Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 941: Thế Giới Bản Nguyên Xảy Ra Biến Hóa

Mà thân hình Lâm Hữu lại chợt lóe, đi tới bên trong thành Hoàng Sa.
Lại không chú ý tới, viên Thần Cách hoàn chỉnh vừa rồi được hắn bỏ vào bên trong Không Gian Bản Nguyên, đang bị Bí Bảo Hỗn Độn phía trên Đại Thụ Bản Nguyên dẫn dắt, bắt đầu chậm rãi dung hợp cùng nhau.
Ngay sau đó, một luồng khí tức sinh mệnh nồng đậm vô biên xuất hiện, lấy Đại Thụ Bản Nguyên làm trung tâm, không ngừng khuếch tán ra ngoài bốn phía.
Quy tắc bên trong Không Gian Bản Nguyên, cũng bắt đầu lặng yên không một tiếng động xảy ra thay đổi.
Bên kia, Lâm Hữu vượt qua không gian, rất nhanh đã bước vào bên trong đại sảnh tiếp khách của thành Hoàng Sa, liếc mắt một cái là thấy Viêm Vũ, Duẫn Thiên Ca còn có Bạch Hải Đường đang chờ ở bên trong.
- Sao nhóm các ngươi lại đến đây?
Hắn kinh ngạc lên tiếng.
Ba người cũng giật mình một cái, lập tức xoay người lại, vẻ mặt mừng rỡ nhìn hắn.
- Lâm Hữu, quả nhiên là ngươi!
- Chúng ta muốn qua gặp ngươi.
- Không đúng, hiện giờ phải gọi một tiếng quốc vương bệ hạ mới đúng.
Ba người Viêm Vũ nhìn thấy Lâm Hữu xuất hiện, vừa mừng rỡ vừa kích động, đồng thời hơi có chút e dè, thận trọng.
Dù sao hiện giờ thân phận giữa bọn hắn và Lâm Hữu đã cách biệt một trời một vực rồi.
- Được rồi, được rồi, các ngươi đừng có khách sáo với ta như vậy.
Lâm Hữu mỉm cười, khoát tay áo với bọn họ:
- Nói về các ngươi trước đi, sao đột nhiên lại chạy đến nơi này của ta?
Hắn còn nhớ rất rõ ràng, muốn từ lãnh địa của đám Viêm Vũ chạy đến đây, ít nhất cũng phải băng qua một công quốc, bọn họ đi tới nơi này cũng tốn không ít thời gian đâu.
- Còn có thể là gì nữa? Đương nhiên là tới tìm ngươi để nương tựa rồi.
Viêm Vũ lập tức nói.
- Thế nào? Có hứng thú nhận lấy ba chúng ta hay không?
Ngay sau đó, Duẫn Thiên Ca nói.
Bạch Hải Đường không nói chuyện, nhưng vẻ mặt của cô lại hiện lên ý tứ thật rõ ràng, cô cũng có suy nghĩ như hai người kia.
- Tìm ta để nương tựa? Đương nhiên là hoan nghênh rồi!
Ánh mắt Lâm Hữu sáng lên.
Hắn đang lo bên trong công quốc không có lãnh chúa cấp tám trở lên, ai biết được nhanh như vậy đã có người đưa tới tận cửa rồi.
Bọn hắn còn là những người bạn mà hắn tin cậy nhất, hiển nhiên, kết quả này tốt không thể tốt hơn được.
……..
Sau khi Lâm Hữu nói chuyện với ba người Viêm Vũ, tìm hiểu rõ tình huống, hắn lập tức phái người đưa bọn hắn đi nghỉ ngơi.
Bởi vì hiện giờ là buổi tối, cho nên chỉ có thể chờ đến ngày mai lại phân chia lãnh địa cho bọn hắn.
Về phần Lâm Hữu, hắn lại quay về bên trong lãnh địa, chuẩn bị đến phòng trên cây nghỉ ngơi.
- Ừm?
Ngay lúc đó, trong lòng hắn có cảm giác, ý niệm trực tiếp xuất hiện ở bên trong Không Gian Bản Nguyên.
Tiếp theo, hắn bị hình ảnh trước mắt làm kinh sợ.
Chỉ thấy cả Không Gian Bản Nguyên là một mảnh trống trải, chỉ có Đại Thụ Thế Giới và những điểm sáng lơ lửng giữa hư không.
Còn viên Thần Cách hoàn chỉnh hắn vừa thu vào nơi này cùng với Bí Bảo Hỗn Độn vốn đang trôi nổi phía trên Đại Thụ Thế Giới, tất cả đều biến mất một cách ly kỳ.
Mà bên trên Đại Thụ Bản Nguyên, lại tản ra một luồng khí tức hỗn độn trộn lẫn với khí tức sinh mệnh, không ngừng khuếch tán ra ngoài bốn phía.
Moá nó!
Đừng bảo là Đại Thụ Thế Giới đã ăn sạch hai thứ kia rồi?
Sắc mặt Lâm Hữu tối sầm lại, suýt chút là nghẹn một hơi không thở được rồi.
Kia chính là một viên Thần Cách hoàn chỉnh đó!
Còn có bảo vật mà vất vả lắm hắn mới đi lên được tầng mười hai Tháp Khí Vận đạt được.
Cứ như vậy hai dạng vật phẩm đều biến mất rồi?
May là tố chất tâm lý của Lâm Hữu đủ mạnh, không có loại xúc động muốn chửi ầm lên, mà thay vào đó, hắn lại cố gắng tìm kiếm bên trong Không Gian Bản Nguyên.
Nhưng tìm hồi lâu, cũng chưa tìm được tung tích của hai dạng vật phẩm kia.
Ngược lại hắn đã phát hiện ra một nơi không thích hợp.
Dường như khí tức quy tắc bên trong Không Gian Bản Nguyên, đã trở nên càng thêm hoàn thiện hơn lúc trước!
Thậm chí ngay cả những điểm sáng thoạt nhìn giống hệt tinh hệ kia, cũng trở nên rõ ràng vô cùng.
Giống như chúng nó đang tuần hoàn theo một quy luật nào đó, và thong thả xoay tròn chung quanh Đại Thụ Thế Giới.
Nhưng đây vẫn chưa phải thứ Lâm Hữu để ý nhất.
Điều khiến cho hắn ngạc nhiên chính là giữa những tinh hệ kia, lại có một luồng khí tức sinh mệnh hơi khác thường xuất hiện, tuy nó rất mỏng manh nhưng số lượng lại cực kỳ khổng lồ.
Lâm Hữu theo bản năng muốn tới gần nhìn cho rõ ràng hơn, hình ảnh trước mắt lại đột nhiên biến đổi, tiếp đó, hắn trực tiếp xuất hiện trên không trung một tinh cầu nguyên thủy được nước biển bao trùm.
- Đây là…?
Lâm Hữu nhìn hình ảnh trước mắt, hoàn toàn sợ đến ngây người.
Hắn không nghĩ tới, bên trong cái thứ thoạt nhìn như điểm sáng tinh hệ kia, lại thật sự có tinh cầu!
Hắn cứ cho rằng nó chỉ hơi giống mà thôi.
Và càng khiến hắn khiếp sợ chính là bên trên tinh cầu thoạt nhìn đang bị vây ở thời đại viễn cổ trước mắt này, lại đang bắt đầu sinh ra sinh mệnh.
Tuy chỉ là vi sinh vật nguyên thủy nhất nhưng chúng nó lại đang chân chân chính chính sinh sôi nảy nở và thay đổi dần dần!
Đây thực sự là thế giới bên trong Không Gian Bản Nguyên của hắn?
Hắn vẫn nhớ trước kia không hề có những thứ này đâu, chẳng lẽ chuyện này có liên quan tới viên Thần Cách và Bí Bảo Hỗn Độn?
Nếu thật sự là như vậy, chuyện này ghê gớm rồi đây.
Tưởng tượng mà xem, bên trong Không Gian Bản Nguyên của hắn lại tự sinh ra quy tắc của chính mình, còn bắt đầu diễn sinh ra một vũ trụ!
Đột nhiên Lâm Hữu cảm thấy cái đầu của mình có chút không đủ dùng.
Bởi vì tình huống phát triển này đã vượt quá xa phạm vi nhận thức của hắn, không biết là tốt hay xấu.
Hắn ôm theo tâm trạng không yên, rời khỏi trạng thái quan sát tinh hệ, lại đột nhiên chú ý tới, bên trên Đại Thụ Thế Giới vừa kết xuất một trái cây màu xanh lá.
Đúng vậy!
Đúng là trái cây.
Không phải Đại Thụ Thế Giới được tạo thành từ linh hồn lãnh chúa sao?
Sao nó lại có thể kết quả?
Bạn cần đăng nhập để bình luận