Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 484: Bản Nguyên Tự Nhiên Bất Ngờ Biến Hóa

Nếu đổi lại là tu luyện giả cấp thấp, chỉ sợ đã sớm bị lực trùng kích nổ nát thành hai đoạn.
Xem ra tu luyện giả cũng không thể dựa theo thuộc tính cơ bản để tính toán, còn cần phải cân nhắc tới các loại thuộc tính tăng lên và thủ đoạn khác.
- Đi thôi.
Tới đây, Lâm Hữu thấp giọng nói một câu với Rồng Yêu Vương dưới thân, để nó trực tiếp quay đầu, tiếp tục bay đi quần đảo trôi nổi.
Mà dưới con đường lại là một mảnh im ắng.
Hai mắt đám người qua đường xem diễn đều trừng lớn, nhìn theo phương hướng hắn biến mất.
- Ừng ực...
Mấy tu luyện giả đang ở bên dưới quan sát chiến đấu, đều không nhịn được nuốt nuốt nước miếng.
- Ta... Ta không nhìn lầm chứ? Một cấp chín, bị giết như vậy?
- Thủ đoạn công kích quá mạnh mẽ! Vừa rồi thiếu chút nữa ta đã không thở nổi.
- Rốt cuộc thứ đó là công kích gì? Mà khủng bố như vậy?
- Ta chỉ nhìn thấy hồng quang lóe lên một chút, sau đó người kia chết.
- Hai vị này đều là người không thể chọc vào.
Tiếng bàn tán không ngừng vang lên trên đường.
Tất cả mọi người đều khiếp sợ nhớ lại màn chiến đấu thình lình xảy ra kia.
Thậm chí có không ít người từ những nơi khác, đặc biệt chạy tới tận nơi, muốn tìm tòi thật cặn kẽ.
Lại không biết, lúc này lão giả cấp chín kia, đã sớm trốn vào Vạn Bảo Lâu, trở về báo cáo tình huống.
- Phế vật! Ta bảo ngươi đi mời người, đâu có bảo ngươi đi bắt người! Ngươi nhìn ngươi đã làm cái gì?
Sắc mặt Quý Hồng Phúc xanh mét, hắn nhìn lão giả nửa quỳ trước mặt mình, tiếng gầm gừ cơ hồ truyền khắp cả nội đường.
Hắn kinh doanh Vạn Bảo Lâu lâu như vậy, sao lại nuôi ra một thứ thuộc hạ có mắt không tròng, ngu tới mức này?
- Nhị gia thứ tội, chúng ta cũng không biết hắn lợi hại như vậy.
Lão giả khúm núm, không dám chống đối.
- Không biết, một câu không biết là có thể giải quyết xong?
Quý Hồng Phúc đánh ra một cái tát chụp lên mặt bàn bên cạnh.
Tim lão giả đập thình thịch, lão cẩn thận ngẩng đầu lên:
- Vậy... Vậy hiện giờ ta nên làm cái gì?
- Còn có thể làm gì nữa? Qua tìm người ta nhận lỗi! Nếu không được tha thứ, đừng quay lại đây nữa!
Trong lòng Quý Hồng Phúc hận đến ngứa răng.
Thật vất vả, hắn mới tra ra được thân phận “Quý nhân” đứng đằng sau Thập Phương Các kia.
Đang muốn mời đối phương qua đây tiện kết giao, kết quả hai tên thuộc hạ có mắt không tròng này đã không mời nổi, còn đắc tội với đối phương.
Quả nhiên trong khoảng thời gian này quá thoải mái, đã nuôi bọn chúng trở thành ngậm trong miệng rồi, bây giờ lời hắn nói cũng chỉ nghe một nửa, thật sự khiến hắn tức giận không nhẹ.
Nếu không phải hiện giờ đúng khi cần người hầu, hắn cũng muốn đánh chết gia hỏa kia cho xong.

Bên kia.
Lâm Hữu không biết chuyện đã xảy ra trong Vạn Bảo Lâu.
Lúc này, hắn đã sớm thông qua công năng truyền tống quần đảo trôi nổi, trở lại bên trong lãnh địa của mình, sắp xếp lại thu hoạch lần này.
Có thể nói, hắn xa nhà một chuyến này kiếm được thu hoạch không nhỏ.
Vừa cởi mở được khúc mắc trong chuyện ấn ký, còn đạt được một khối Thần Cách đầy đủ.
Sau đó còn được Tinh Linh tộc tiếp đãi long trọng, tặng hắn không ít đặc sản tộc Tinh Linh.
Cũng không biết tình huống bên Mạch Cách n thế nào, tiến hành có thuận lợi hay không.
Vốn hắn cũng muốn tới vương quốc Người Lùn nhìn thử.
Nhưng cân nhắc tới chuyện hắn là người ngoài tộc, không tiện nhúng tay vào tranh đấu của người khác, cho nên cuối cùng hắn vẫn bỏ qua quyết định này.
Còn một chuyện khác nữa, chính là Thần Lực Quán Chú từng được Đại Tế Ti Tinh Linh nhắc tới.
Đến bây giờ hắn vẫn chưa cảm giác được thân thể mình có biến hóa gì.
Chẳng lẽ quán chú này thuộc loại tĩnh lặng?
Nghĩ đến đây, hắn bắt đầu nghiêm túc kiểm tra các loại bộ phận trên thân thể mình, nhìn có thể phát hiện ra nơi nào khác biệt hoặc bất thường hay không.
- Ừm? Đây là cái gì?
Đột nhiên, Lâm Hữu sửng sốt một chút.
Hắn ngoài ý muốn phát hiện hình như bản nguyên tự nhiên trong không gian cá nhân, trở nên khác thường.
Giống như... Nó tăng thêm rồi?
…………..
Đến tận bây giờ Lâm Hữu vẫn chưa hiểu được rốt cuộc Bản Nguyên Tự Nhiên này có tác dụng gì.
Hỏi lãnh chúa cấp bảy khác, bọn họ chỉ nói nó là nguyên liệu cần dùng để thăng cấp lãnh địa.
Có thể nói, công dụng của nó không khác gì Tinh Hoa Lãnh Địa dùng để thăng cấp lãnh địa cấp thấp, cũng có những loại tác dụng vậy thôi.
Nhưng nếu chỉ có tác dụng thăng cấp lãnh địa, vậy thì không tương xứng lắm với cái tên khoa trương Bản Nguyên Tự Nhiên kia.
Mà hành trình đến đế quốc Tinh Linh lần này, lại khiến Bản Nguyên Tự Nhiên sinh ra biến hóa.
Chuyện này nằm ngoài dự đoán của Lâm Hữu không.
Dưới tò mò, hắn bấm vào bản nguyên tự nhiên, xem xét thông tin.


Tên: Bản Nguyên Tự Nhiên ( đã kích hoạt )



Cấp bậc: cấp bảy



Tiến độ: 100%



Giới thiệu: Cần dùng khi lãnh địa muốn thăng cấp, sau khi thu thập đủ bản nguyên, có thể thành công kích hoạt.



Ghi chú: có thể đạt được bản nguyên thông qua đánh chết ma thú cấp thủ lĩnh trở lên.

Tiến độ đầy?
Vẻ mặt Lâm Hữu ngẩn ra.
Hắn còn nhớ trước khi đi tới đế quốc Tinh Linh, tiến độ bản nguyên tự nhiên của hắn chỉ hơn 40% thôi.
Sao đột nhiên lại đầy rồi?
Chẳng lẽ vì Thần Lực Quán Chú?
Còn không đợi hắn nghĩ nhiều, một tiếng nhắc nhở đột nhiên vang lên trong đầu hắn.
Tình huống gì đây?
Có thể trực tiếp sử dụng?
Lâm Hữu ngạc nhiên không thôi, hắn chần chờ một chút, sau đó trực tiếp lựa chọn “Có”.
Giây tiếp theo, một quả cầu ánh sáng bao bọc bản nguyên tự nhiên trên tay hắn đột nhiên bộc phát ra một chùm tia sáng chói mắt, rồi từ từ bay lên, sau đó dung nhập vào bên trong thân thể hắn.
Cùng lúc đó, Đại Thụ Thế Giới ở bên trong lãnh địa cũng sáng lên mảng lớn quang huy, chiếu sáng cả lãnh địa trong nháy mắt.
Ông!
Tinh thần của Lâm Hữu nổ vang một đợt.
Hắn cảm nhận được một cỗ sức mạnh chưa từng thấy, dũng mãnh tràn vào thân thể mình, làm dịu linh hồn, khiến cho liên hệ giữa hắn và Đại Thụ Thế Giới trở nên càng thêm chặt chẽ, giống như Đại Thụ Thế Giới chính là hắn, hắn chính là Đại Thụ Thế Giới vậy.
Ngay sau đó, phiến hỗn độn trong đầu kia lại ầm ầm nổ tung, hóa thành một mảnh không gian hỗn độn có phạm vi mười mét.
Ánh snág màu xám không ngừng lưu chuyển, giống như thiên địa sơ khai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận