Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 1442: Truyền Thừa Sau Cùng (Phần 1)

Pháp Tắc Sinh Tử là một trong những điều kiện cần thiết để trở thành Chủ Thần.
Hắn rốt cục đã lĩnh ngộ!
Nhìn giao diện cá nhân trước mắt, trong lòng Lâm Hữu bùi ngùi mãi thôi.
Mà sau khi lên tới Thiên Thần cấp 8, thuộc tính của hắn rốt cục triệt để vượt qua Thiên Thần cấp 10, ngay cả hiệu quả của hai đại pháp tắc Không Gian và Thời Gian cũng đều được tăng lên nhiều.
Không chỉ có phạm vi và số lần tăng lên mà ngay cả tiêu hao cũng giảm xuống một nửa.
Càng quan trọng hơn là, Pháp Tắc Không Gian còn trực tiếp đạt đến viên mãn, sử dụng không còn tiêu hao lực lượng pháp tắc!
Có thể nói.
Đây tuyệt đối là một lần tăng lên lớn nhất từ trước tới nay của hắn.
- Lâm Hữu, ngươi... Ngươi lĩnh ngộ Pháp Tắc Sinh Tử?
Cảm nhận được khí tức phát ra trên người Lâm Hữu, Đoạn Trường Phong nghi ngờ hỏi.
Loại tình huống vừa rồi chỉ có lĩnh ngộ Pháp Tắc Sinh Tử, chính thức nắm giữ sinh tử mới có thể xảy ra loại thay đổi này.
Nếu không thì chỉ sợ Lâm Hữu sớm đã biến thành một thi thể.
Thậm chí những Thiên Vương chưa rời khỏi trung tâm chiến trường quá xa, còn có Ma tộc cũng đều cảm nhận được khí tức khủng bố vừa bạo phát ra, ào ào dừng bước lại.
- Không ngờ hắn lại... Lĩnh ngộ Pháp Tắc Sinh Tử?
- Ta lên tới Thiên Thần cấp 10 nhiều năm như vậy mà cũng không lĩnh ngộ thành công, sao hắn làm được?
- Chẳng lẽ là bởi vì truyền thừa của Chủ Thần hay sao?
Bao gồm Thiên Thần sơ cấp và Chân Thần đang chiến đấu ở các nơi trong chiến trường, tất cả đều bị biến cố bất thình lình này trấn trụ, ánh mắt không khỏi tụ tập về phía trong chiến trường.
Chỉ thấy Lâm Hữu được một luông khí tức sinh mệnh mênh mông vờn quanh, chậm rãi bay lên không.
Toàn bộ thiên địa bởi vì sự xuất hiện của hắn mà trở nên ảm đạm phai mờ, hắn dường như trở thành mặt trời chói mắt nhất trên bầu trời.
Mà ở phía sau hắn, một hư ảnh Cây Thế Giới to lớn đứng thẳng giữa thiên địa, vẩy xuống phía dưới một mảnh sinh cơ cuồn cuộn.
Binh chủng Vương Tộc và Siêu Phàm của hắn đang trọng thương lại khôi phục với tốc độ mà mắt thường thấy được, đảo mắt đã khôi phục đến trạng thái toàn thịnh.
Tính cả những binh chủng đã chết không được bao lâu cũng đều liên tiếp đứng lên.
- Ngươi quả nhiên đã lĩnh ngộ Pháp Tắc Sinh Tử!
Đối diện, Quý Canh kinh hãi rống lên, hắn hoàn toàn không ngờ Lâm Hữu lại lĩnh ngộ được loại lực lượng này trong thời khắc sống còn này.
Phải biết lúc trước hắn vì chưởng khống sinh tử đã trải qua không biết bao nhiêu thống khổ, hao phí bao nhiêu thời gian, có mấy lần suýt nữa vứt bỏ cả tính mạng.
Nhưng hôm nay, Lâm Hữu chỉ là một lãnh chúa hạ giới tấn thăng không bao lâu, không ngờ lại cũng thu được lực lượng giống như hắn.
Làm sao hắn có thể tiếp nhận được?
- Ngươi không thực sự nghĩ là lĩnh ngộ Pháp Tắc Sinh Tử sẽ là đối thủ của ta chứ?
Vẻ mặt của Quý Canh dần dần biến thành lạnh lẽo, trong mắt rót đầy sát ý.
Nhưng đáp lại hắn lại là ánh mắt bình thản của Lâm Hữu, ngăn cách không gian yên lặng nhìn hắn, giống như đang suy nghĩ, lại như là đang nhớ lại.
Sau đó, hắn chậm rãi mở miệng:
- Lúc trước, khi ta vừa trở thành lãnh chúa đã đứng trước Vạn Giới gặp nạn.
- Lúc ấy thực lực của ta còn thấp nên chỉ có thể từng bước một khó khăn cầu sinh, giết ra một đường máu, rốt cục thành công còn sống sót.
- Nhưng sau khi đi vào Thần Vực, ta vẫn không thể nào thoát khỏi kiếp số, bị các ngươi một đường truy sát, thậm chí không thể không lấy thân phận lãnh chúa để gia nhập Ma tộc.
- Sau cùng lại bị Ma tộc phản đánh, muốn lấy tính mạng của ta.
- Tất cả những thứ này đều là do ngươi ban tặng.
Thanh âm của hắn không lớn nhưng lại rõ ràng truyền khắp toàn bộ chiến trường, thậm chí các đại thế lực ngoài chiến trường lén tới tìm hiểu tình báo cũng đều nghe rõ ràng rành mạch.
Chỉ mấy câu ngắn ngủi nhưng lại đã bao hàm gian khổ mà người thường khó có thể tưởng tượng được, làm cho bọn hắn cũng không khỏi có chút động dung.
Nhất là nhóm Đại Đế của Vạn Giới là bị cảm động nhất, nguyên một đám cắn chặt răng, thân thể run rẩy lên.
Bọn người Nghiêm Liệt vừa mới thăng cấp Thiên Thần chạy tới, lúc này cũng ngừng lại, ánh mắt rung động nhìn chăm chú lên bóng người cô độc trên bầu trời, giống như thấy được khó khăn lúc trước cầu sinh của mình.
Bọn hắn chỉ là vì muốn còn sống mà thôi.
Chẳng lẽ như vậy cũng là có lỗi sao?
- Tốt, lời nên nói ta đã nói xong, cũng là lúc tiễn ngươi lên đường.
Đột nhiên, lời nói của Lâm Hữu xoay chuyển, ánh mắt trở nên lăng lệ.
Trong lòng của Quý Canh giật mình, vô ý thức lui lại nửa bước, nhưng ngay lúc đó hắn lại thẹn quá thành giận, kịp phản ứng.
- Tốt một câu tiễn ta lên đường, hôm nay ta sẽ cho ngươi xem một chút chênh lệch thực lực giữa chúng ta!
Hắn gầm thét, không nói nhảm nữa, khí tức tử vong hủy thiên diệt địa lại lần nữa bạo phát, hóa thành một mảnh hắc mang khủng bố cuốn về hướng Lâm Hữu.
- Không tốt, là Pháp Tắc Sinh Tử, mau lui lại!
Vẻ mặt của hai người Đoạn Trường Phong và Thiên Thần và Ma tộc xung quanh chiến trường đại biến, lập tức mang theo binh chủng chạy ra ngoài khu vực trung tâm chiến trường.
- Lâm Hữu cẩn thận!
Bọn người Kỷ Vân Sương chạy tới nơi xa kinh hô một tiếng, theo bản năng muốn nhắc nhở Lâm Hữu.
Dù sao thì hắn cũng chỉ vừa lĩnh ngộ Pháp Tắc Sinh Tử, mà Quý Canh thì lại lĩnh ngộ không biết bao lâu thời gian, đối kháng chính diện sợ là không chiếm được chút chỗ tốt nào.
- Thực lực của ngươi cũng chỉ có chút trình độ ấy thôi sao?
Nhưng không ngờ.
Lâm Hữu chẳng những không lui lại, ngược lại hắn cười khẽ một tiếng.
Hắn nhấc cách tay lên, hư ảnh Cây Thế Giới sau lưng đột nhiên bạo phát một cỗ lực lượng sinh mệnh mênh mông, thẳng tắp nghênh tiếp Pháp Tắc Tử Vong của Quý Canh.
Một giây sau, chuyện quỷ dị đã xảy ra.
Chỉ thấy khi Pháp Tắc Tử Vong của Quý Canh chạm đến Khí Tức Sinh Mệnh thì lập tức phi tốc tan rã, hóa thành từng mảnh từng mảnh huỳnh quang vẩy xuống bầu trời.
Nhưng nơi huỳnh quang vẩy xuống giống như cây khô gặp mùa xuân, trên mặt đất tràn đầy máu tươi nhanh chóng bị bao trùm lên một tầng xanh biếc, tràn ra toàn bộ chiến trường.
Tính cả binh chủng trước đó Quý Canh dùng Pháp Tắc Sinh Mệnh triệu hoán ra cũng đều đứng ngay tại chỗ, biến thành từng cây thực vật từ mặt đất vụt lên.
- Phốc!
Lực lượng phản phệ, Quý Canh trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi, trong mắt tràn đầy không thể tin.
- Không thể nào!
Quý Canh một tay che ngực, chấn kinh nhìn tất cả trước mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận