Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 868: Chí Bảo Hỗn Độn

Nhưng hôm nay Lâm Hữu chỉ vừa lên cấp chín được hơn một tháng mà thôi.
- Cũng không nhanh như vậy.
Lâm Hữu xấu hổ nói:
- Ta chỉ muốn hỏi trước một chút, làm chuẩn bị mà thôi.
- Nói vậy cũng đúng.
Kỷ Tinh Hà khẽ gật đầu, mưu tính sâu xa cũng là một trong những nguyên nhân lão tán thưởng Lâm Hữu.
Bởi vì, thậm chí có rất nhiều lãnh chúa còn chưa dám nghĩ mình có thể ngưng tụ mảnh nhỏ Thần cách, càng đừng nói tới chuyện làm chuẩn bị cho cấp mười nhưng Lâm Hữu lại tự tin hỏi như vậy.
Rất đặc biệt!
Cho nên Kỷ Tinh Hà nghĩ một chút rồi nói:
- Đúng là có vật phẩm cùng loại, nhưng số lượng cực kỳ thưa thớt, cần phải chặn đánh giết chết ma thú thủ lĩnh cấp mười trở lên mới có thể nhận được, hơn nữa giá cả vô cùng đắt.
- Đắt chừng nào?
Lâm Hữu hỏi.
- Lần trước ta ra tay nhận được một tấm, bán đi với giá 5 viên mảnh nhỏ quy tắc.
- Mảnh nhỏ quy tắc?
- Đúng, giao dịch của cấp mười đã không còn giới hạn bởi ma năng, mảnh nhỏ quy tắc cũng là một loại tiền lưu thông chủ yếu, nhưng mảnh nhỏ quy tắc trong những giao dịch kiểu đó, lại không phải loại đặc biệt, không thể giúp lãnh chúa cấp chín hoàn thành con đường thánh giả.
- Thì ra là thế.
Lâm Hữu nghe vậy, lập tức giật mình hiểu ra.
Sau khi hắn hoàn thành con đường thánh giả, tự nhiên cũng biết, mảnh nhỏ quy tắc nhận được khi độc lập đánh chết ma thú thủ lĩnh cấp mười kia, đã được quy tắc tán thành cũng mặc định với bản thân lãnh chúa, cho nên mới có thể dùng để ngưng tụ Thần Cách.
Mà không có nhiệm vụ con đường thánh giả, sau khi đánh chết ma thú cấp mười sẽ nhận được mảnh nhỏ quy tắc là vật vô chủ.
Ngược lại hắn không nghĩ tới, thứ này lại tiền lưu thông trở thành sau khi đạt tới cấp mười.
Dưới nghi hoặc, hắn trực tiếp hỏi:
- Vậy đại khái là một khối mảnh nhỏ quy tắc tương đương với bao nhiêu ma năng?
- 1 tỷ, hơn nữa còn là có giá mà không có hàng.
1 tỷ!
Lâm Hữu kinh ngạc.
Có khác nào nói, một tấm quyển trục thăng lên cấp mười sẽ bán được với giá 50 tỷ ma năng?
Và chín binh chủng vương tộc trong tay hắn muốn lên tới cấp mười sẽ cần tổng cộng 45 tỷ?
Còn là có giá mà không có hàng!
- Ngươi đừng quá kinh ngạc, giá cả này đã rất rẻ rồi. Bởi vì có rất nhiều lãnh chúa sau khi lên tới cấp mười, đều sẽ lựa chọn giữ lại mấy binh chủng anh hùng có kỹ năng chuyên biệt xuất sắc, để nâng chúng lên tới cấp mười. Nhu cầu có nhiều, tự nhiên cũng bán đắt hơn một chút. Nếu ngươi có mảnh nhỏ quy tắc, ngược lại sẽ có rất nhiều người nguyện ý đổi với ngươi.
Mảnh nhỏ quy tắc….
Lâm Hữu yên lặng không nói gì.
Hắn chỉ kiếm thứ đó để làm nhiệm vụ con đường thánh giả mà đã suýt chút nữa thì đánh mất nửa cái mạng, còn tổn thất lượng lớn binh chủng.
Muốn hắn kiếm càng nhiều mảnh nhỏ hơn ư?
Đáng tiếc, không đợi hắn hỏi nhiều thêm, Kỷ Tinh Hà đã nói tiếp:
- Được rồi, ta có việc cần đi xử lý trước, chờ có cơ hội lại bàn chuyện cấp mười với ngươi sau.
Nói xong, thân hình lão chợt lóe lên, trực tiếp biến mất tại chỗ, căn bản không cho Lâm Hữu có cơ hội hỏi nhiều.
Hiển nhiên là có việc gấp muốn đi làm rồi.
Lâm Hữu bất đắc dĩ, đành phải phải nghẹn một đống vấn đề xuống, sau đó nhìn thoáng qua sắc trời, chuẩn bị đến trụ sở nhìn có ủy thác chiến trường gì thích hợp để làm hay không.
Không ngờ.
Lúc này chân trời bỗng nhiên bùng phát một tiếng nổ “ầm vang”, một mảnh quầng sáng màu đen từ trên trời giáng xuống, ầm ầm nện lên mặt đất, làm cho cả chiến trường đều chấn động kịch liệt.
- Chuyện gì vậy?
- Đã xảy ra chuyện gì?
- Chẳng lẽ là Liên Minh Giới Vực đánh tới?
- Không đúng! Các ngươi mau nhìn bầu trời!
Lãnh chúa các giới kinh hô không ngừng, đều chạy khỏi từ trụ sở, một đám kiễng chân nhìn về phía không trung.
Chỉ thấy trong hư không vô tận, một tòa bảo tháp ngọc lưu ly được bao bọc bởi một quầng sáng, đang chậm rãi hạ xuống, quanh thân tản ra một luồng khí tức nặng nề có một không hai.
Nó vừa vặn dừng lại ngay trung ương hoang nguyên, chỗ giao giới giữa hai quân!
……….
Lâm Hữu đứng giữa đám người, nhìn bảo tháp lưu ly từ trên trời giáng xuống kia, trong lòng kinh ngạc vô cùng.
Bởi vì tòa bảo tháp ấy cũng không phải kiến trúc bên trong Giới Phục Ma, mà là trực tiếp kéo dài qua hư không, trống rỗng xuất hiện ở bên trong giới vực này.
Hơn nữa vị trí rớt xuống cũng cực kỳ trùng hợp, vừa lúc ngay ở vùng đất trung tâm tiếp giáp giữa hai quân.
Nói là thủ đoạn tiến công của Liên Minh Giới Vực, hắn cũng tin.
Mà lúc này, phía trên doanh địa chiến đấu, mấy trăm bóng người đột nhiên xuất hiện, Đại Đế và quốc vương các giới đã tới, ai nấy đều lộ ra vẻ mặt ngưng trọng nhìn chăm chú vào tòa bảo tháp lưu ly kia.
Ngay cả Đại Đế Thánh Diệu vẫn đang thương nghị chuyện kia cũng có mặt tại nơi này.
- Không sai được, chính là chí bảo hỗn độn!
- Chí Bảo Hỗn Độn? Không phải đã nói trên vạn năm rồi thứ nọ vẫn chưa từng xuất hiện sao?
- Chỉ có ở khi vạn giới sắp xảy ra biến đổi cực kỳ to lớn, Chí Bảo Hỗn Độn mới xuất hiện. Sự xuất hiện của nó đại biểu cho khí vận Vạn Giới thay đổi, nó cũng không phải là một dấu hiệu gì tốt lành.
- Nhưng ta nghe nói, bên trong Chí Bảo Hỗn Độn cất giấu tin tức khởi nguồn của Vạn Giới, thậm chí còn có điểm mấu chốt để bước tới cấp bậc kia.
- Đi, tới nhìn kỹ hẵng nói.
Dứt lời, những Đại Đế và nhóm quốc vương đều xé rách không gian, biến mất tại chỗ.
Mà trước khi bọn họ rời đi, một âm thanh to rõ truyền khắp cả chiến tranh doanh địa.
- Mọi người tập hợp ở trung tâm chiến trường!
Tập hợp tại trung tâm chiến trường?
Đó là vị trí của bảo tháp lưu ly kia rơi xuống mà?
Lãnh chúa các giới thầm cả kinh rồi đưa mắt nhìn nhau.
Nhưng lập tức, vẻ mặt của bọn họ đã biến thành kích động chờ mong.
Ngay cả nhóm Đại Đế cũng phải tự mình ra mặt, khẳng định bảo tháp lưu ly kia rất không đơn giản, nói không chừng bọn họ còn có thể kiếm được bảo vật trân quý, hoặc thiên đại cơ duyên gì đó ở bên trong.
Nếu không nhóm Đại Đế đâu có lệnh cho bọn họ tập kết ở đằng kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận