Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 469: Bí Bảo Binh Chủng Cấp SSS

Trong lòng Lâm Hữu tràn đầy nghi hoặc.
Chỉ tiếc, hắn không có cơ hội nghĩ nhiều, Thiên Thánh ở giữa vòng vây của đám Đại Đế đã lạnh nhạt nói:
- Lần này ta đến, không phải để chiến đấu với các ngươi, tránh ra đi.
Nói xong, quyền trượng trong tay đối phương điểm nhẹ vào hư không, từng sợi lông chim thánh khiết từ đối cánh của Thiên Thánh, chậm rãi tung bay tới cuối cùng mới biến mất bên trong Kim Tự Tháp tạo ra một lỗ hổng thật lớn.
Sau đó một đạo sát khí khủng bố phóng lên cao, trong một mảnh chấn động kịch liệt, Kim Tự Tháp ấy bị cát vàng cuồn cuộn lại vùi lấp, khung cảnh xung quanh dần dần khôi phục lại thành bộ dáng sa mạc.
Trong mơ hồ, dường như có thể nghe được một đợt phẫn nộ rít gào tê tâm liệt phế, khiếp người ta chấn động tâm thần.
Khi mọi người phục hồi lại tinh thần, cột sáng màu đen đã tiêu tán.
Mà bóng dáng Thiên Thánh đã biến mất không thấy từ lâu, giống như cho tới bây giờ vẫn chưa từng xuất hiện.
- Ừng ực...
Mọi người bên dưới không nhịn được nuốt nuốt nước miếng, nhìn vài bóng dáng đang đứng lơ lửng giữa không trung.
Với rất nhiều người trong số bọn họ, đây là lần đầu tiên được nhìn những Đại Đế gần như vậy, trong lòng cực kỳ rung động.
Đồng thời, lại cảm thấy vô cùng kích động, thậm chí là hưng phấn.
Bọn họ lại được nhìn thấy, tồn tại đứng trên đỉnh đại lục các giới, còn một lần thấy vài người.
Lần này gặp được, cũng đủ cho bọn họ trở về thổi phồng một thời gian.
Đương nhiên, bọn họ cũng không quên nhớ lại khoảnh khắc mạo hiểm vừa rồi, lại không nhịn được có chút nghĩ mà sợ.
May mắn là nhóm Đại Đế đuổi tới đúng lúc, bằng không chỉ sợ bọn họ đã sớm nổ tan xác mà chết dưới cỗ uy áp kinh khủng kia.
Đám người ấy đâu còn dám lưu lại, đều lùi lại phía sau, nhanh chóng triệu hồi binh chủng muốn rời khỏi nơi này.
Mãi cho đến lúc này, Đại Đế Trường Phong mới đột nhiên quay đầu lại, nhìn sang phía Lâm Hữu bên này.
Chính xác hơn, chắc là đối phương nhìn về phía Tư Đồ Kiếm bên người hắn.
- Trở về đi.
Giọng nói lạnh nhạt hạ xuống, sau đó cả người xé rách không gian, mang theo Tư Đồ Kiếm trực tiếp rời khỏi, cũng làm cho cả đấu trường nháy mắt không còn bóng dáng hai người.
- Này, cái này xong rồi?
Vẻ mặt Nghiêm Liệt đầy ngạc nhiên:
- Ta còn cho rằng Đại Đế có thể thuận tiện đưa ta một đoạn đường đó.
- Có thể bảo trụ một mạng nhỏ đã rất không tồi.
Lâm Hữu dở khóc dở cười.
Nghiêm Liệt này đúng là một tên qua loa đại khái, tới tình trạng này còn suy nghĩ tới chuyện Đại Đế tiện thể đưa hắn đoạn đường, trực tiếp làm biến mất hết cảm giác khẩn trương trong lòng
Nhưng ngẫm lại cũng thấy đúng, binh chủng Người Thú của Nghiêm Liệt không có năng lực phi hành, từ nơi này chạy về cửa vào vị diện thật quá phiền toái.
Nghĩ đến đây, hắn lại triệu hồi một con Rồng Yêu Vương lên rồi nói:
- Vậy để cho binh chủng của ta mang ngươi đoạn đường đi, bay trở về như vậy cũng nhanh hơn một chút.
- Ha ha, vậy cảm ơn Lâm huynh đệ.
Nghiêm Liệt nhếch miệng cười to, hắn cũng không khách khí với Lâm Hữu, trực tiếp nhảy đến trên lưng Rồng Yêu Vương.
- Thật hâm mộ các ngươi có phi hành tọa kỵ, hôm nào trở về ta cũng phải kiếm một con mới được.
- Với thực lực của ngươi, muốn một con phi hành tọa kỵ chắc không khó?
Lâm Hữu kỳ quái nói.
- Đúng là không khó, nhưng năng lực của ta có liên quan tới khí thế, binh chủng Người Thú càng nhiều, khí thế càng tăng, cho nên ta rõ ràng đã thả hết binh chủng phi hành về rồi, hắc hắc.
-...
Lâm Hữu không nói gì, sau đó tâm niệm vừa động, hai con Rồng Yêu Vương bay khỏi sa mạc, chạy trở về cửa vào.
Lãnh chúa khác cũng phản ứng lại, sau đó bay đi bốn phía, không dám ở lại nơi này.
Trong nháy mắt, tất cả lãnh chúa đều biến mất trên sa mạc, chỉ còn lại một mảnh vết máu vừa nổ tung, không bao lâu sau nó cũng bị cát vàng đầy trời bao trùm rồi biến mất không thấy.
- Đúng rồi, Lâm Hữu huynh đệ, ngươi nhận được loại bí bảo gì?
Trên đường chạy đi, Nghiêm Liệt lấy ra bí bảo hắn nhận được rồi trực tiếp sử dụng.
Một mảnh ánh sáng chớp động đi qua, một giọt máu đỏ tươi có kích cỡ bằng ngón cái xuất hiện trong tay hắn, bị hào quang bao vây ở bên trong.
- Moá nó! Va phải vận khí lớn rồi!
Nghiêm Liệt trừng lớn ánh mắt, vẻ mặt hắn trở nên cực kỳ phong phú, hình như đã nhận được bí bảo nào đó rất lợi hại.
Lâm Hữu thuận thế nhìn lại, thuộc tính bí bảo kia cũng ánh vào trong mắt.


Bí Bảo Binh Chủng: Thú Huyết Sôi Trào



Loại hình bí bảo: kỹ năng



Đẳng cấp bí bảo: cấp SSS



Hiệu quả bí bảo: Sau khi sử dụng sẽ khiến binh chủng đạt được kỹ năng Thú Huyết Sôi Trào, khi kích phát, lực lượng tăng lên 30%, không sợ đau đớn, nhưng sẽ rơi vào điên cuồng, công kích mọi việc những sinh vật chung quanh ngoại trừ thú nhân, liên tục trong 30 giây, cần 30 phút khôi phục, chỉ giới hạn với binh chủng thú nhân.



Giới thiệu: Đây là bí bảo dùng để cường hóa binh chủng, có thể sử dụng bên trong Căn Cứ Binh Chủng, tiến hành cường hóa cho một loại hình binh chủng.

Lại là bí bảo kỹ năng cực kỳ hiếm!
Hơn nữa hiệu quả cực kỳ cường đại, tăng lên 30% lực lượng, quả thực chính là tuyệt phối với binh chủng thú nhân của Nghiêm Liệt.
Sợ là Nghiêm Liệt sẽ càng chạy càng xa trên con đường cuồng bạo lực này.
- Hắc hắc, thật may mắn, xem ra ta vẫn không cần lãng phí danh sách đi triệu binh chủng phi hành.
-...
Lâm Hữu yên lặng không nói gì.
Cuối cùng hắn cũng biết vì sao Nghiêm Liệt không có binh chủng phi hành, không ngờ đối phương đã dùng toàn bộ vị trí để triệu hồi triệu hồi Người Thú!
Nhưng cũng thông qua bí bảo của Nghiêm Liệt, hắn hiểu được điểm lợi hại của kỹ năng Rít Gào Dã Man do Thanh Cương sở hữu.
Tuy cũng là tăng lên 30% thuộc tính nhưng bí bảo cấp SSS chỉ tăng lên đơn thuộc tính mà thôi.
Còn Rít Gào Dã Man lại trực tiếp tăng lên toàn bộ thuộc tính, còn không có tác dụng phụ, chênh lệch giữa hai loại này không chỉ đơn giản là một, hai điểm.
Quả nhiên kỹ năng chuyên chúc của binh chủng vương tộc vẫn cực kỳ cường thế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận