Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 266: Không Ổn! Chúng Ta Trúng Kế!

Mà thuộc tính của Thanh Đằng lại nhanh chóng tăng trưởng, chỉ chốc lát sau nó đã phá tan gông cùm xiềng xiếc cấp tám!
- Binh chủng thật biến thái!
Trong rừng rậm dây leo, mấy đồng đội của Kỷ Vân Sương đều kinh hô lên tiếng, đồng thời bọn họ cũng vô cùng hưng phấn.
Bởi vì dưới sự bảo vệ của rừng rậm dây leo, binh chủng bọn họ lại có thêm một tầng vách tường phòng hộ thiên nhiên. Cứ như vậy, chỉ cần đi theo Thanh Đằng cùng lao tới nghiền ép, hoàn toàn không cần lo lắng về vấn đề an toàn, thi thoảng còn có thể trộm được đầu người từ đám lãnh chúa đối diện.
Càng biến thái hơn chính là, sau khi không còn mối lo ngại về hỏa diễm phe đối diện, đám thi thể dưới mặt đất cũng bắt đầu sống lại thành từng gốc từng gốc Hoa Tử Vong, hơn nữa số lượng đang càng ngày càng nhiều. Chúng nó cũng đi theo rừng rậm dây leo không ngừng khuếch tán ra xung quanh.
Quả thực rừng rậm dây leo này giống hệt một thành lũy chiến tranh di động!
Đám lãnh chúa đại lục Nguyên Sát không nghĩ tới, đại lục Nguyên Thủy bên này lại có một vị lãnh chúa khủng bố như vậy. Nếu cứ để đối phương tiếp tục, chỉ sợ bọn họ vừa gặp phải, toàn bộ chiến tuyến sẽ có nguy cơ tan tác.
- Không được, nhất định phải ngăn cản hắn!
Lúc này, đám lãnh chúa cấp bảy đang trong chiến đấu kịch liệt, cũng cảm nhận được uy hiếp đến từ phía Lâm Hữu. Bọn họ đều giãy thoát ra rồi mang theo binh chủng cấp tám của mình đánh úp về phía Thanh Đằng.
- Cẩn thận! Có binh chủng cấp tám lao tới!
Kỷ Vân Sương ở bên cạnh kinh hoàng nhắc nhở.
Tuy hiệu quả kỹ năng Thiên Sứ Cầu Nguyện của cô cực kỳ cường đại, nhưng chỉ cường đại trên phương diện phòng hộ và đề kháng những hiệu ứng xấu mà thôi, ngăn cản công kích cấp bảy còn được, chứ cấp tám sẽ lộ ra chút khó nhọc.
Mắt thấy càng ngày càng nhiều binh chủng cấp tám lao tới gần bọn họ, trong lòng cô lập tức trở nên căng thẳng.
Thật không ngờ, lúc này khóe miệng Lâm Hữu đột nhiên hơi hơi cong lên.
- Tới tốt lắm, ta còn đang lo nên đi đâu để tìm lãnh chúa cấp bảy đây, bọn họ đã tự mình đưa lên tận cửa rồi. Các ngươi chuẩn bị một chút, phải bắt đầu thu đầu người!
- Cái gì?
Kỷ Vân Sương và mấy đồng đội của cô đều sửng sốt, bọn họ hoàn toàn không rõ ý của Lâm Hữu.
Ngay sau đó, chợt nghe Thanh Cương ở đâu đó bên cạnh rừng rậm dây leo đột nhiên ngửa mặt lên trời phát ra tiếng gầm đầy giận dữ.
Một thứ ánh sáng đỏ nháy mắt đã bao trùm Thanh Đằng, lại thêm tất cả binh chủng ở bên trong rừng rậm dây leo nữa, thậm chí cả một mảnh Biển Hoa Tử Vong vừa ngóc đầu dậy cũng đỏ ửng toàn thân!
…………
- Sao lại thế này? Sao đột nhiên thuộc tính binh chủng của ta lại đề cao nhiều như vậy?
- Của ta cũng vậy! Đề cao tới ba phần!
Tiếng kinh hô không ngừng vang lên từ trong miệng mấy đồng đội của Kỷ Vân Sương, tất cả đều bày ra vẻ mặt khiếp sợ nhìn thuộc tính binh chủng của mình.
Thậm chí cả Kỷ Vân Sương cũng như vậy, tia sáng kỳ dị trong đôi mắt đẹp liên tục chớp động.
Kỳ thật, cô đã từng gặp rất nhiều loại kỹ năng tăng thuộc tính quần thể, nhưng chưa từng chứng kiến loại kỹ năng tăng thuộc tính quần thể nào khoa trương như vậy.
Trực tiếp tăng lên 30% thuộc tính, ở trên chiến trường tuyệt đối là thần kỹ nghịch chuyển thế cục!
Nhưng cô đâu còn dám nghĩ nhiều, phải thừa dịp thời gian duy trì trạng thái, lập tức lệnh cho đám thiên sứ đã khôi phục bay ra bên ngoài, nghênh chiến mấy lãnh chúa cấp bảy đang xông lên.
Mà mấy đồng đội bên cạnh cô, cũng đều hạ lệnh cho binh chủng của mình, trực tiếp lao ra rừng rậm dây leo.
- Hử?
Lãnh chúa cấp bảy vừa tới gần đã rất nhanh phát hiện ra điều không đúng, hắn ta nhẹ nhàng hử một cái.
Nhưng càng nhiều những lãnh chúa khác vẫn đầy khinh thường.
Phía đối diện chỉ là binh chủng của lãnh chúa cấp sáu, cũng muốn chống lại bọn họ?
Chẳng lẽ thực sự cho rằng chỉ dựa vào số lượng có thể đánh thắng được binh chủng cấp tám bên người bọn họ sao?
Đám người ấy chỉ cười lạnh một tiếng, đã lập tức truyền mệnh lệnh cho binh chủng của mình.
Dưới mấy con cấp tám dẫn dắt, trực tiếp xông lên nghênh đón binh chủng của đám người Lâm Hữu.
Trong nháy mắt, công kích bay loạn, khinh thường trên mặt bọn họ lại tăng lên vài phần.
Nhưng giây tiếp theo, đột nhiên nụ cười trên mặt bọn họ đọng lại.
Bởi vì bọn họ phát hiện, mấy binh chủng cấp tám bên ta, đang liên tiếp bại lui, hoàn toàn không thể đánh sâu vào phe đối phương!
- Phốc!
Đột nhiên âm thanh máu thịt bị xuyên thấu vang lên.
Một con Chó Địa Ngục cấp tám xông tới đầu tiên đã bị một sợi dây leo to lớn đâm thủng ngực, nháy mắt đã mất mạng đương trường.
Chỉ một kích, miểu sát một con binh chủng cấp tám!
- Làm sao có thể!?
Sắc mặt lãnh chúa Ác Ma kia điên cuồng biến đổi, hắn ta hoàn toàn không hiểu, vì sao binh chủng cấp tám của mình lại bị cấp bảy của đối phương giết chết trong tích tắc.
Thậm chí binh chủng cấp tám khác cũng bị càng ngày càng nhiều Hoa Tử Vong vừa ngóc đầu lên vây quanh.
Mỗi một gốc Hoa Tử Vong chết đi, sẽ có một gốc Hoa Tử Vong khác bổ vào, giết cũng giết không hết được chúng nó.
Chỉ chốc lát sau, đám binh chủng của Lâm Hữu đã đánh binh chủng cấp tám của đối phương thành trọng thương.
- Rút lui! Mau bỏ đi!
Mấy lãnh chúa cấp bảy kinh hoàng hô to, bọn họ mang theo binh chủng của mình, đã nghĩ tới chuyện lui lại.
Ngay lúc đó, một đợt tiếng nổ ầm vang đột nhiên truyền đến từ phía sau bọn họ.
Từng sợi từng sợi dây leo thật lớn phóng lên cao, hoàn toàn ngăn cản đường bọn họ rút lui, ngay cả mặt đất dưới chân cũng đang cuồn cuộn dâng trào, đột ngột xuất hiện vô số dây leo.
Rõ ràng là Thanh Đằng đã cố ý che dấu thủ đoạn, đã cố ý thu nhỏ lại phạm vi rừng rậm dây leo của mình, chờ tới thời khắc này mới hoàn toàn bùng nổ.
- Không ổn! Chúng ta trúng kế!
Giờ phút này, nhóm lãnh chúa cấp bảy làm sao còn không biết mình đã trúng kế? Bọn họ đều mang theo binh chủng của mình hốt hoảng chạy trốn ra bên ngoài rừng rậm.
Nhưng Lâm Hữu đâu dễ dàng cho bọn họ chạy trốn như vậy?
Thừa dịp mười giây Rít Gào Dã Man cuối cùng, hắn lập tức hạ lệnh cho tất cả Hoa Tử Vong và binh chủng thực vật lao tới vây quanh bọn họ,
Bạn cần đăng nhập để bình luận