũng đang hiếu kỳ đánh giá hắn.
- Người anh em rất lạ mặt nha, hình như trước kia chưa từng thấy ngươi, làm sao ngươi lại chạy đến chỗ nguy hiểm như vậy?
Hán tử dẫn đầu lên tiếng.
Nhưng ngay lập tức, đối phương đã nhìn về phía Linh Tịch và Vô Ảnh ở bên người Lâm Hữu rồi kinh ngạc nói:
- Linh sủng? Chẳng lẽ người anh em đã thức tỉnh dị năng Ngự Linh Giả?
Không biết có phải liên quan tới quy tắc bất đồng hay không, bọn hắn cũng không nhìn ra đẳng cấp của Lâm Hữu, cũng không cảm giác được thực lực của hắn mạnh hay yếu.
Nhưng Lâm Hữu lại không để ý tới những thứ này, điều khiến hắn để ý chính là lời nói của đối phương.
Dị năng?
Hóa ra hệ thống lực lượng của thế giới này, lại giống hệt loại lực lượng ở bên trong thế giới Zombies sau tận thế mà hắn từng được biết, dùng dị năng và cường hóa gen làm chủ?
Khó trách những người này chưa đến cấp mười đã có năng lực phát động các loại công kích, xem ra chắn chắc là dị năng.
Tuy trong mắt hắn, những công kích kia yếu đến không đáng nhìn nhưng nó lại thực sự là thủ đoạn công kích.
Nói cách khác, loại năng lực chiến đấu có thể gọi là binh chủng như hắn được gọi là dị năng Ngự Linh ở chỗ này?
Hắn nghĩ đến đây, không khỏi gật đầu:
- Xem như thế đi, vừa rồi thật sự cám ơn các ngươi.
- Thật sự là Ngự Linh Giả?
Người đàn ông gầy gò hồi nãy còn đang điều tra tình huống bên ngoài, vừa nghe vậy, lập tức quay đầu lại:
- Ta nghe nói vô cùng ít người Dị Năng có thể thức tỉnh thành Ngự Linh Giả, đến mức trong mười ngàn người cũng không nhất định có thể xuất hiện một người, không nghĩ tới người anh em lại có vận khí tốt như vậy.
- Đúng vậy đó.
Hán tử yên lặng gật đầu, trong mắt đong đầy ngạc nhiên:
- Bản thân Ngự Linh Giả có thực lực không mạnh, nhưng lại có thể điều khiển mấy linh sủng ngang cấp giúp đỡ chiến đấu, có thể nói là cực kỳ được hoan nghênh ở trong căn cứ.
- Căn cứ? Đó là cái gì?
Lâm Hữu vô ý thức hỏi.
- Làm sao, ngươi không biết cả căn cứ?
Lần này lại đến lượt mấy người hán tử kinh ngạc.
Tất cả đều dùng ánh mắt tựa như đang nhìn quái vật để ngó hắn, y như hắn là một tên dã nhân (người rừng hoặc tối cổ) mới chạy từ trong núi ra vậy.
Lâm Hữu không còn cách nào khác, đành phải tùy tiện bịa ra một lý do:
- Trước kia ta vẫn luôn trốn tránh bên trong thôn, vì lương thực thiếu mới đánh liều chạy ra bên ngoài. Là lần đầu tiên đi ra cho nên rất nhiều chuyện đều không biết.
- Hóa ra là như vậy.
Mấy người hán tử giật mình hiểu ra.
- Khó trách ngươi lại không biết căn cứ. Đây chính là căn cứ sinh tồn do tất cả chiến sĩ gen và người dị năng thành Yến chúng ta liên hợp thành lập, vào nơi đó an toàn hơn ở trong thôn nhiều.
- Nếu như người anh em không ngại có thể cùng chúng ta trở về. Lần này chúng ta đi ra ngoài thu thập vật tư, cũng đang chuẩn bị trở về.
Người dị năng ở thành Yến này rất lưa thưa ít ỏi.
Tuy dựa theo biểu hiện vừa rồi, thực lực của Lâm Hữu cũng không mạnh hơn bọn hắn bao nhiêu nhưng điều đó lại không trở ngại bọn hắn tiến hành kết giao.
Dù sao ở bên trong tận thế này, nhiều thêm một người bạn vẫn tốt hơn gia tăng một kẻ địch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận