Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 735: Đây Là Tiết Tấu Muốn Toàn Dân Thăng Cấp Nhanh Hơn?

Lâm Hữu xem xong thuộc tính, trong lòng không khỏi cả kinh.
Loại ma thú bình thường bên trong sa mạc, lại bị hỗn độn lây nhiễm, bắt đầu xảy ra tiến hóa.
Điều này khiến cho hắn không khỏi nhớ lại ma thú lãnh chúa cấp chín vừa đánh chết hôm nay, nó cũng xảy ra tiến hóa.
Một lần có thể nói là ngẫu nhiên, nhưng hai lần, vậy không dám khẳng định rồi.
Chẳng lẽ vị diện Ma Thú xảy ra biến cố, lại có thể ảnh hưởng tới ma thú trên đại lục?
Hay khí tức hỗn độn trong vị diện Ma Thú, đang thẩm thấu vào bên trong các giới vực?
Nếu thật sự là như vậy, chuyện này nghiêm trọng rồi.
Bởi vì tự hắn rất rõ ràng, rốt cuộc là thứ gì mới đủ khả năng châm ngòi cho một loạt biến hóa này.
Đúng là tồn tại khủng bố đang bị trấn áp dưới vị diện Ma Thú kia!
Lâm Hữu không biết đến cùng những biến hóa này đại biểu cho cái gì.
Nhưng hắn lại có thể cảm giác được, một chuyện lớn gì đó đã xảy ra.
Hơn nữa chuyện lớn này rất có thể sẽ thổi quét cả Vạn Giới!
Dưới kinh hãi, hắn lại lập tức đến nơi khác xem xét ma thú, quả nhiên tất cả đều đã xảy ra trình độ tiến hóa khác biệt.
Phần lớn đều là cấp F, cũng có bộ phận nhỏ đạt tới cấp E.
Mà vừa trải qua một ngày thôi.
Chiếu theo tình trạng này phát triển lên, đám ma thú này tiến hóa đến cấp, cấp S chỉ là vấn đề thời gian, thậm chí chúng nó còn có thể tiến hóa lên thủ lĩnh, thậm chí ma thú lãnh chúa, khiến độ khó khi phòng thủ lãnh địa tăng lên thật lớn.
Như thế xem ra, hắn cho xây dựng tường thành phòng ngự, nâng lên phương diện phòng thủ cho lãnh địa vẫn là quyết định cực kỳ sáng suốt.
Cứ như vậy, Lâm Hữu lại đi dạo một vòng trên sa mạc, săn mấy con ma thú có chất lượng thịt ngon, lúc này hắn mới khởi động Truyền Tống Trận lãnh địa, trực tiếp truyền tống trở về.
- Bá!
Ánh sáng sáng lên.
Hắn đã trở lại bên trong lãnh địa.
Mắt thấy gần tới chạng vạng, hắn mang theo ma thú vừa đi săn được, qua một bên lột da rửa sạch, chuẩn bị làm đồ nướng hưởng thụ một phen.
- Moá nó! Các anh em, ma thú xung quanh lãnh địa của ta tiến hóa rồi!
Đúng lúc này, đột nhiên trên kênh công quốc bắn ra một tin tức, cuối cùng, cũng có lãnh chúa khác cũng phát hiện ra dị biến của đám ma thú.
Trong khoảng thời gian ngắn, tất cả lãnh chúa nhảy vào bàn tán xôn xao.
- Bên đó cũng tiến hóa? Ta cứ tưởng chỉ có bên ta thôi.
- Ta cũng gặp tình huống như vậy, rốt cuộc là chuyện đã xảy ra?
- Đậu xanh! Hôm nay, bên ngoài lãnh địa của ta xuất hiện thủy triều ma thú tiến hóa, thiếu chút nữa đã không ngăn cản nổi.
- Chuyện tốt nha, trước khi tiến hóa, ma thú bên này của ta cao nhất chỉ có cấp sáu, sau khi thăng cấp đã bắt đầu xuất hiện cấp bảy.
- Đây là tiết tấu muốn toàn dân thăng cấp nhanh hơn?
…………
Tin tức về ma thú dị biến cứ liên tục lên men.
Chỉ ngắn ngủi hai ngày thời gian nhưng vừa đi tới bên trong Thánh Vực là có thể nghe được âm thanh nghị luận về chuyện này.
Đối với biến hóa này, tự nhiên có người vui sướng, có kẻ buồn phiền.
Buồn vì, ma thú dị biến mang đến sự bất ổn và tính nguy hiểm.
Vui vì, gia tăng tài nguyên ma thú.
Cấp bậc ma thú tăng lên, sẽ xuất hiện ma thú thủ lĩnh hoặc lãnh chúa, đối với rất nhiều lãnh địa thiếu thốn tài nguyên, đây là biến đổi mang tới thật nhiều ưu đãi.
Chỉ có thể nói tùy người mà khác nhau.
Vốn Lâm Hữu còn có chút lo lắng sẽ xảy ra chuyện gì, nhưng ngẫm lại hắn chỉ là một lãnh chúa cấp tám, dù thật sự gặp chuyện không may, dường như cũng không thay đổi được cái gì.
Cho nên cuối cùng hắn vẫn quyết định, cần làm gì thì làm nấy, mỗi ngày đều sẽ chạy đến Rừng Ác Mộng tiếp tục cướp đoạt quả Bản Nguyên.
Nhưng đáng tiếc chính là.
Hai ngày rồi, hắn cũng chỉ cướp được một quả Bản Nguyên mà thôi.
Còn là đánh bất ngờ mới tới tay.
Dù sao thực lực có hạn, hắn cũng không còn cách nào khác.
Hiện giờ, mặc dù hắn rất tự tin mình có thể toàn thân trở ra dưới tay lãnh chúa cấp chín, nhưng muốn đạt tới trình độ có thể chống lại bọn họ, còn phải lên tới cấp chín mới được.
Nhưng dù đã biết như thế, Lâm Hữu vẫn không buông tha cơ hội có thể tích lũy sức mạnh tín ngưỡng thật nhanh này.
Hôm nay cũng vậy, từ sáng sớm hắn đã đuổi tới trung tâm Rừng Ác Mộng, chờ đợi ở bên ngoài Đại Thụ Bản Nguyên.
- Lâm Hữu lão đệ, hôm nay đến sớm như vậy?
Từ xa xa, đoàn người Trầm Xuân Phong đang chậm rãi đi tới.
- Đúng vậy, mưới tảng sáng đ đến chiếm vị trí tốt rồi.
Lâm Hữu thấy đám người Trầm Xuân Phong, lập tức gật đầu với bọn họ.
Mấy ngày qua, bọn họ thường xuyên chạm mặt ở nơi đây, cũng coi như có chút quen thuộc.
Hơn nữa đối phương không giống cấp chín khác, bày ra cái giá gì trước mặt hắn, coi như có chút bình dị gần gũi.
- Máy vị lão ca còn định chém giết cướp ma thú lãnh chúa cấp chín không?
Lâm Hữu hỏi.
- Đương nhiên là có rồi, tuy giữa những cấp chín cạnh tranh lớn nhưng vận khí tốt, hoàn toàn có thể một lần cướp được hai ba trái cây.
Trầm Xuân Phong cười nói.
Đây là vấn đề hạn chế về cấp bậc.
Tuy rằng ma thú lãnh chúa cấp tám càng dễ dàng cướp được trái cây nhưng hạn mức cao nhất chỉ có một.
Còn ma thú lãnh chúa cấp chín lại khác.
Ngày nào đó vận may bùng nổ, vừa vặn có mấy trái cây rơi xuống bên chân mình, có thể phất lên trong nháy mắt.
Hơn nữa đám Trầm Xuân Phong là tiểu đội hành động, có người đánh yểm trợ.
Dù bị vây công, cũng có dư lực mang theo trái cây thoát khỏi hiện trường.
Đây là sự khác biệt giữa hợp tác và đơn đả độc đấu.
- Đúng rồi.
Đột nhiên, Trầm Xuân Phong chuyển câu chuyện.
- Vừa rồi khi chúng ta tới đây, ở bên ngoài đã gặp được vài đội Liên Minh Giới Vực, ngươi nên cẩn thận một chút khi quay về.
- Liên Minh Giới Vực?
Lâm Hữu thầm thất kinh.
Hắn có biết ở gần đây thường xuyên có người của Liên Minh Giới Vực lui tới.
Nhưng hôm nay đúng là khi mấu chốt, quả Bản Nguyên sắp kết quả, vậy mà lại có nhiều người của bên đó dừng lại ở bên ngoài rừng rậm như vậy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận