Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 332: “Trò hay”

Lâm Hữu tiếp tục hỏi:
- Chủ vị diện ma thú là cái gì?
- Đúng, ma thú trong chủ vị diện ma thú kia, thấp nhất cũng đạt tới cấp bảy. Bởi vì không gian nơi đó cực kỳ bất ôn, thường xuyên sẽ xuất hiện một đám cổng vào bí cảnh, cũng xuất hiện lượng lớn ma thú, thậm chí còn có khả năng dẫn phát thú triều. Cho nên vì phòng ngừa lượng lớn ma thú cấp cao xâm lấn đại lục, nhất định phải phái người tới đó quét sạch đám ma thú trong bí cảnh.
- Thì ra là thế...@@
Xem xong những lời Kỷ Vân Sương giải thích, Lâm Hữu giật mình hiểu ra.
Đồng thời hắn lại kinh hãi không thôi.
Ma thú cấp bậc thấp nhất cũng đạt tới cấp bảy, rốt cuộc chủ vị diện ma thú này là địa điểm khủng bố nào? Chỉ sợ từ nơi đó có thể trực tiếp xuất hiện một đống lớn ma thú cấp tám, cấp chín thậm chí ma thú cấp mười.
Đáng tiếc căn bản không cho hắn có nhiều thời gian suy nghĩ, bởi vì ngay sau đó, Kỷ Vân Sương lại gửi tới một tin tức.
- Nhưng ta đề nghị ngươi, trong khoảng thời gian gần đây, đừng qua đó thì tốt hơn, chỉ sợ sẽ có nguy hiểm.
………..
- Có nguy hiểm ư? Vì sao?
Lâm Hữu nghi hoặc gửi lại một tin tức.
Có thể khiến Kỷ Vân Sương đặc biệt nhận xét như vậy, hiển nhiên đây không phải chuyện đơn giản.
Quả nhiên, một lát sau, tin nhắn của Kỷ Vân Sương lập tức xuất hiện.
- Ta cũng không biết cụ thể, nhưng nghe đám thuộc hạ của cha ta nói, hình như là mỗi lần sau khi Chiến Trường Vạn Giới chấm dứt, khí tức Hỗn Độn sẽ trở nên mạnh hơn một đoạn thời gian. Dẫn tới trong bí cảnh sẽ thường xuất hiện ma thú cấp chín, vận khí không tốt cũng có thể gặp phải ma thú cấp mười!
- Cấp mười? Biến thái như vậy?
Lâm Hữu kinh ngạc, hắn đã tự mình thể nghiệm qua sự khủng bố của cấp mười.
Đừng nói cấp mười, kể cả khi tùy tiện đến mấy con cấp chín, phỏng chừng cũng có thể khiến hắn đoàn diệt, hoặc là chạy trối chết.
Bí Cảnh Thánh Vực này quá nguy hiểm, khó trách phải cần tới ba đế quốc khống chế.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, dân bản xứ ở nơi đó, cũng có người thành lập đế quốc.
Phỏng chừng Đại Đế của bọn họ cũng giống lãnh chúa bên này đã đạt tới cấp mười hai rồi?
Không biết tu luyện giả cấp mười hai là tồn tại khủng bố cỡ nào?
Cứ như vậy, ôm tâm tính ham học hỏi.
Hắn lại cùng Kỷ Vân Sương nói rất nhiều chuyện về Cánh Cửa Bí Cảnh.
Hơn mười phút đi qua, cuối cùng hai người mới nói chuyện xong, sau đó đi làm việc của mình.
Cái gì? Ngươi hỏi vì sao hắn không tới bên kia Cánh Cửa Bí Cảnh nhìn?
Chuyện này còn phải hỏi ư?
Hắn đâu phải nhân vật chính trong tiểu thuyết. Hơn nữa, biết rõ có nguy hiểm mà vẫn đâm đầu vào, đó là hành động của kẻ ngốc.
Hắn vừa nâng lên cấp bảy, căn cơ không ổn, tốt hơn hết là không đi lang thang khắp nơi, cứ ở lại lãnh địa, thuận tiện còn có thể hỏi thăm một chút tin tức về đại chiến.
Cho nên hắn tạm thời ném chuyện về Cánh Cửa Bí Cảnh ra sau đầu, rồi rời khỏi lãnh địa tìm mấy người Tiết Trường Quý nói chuyện về quy hoạch phát triển.

Thời gian qua thật sự nhanh, đảo mắt một cái đã hai ngày đi qua.
Trải qua hai ngày thời gian lên men, chuyện lãnh chúa thành Hoang Cổ ngã xuống cũng hoàn toàn bùng nổ.
Dẫn tới thành Hoang Cổ nội loạn tranh đấu không ngừng, rơi vào bên trong một hồi tranh quyền đoạt thế kịch liệt. Bởi vậy hơn phân nửa cư dân lãnh địa đều trốn đi, tản ra thành thị xung quanh.
- Nghe nói gần đây thành Hoàng Sa bên kia vừa ban bố một mệnh lệnh mới, cư dân mới chuyển qua sẽ được miễn thuế một tháng, nếu không chúng ta cũng qua bên đó tìm cách thăng chức đi?
- Thành Hoàng Sa? Chính là thành thị gần đây phát triển cực kỳ mạnh, mà lãnh chúa nổi tiếng nhân hậu yêu dân ư?
- Miễn thuế một tháng đầu? Còn loại chuyện tốt bậc này?
- Làm sao? Không tin à? Bây giờ tin tức ấy đã lan rộng khắp nơi rồi.
- Quả thật, ta cũng nghe nói về chuyện này. Hơn nữa ta cũng nghe nói gần đây lãnh chúa thành Hoàng Sa vừa lên cấp bảy, qua bên đó sẽ được bảo đảm an toàn tuyệt đối.
- Thật ư? Thế còn chờ gì nữa? Chúng ta đều đến thành Hoàng Sa bên kia thôi!
Trong đội ngũ dân lưu lạc, có vài người ngươi một câu, ta một câu, âm thanh cực kỳ to, lập tức đã hấp dẫn ánh mắt của đám dân lưu lạc xung quanh.
Ngay sau khi bọn họ nghe thấy tin thành Hoàng Sa miễn thuế một tháng đầu, một đám lập tức động tâm vô cùng. Bọn họ trực tiếp quay đầu thảo luận với người thân, bạn bè bên cạnh.
Sau đó tin tức này hệt như ôn dịch, không ngừng lan tràn ra bốn phía bên ngoài, đảo mắt một cái hầu hết mọi người đều biết, đều bàn tán xôn xao.
Mà mấy người nói chuyện ban đầu lại liếc nhau, khóe miệng cong lên một nụ cười không dễ phát hiện ra.
- Đi thôi, chúng ta lại qua nơi khác truyền tin tức.
- Hắc hắc, quả nhiên vẫn là lãnh chúa đại nhân mưu tính sâu xa, dùng biện pháp này, khẳng định sẽ có không ít người đến thành Hoàng Sa chúng ta tìm nơi nương tựa.
- Nhỏ giọng chút, đừng để bị người ta nghe thấy, bên kia lại có người rời đi, chúng ta nhanh qua thôi.
Rất nhanh, mấy người này đã rời khỏi đội ngũ, cải trang cách ăn mặc rồi trà trộn vào đội ngũ khác vừa ra khỏi thành, tiếp tục trình diễn “Trò hay” hồi nãy.
Mới qua chừng nửa ngày, tin tức thành Hoàng Sa cần thu nhận lượng lớn dân cư, miễn thuế một tháng cũng lan truyền trong ngoài và xung quanh thành Hoang Cổ.
Thậm chí trên đường di chuyển, còn có đội ngũ tu luyện giả phụ trách tiếp ứng, bảo đảm bọn họ an toàn, khiến cho đám dân lưu lạc nhận được tin tức này vô cùng động tâm. Ngay sau đó, tất cả bọn họ đều thay đổi tuyến đường, mang theo người nhà mình chạy về phương hướng thành Hoàng Sa, hình thành cảnh tượng đồ sộ trên khắp các con đường lớn...
- Lãnh chúa đại nhân, tất cả những người đó đều chạy tới thành Hoàng Sa bên kia, ngài nói xem, chúng ta nên làm cái gì bây giờ?
Bên trong thành Lâm Xuyên gần thành Hoang Cổ, một tên tu luyện giả thuộc hạ đang lo lắng báo cáo với lãnh chúa Chu Thiếu Hoành của thành Lâm Xuyên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận