Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 1262: Chu Phóng Đến!

- Tốt, đi làm quen với bọn hắn một chút đi.
Lâm Hữu có thể nói là tương đối hài lòng đối với mấy kỹ năng của Tinh Quỳ.
Sau khi hắn nói với nó một câu, lúc này hắn mới đi tới dưới gốc Đại Thụ Thế Giới, dùng số Tinh Thạch Pháp Tắc cấp 12 còn lại tiếp tục đột biến binh chủng Siêu Phàm.
Không biết có phải là đột biến ra Vương tộc đã dùng hết vận may hay không.
Sau khi hắn tiêu hết ròng rã hơn bốn nghìn khối Tinh Thạch Pháp Tắc cũng không hề xuất hiện một kỹ năng biến dị nào nữa.
Đáng được ăn mừng duy nhất chính là số lượng binh chủng chiến đấu tương đối khả quan.
Hơn 2200 binh chủng, trong đó có 2000 là hình thái thăng cấp của binh chủng hắn thường dùng nhất.
Cổ Thụ, Hoa Tinh, Cây Nấm, Thanh Đằng, Hoa Ăn Thịt Người, Oản Đậu, Xương Rồng Tròn, Bồ Công Anh, Hướng Dương, Cỏ Đèn Lồng, Phỉ Thúy Lục Long, Thâm Lam U Mộng, Quả Hạch.
Nhìn một mảng lớn thực vật trước mắt thông qua Mọc Thêm tăng lên gấp đôi, trong lòng của Lâm Hữu bùi ngùi mãi thôi.
Trong lúc vô tình, hắn lại đã có được nhiều chủng loại binh chủng như vậy, hơn nữa tất cả còn đều là cấp Siêu Phàm.
Cho dù các Lãnh Chúa cấp 12 khác cũng có binh chủng cấp Siêu Phàm thì có lẽ cũng chỉ có hai ba loại mà thôi, đây cũng là một trong những ưu thế của hắn.
Nhiều loại hình binh chủng, ứng phó các loại chiến đấu đương nhiên cũng sẽ càng thêm thuận buồm xuôi gió hơn một chút.
Cũng đến lúc lên đường đến thành thị lớn hơn, tìm hiểu tin tức có liên quan đến những Đại Đế khác và thế lực sau lưng Ma Thiên.
- Cũng không biết bây giờ, bọn hắn thế nào rồi?
Nếu như nói, người mà hắn tin tưởng nhất ở Thần Chi Lĩnh Vực là ai, vậy thì có lẽ là người đến từ Vạn Giới cùng với hắn, nhất là mấy người Đại Đế Thánh Diệu và Nghiêm Liệt.
Nếu như có thể thì hắn đương nhiên hi vọng có thể mau chóng tìm được bọn hắn, cũng có thể dễ dàng chiếu ứng lẫn nhau, còn có thể trao đổi tình báo cho nhau.
Hắn luôn cảm thấy người đứng phía sau chuyện phái người đến hủy diệt Vạn Giới cũng không đơn giản chỉ là một điện Vạn Thần mà thôi.
Dù sao thì điện chủ điện Vạn Thần cũng chỉ cấp 13 đỉnh phong mà thôi, nghĩ như thế nào cũng không thể tham gia tranh đoạt Bản Nguyên thế giới của một vị chủ thần được.
Nói cách khác, độc thủ phía sau màn là một người khác hoàn toàn.
Hắn mang theo hạch tâm thế giới trên người, nhất định phải cẩn thận hơn nữa mới được.
Nhưng ngồi chờ chết không phải tác phong của hắn, cho nên hắn lựa chọn chủ động xuất kích, tới các thành thị lớn hơn để tìm hiểu tin tức, thuận tiện nâng cao thực lực.
Biết người biết ta mới có thể chuẩn bị tốt vạn toàn.
Đây chính là toàn bộ dự định trước mắt của hắn.
- Tính toán thời gian, chắc ngày mai sẽ đến?
Lâm Hữu nhìn thoáng qua sắc trời đã biến thành màu đen, thì thầm tự nói.
Muốn biết càng nhiều tin tức có liên quan đến điện Vạn Thần, biện pháp tốt nhất dĩ nhiên chính là ra tay từ cao tầng của điện Vạn Thần.
Không phải gần đây có một Chuẩn Thần cấp 9 muốn đi qua à?
Có lẽ đây sẽ là cơ hội của hắn không chừng, xem ra cần phải chuẩn bị nhiều một chút mới được.
Hắn nghĩ xong, ấn mở các loại giao diện, bắt đầu thao tác.
Một đêm không xảy ra chuyện gì.
Khi mặt trời buổi sáng mới mọc, thành Trấn Ma yên lặng một đêm lần nữa náo nhiệt lên.
Trên bầu trời xa xăm, một ngũ đột cưỡi tọa kỵ phi hành đội nhiên xuất hiện, nhanh chóng tới gần tường thành phía Nam.
- Đến rồi!
Trên tường thành, Bạch Thượng Đình dẫn theo một đám thủ hạ sớm chờ ở đây nghênh đón.
Người dân nhìn thấy phía trước đội ngũ kia treo cờ hiệu của điện Vạn Thần, trong lòng mọi người nhất thời chấn động, lập tức nghênh đón.
Sau đó trong một hồi cuồng phong gào thét, đội ngũ điện Vạn Thần đến trên tường thành, cuốn lên mảng lớn bụi đất.
- Tiểu nhân thành chủ thành Trấn Ma - Bạch Thượng Đình, cung nghênh Tuần chấp sự đại giá!
Bạch Thượng Đình chắp tay hành lễ, cao giọng la lên.
Tuy hắn là người của thế lực khác lẻn vào nhưng trên danh nghĩa vẫn là người của điện Vạn Thần, cho nên cấp bậc lễ nghĩa nên có vẫn là phải có.
- Ngươi chính là Bạch Thượng Đình à?
Một âm thanh lười biếng vang lên, Chu Phóng đang ngủ gà ngủ gật trên ghế nằm chậm rãi đứng dậy, ở trên cao nhìn xuống đám người phía dưới, cuối cùng ánh mắt của hắn ta rơi xuống trên người Bạch Thượng Đình.
Hắn ta làm tâm phúc của Tam trưởng lão nên đương nhiên cũng hiểu rõ một chút bí mật mà mọi người không biết, hắn ta biết Tam trưởng lão cũng không thích Bạch Thượng Đình, ánh mắt cũng trở nên ác độc hơn vài phần.
- Hồi chấp sự đại nhân, chính là tại hạ.
Trong lòng của Bạch Thượng Đình thất kinh, nhưng mặt vẫn không chút thay đổi, cung kính cuối người càng sâu hơn một chút.
Hắn làm thành chủ nhiều năm như vậy, đương nhiên rất am hiểu đạo sinh tồn, ngay từ đầu đã hạ tư thái của mình đến thấp nhất.
Quả nhiên, thấy hắn như thế, vẻ mặt Chu Phóng cuối cùng cũng thoáng dịu đi một chút.
- Được rồi, đều miễn lễ đi.
Nói xong, hắn ta liếc mắt nhìn về phía thành khu phía dưới, đơn giản nhìn lướt qua.
- Chắc là ngươi thu được tin tức truyền đến từ mấy ngày trước rồi chứ? Dẫn ta đi gặp người vừa thức tỉnh được binh chủng cấp Truyền Kỳ kia đi.
Trong lời nói của hắn ta tràn ngập ý vị không thể phản khán.
Bạch Thượng Đình đã sớm ngờ tới hắn ta sẽ nói như vậy, chần chờ một lát, rốt cục chắp tay nói:
- Đại nhân có chỗ không biết, người vừa thức tỉnh binh chủng cấp Truyền Kỳ đó chính là tiểu nữ Bạch Lâm Tuyết.
- Là con gái của ngươi à?
Chu Phóng rõ ràng hơi kinh ngạc.
Thành viên đi theo bên cạnh hắn vội vàng lên tiếng:
- Đại nhân, đúng là trên văn kiện có ghi rõ, người đó chính là con gái của thành chủ thành Trấn Ma.
Rất hiển nhiên, trên đường Chu Phóng đi tới đây chưa hề nhìn qua tư liệu có liên quan đến mấy thiên tài cấp Truyền Kỳ đó.
Cho nên sau khi nghe nói như thế thì cũng càng thêm kinh ngạc, lại không khỏi quan sát Bạch Thượng Đình nhiều hơn vài lần.
Lãnh Chúa thiên tài hệ Thiên Sứ là đối tượng chiêu mộ trọng điểm của điện Vạn Thần bọn hắn.
Tuy Tam trưởng lão không thích Bạch Thượng Đình, nhưng dù nói thế nào thì hắn cũng là cha ruột của cháu ngoại Tam trưởng lão.
Bạn cần đăng nhập để bình luận