Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 608: Người Kia Là Ai? Sao Chẳng Hơn Chúng Ta Bao Nhiêu Tuổi?

Nhóm lãnh chúa đầu tiên là sửng sốt một chút, sau đó hai mắt lập tức trừng lớn lên.
Thanh niên này lại chính là nhân vật phong vân, được mọi người bàn tán ồn ào huyên náo gần đây?
Lần này thì hay rồi, tất cả đại biểu công quốc đều kinh ngạc, vẻ mặt sửng sốt nhìn Lâm Hữu đang từ từ xuống khỏi bậc thang truyền tống, nói không nên lời.
Bởi vì bọn họ không nghĩ tới.
Đại biểu của công quốc Đại Hoang lần này, lại là tồn tại dũng mãnh khiến bọn họ đều phải nhượng bộ lui binh kia.
- Cung nghênh đại nhân!
Lâm Hữu vừa xuất hiện, mười lãnh chúa cấp bảy của công quốc Đại Hoang kia lập tức cao giọng la lên, nghênh đón hắn đến.
- Ừm, đi làm việc đi, chuẩn bị bắt đầu kiểm tra.
Lâm Hữu gật đầu với bọn họ, sau đó quanh một vòng bốn phía, trong mắt tràn ngập cảm khái.
Cách hơn nửa năm, hắn đã trở lại nơi này.
Khu vực hắn phải cửu tử nhất sinh mới đến được.
Còn một đám non nớt trên đài cao kia, gương mặt lo sợ bất an ấy, giống hệt hắn khi vừa đến nơi này.
Mà hiện tại, hắn lại đứng ở trên đây, vai trò đã xảy ra thay đổi nghiêng trời lệch đất, thật khiến người ta thổn thức.
- Người kia là ai? Sao chẳng hơn chúng ta bao nhiêu tuổi?
- Suỵt! Nhỏ giọng chút, chẳng lẽ ngươi không nghe những người đó vừa gọi hắn là đại nhân?
- Nói như vậy hắn cũng là đại biểu công quốc? Là lãnh chúa cấp tám?
- Các ngươi có chú ý tới sắc mặt các đại biểu công quốc khác khi nhìn hắn không? Dường như là... Sợ hãi?
- Hình như đúng là vậy!
Nhóm lãnh chúa mới đang khe khẽ nói nhỏ bên dưới, cả đám đều âm thầm đánh giá Lâm Hữu vừa xuất hiện cuối cùng, trên mặt biểu lộ vẻ khiếp sợ.
Người có thể khiến các đại biểu công quốc khác đều e ngại, sẽ khủng bố tới trình độ nào?
Lần này, đã khiến bọn họ thay đổi nhận thức rồi.
Một ít lãnh chúa có thiên phú không tồi liếc nhau, đều gật đầu, hình như đã đưa ra lựa chọn sẽ gia nhập công quốc nào.
Lâm Hữu không để ý tới ánh mắt bọn họ.
Sau khi hắn bước lên đài cao, mới phát hiện trước mắt mình có thêm một giao diện thao tác.
Có thể thông qua giao diện này, cho người được chỉ định giấy chứng nhận di chuyển lãnh địa từ cấp F đến cấp SSS.
Bên cạnh là danh sách những lãnh địa trống có thể cho lãnh chúa buông xuống, có lựa chọn cũng có ngẫu nhiên.
Muốn phân phối cho ai dạng lãnh địa gì tất cả đều dựa vào tâm trạng của hắn.
Có thể nói quyền lợi của hắn cực kỳ lớn.
- Các vị, thời gian không còn sớm nữa, bắt đầu tiến hành khảo nghiệm đi.
Lúc này, một vị lão giả nhiều tuổi nhất trong tất cả đại biểu công quốc, đứng ra lớn tiếng nói.
Cuối cùng quá trình mời chào lãnh chúa mới, cũng chính thức bắt đầu.
Đám người trên đài cao cũng bắt đầu bận rộn lên.
…………….
- Đại nhân, mời ngài ngồi.
Một lãnh chúa cấp bảy trong đội ngũ công quốc Đại Hoang, cúi đầu khom lưng, mời Lâm Hữu đi tới ghế chủ vị bên cạnh cánh cửa truyền tống.
Mấy lãnh chúa cấp bảy khác thấy vậy, đều đi tới báo cáo.
- Đại nhân, bởi vì lần này là liên hợp mời chào, cho nên bên trên ra chỉ tiêu cũng có chút thay đổi, nhiều hơn bình thường một chút.
- Nhưng Quốc Vương đã truyền lệnh, lúc này chuyện mời chào do đại nhân toàn quyền quyết đoán, không cần lo lắng về chỉ tiêu.
- Còn một chuyện nữa, đó là chúng ta cần cố hết sức đi tranh thủ lãnh chúa từ cấp C trở lên.
- Nếu chiêu mộ được lãnh chúa đạt tới cấp B trở lên, có thể nới lỏng điều kiện về số lượng.
Mấy lãnh chúa kia vừa báo cáo, vừa âm thầm chú ý tới sự biến hóa trên gương mặt Lâm Hữu, trong lòng cực kỳ khẩn trương.
Tuy bọn họ đều là một đám lão nhân chuyên phụ trách mời chào lãnh chúa mới, nhưng đây là lần đầu tiên họ nhìn thấy Quốc Vương ban cho một người quyền lợi lớn như vậy.
Chỉ cần không ngốc, cũng biết trọng lượng của vị trước mắt này ở trong lòng quốc vương, về sau nhất định có thể trở thành trụ cột trong công quốc.
Cơ hội nịnh bợ tuyệt vời như thế, sao bọn họ có thể bỏ qua?
Cho nên một đám đều biểu hiện cực kỳ ra sức.
- Ừm, vất vả cho mọi người.
Lâm Hữu nghe xong bọn họ báo cáo, yên lặng gật đầu.
- Các ngươi đã quen thuộc những chuyện này rồi, vẫn nên giao cho các ngươi đến làm đi, ta ở một bên giám sát là được.
- Còn một chuyện nữa là, tuyệt đối không thể căn cứ vào kết quả phán định để đánh giá người, còn phải xem tiềm lực của đối phương, đã biết chưa?
Nói xong, ánh mắt hắn bình tĩnh nhìn chung quanh một vòng.
Mười vị phụ trách chạm phải ánh mắt hắn, trong lòng lập tức kinh hoảng, liên tục đáp:
- Hiểu rồi! Chúng ta sẽ cẩn thận chọn lựa, tuyệt đối không bỏ sót!
Chỉ cần người nào có điều tra đều biết.
Lúc trước, vì vị trước mắt này có kết quả phán định cực thấp, khiến các công quốc khác xa lánh, hiển nhiên lúc này, hắn không chấp nhận được chuyện như vậy lại tiếp tục xảy ra.
Cho nên không cần dặn dò, bọn họ cũng biết nên làm như thế nào.
- Được rồi, đều đi thôi, có vấn đề lại đến tìm ta.
Lâm Hữu không nói thêm điều gì nữa, hắn khoát tay với bọn họ, rồi nhìn về phía công quốc khác, âm thầm đánh giá.
Giống bọn họ bên này, sau khi tổ chức hội nghị đơn giản, các đại biểu công quốc khác lập tức tản ra, bắt đầu bận rộn làm việc ở chung quanh đài khảo nghiệm bên cạnh cánh cửa truyền tống.
Mà đám lãnh chúa cấp tám là chủ thẩm, lại rời khỏi chỗ ngồi, đi lại xung quanh những công quốc khác. Hoặc nói chuyện phiếm, hoặc tạo mối quan hệ.
- Xin hỏi, có phải các hạ là Lâm Hữu, lãnh chúa thành Hoàng Sa?
Đúng lúc này, một tiếng nói vang lên phía sau Lâm Hữu.
Hắn thu lại ánh mắt, quay đầu lại, mới phát hiện ra chín chủ thẩm đại biểu cho công quốc cấp dưới của đế quốc Thánh Diệu đều đi qua bên này, hướng vẻ mặt tò mò đánh giá hắn.
- Đúng là ta, có chuyện gì không?
Lâm Hữu chậm rãi đứng lên từ ghế của mình.
Tuy rằng hắn không có cảm giác gì với các công quốc khác trong đế quốc Thánh Diệu, nhưng tốt xấu gì tất cả cũng thuộc một đế quốc quản lý, cho nên không biểu hiện quá mức lạnh nhạt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận