Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 348: Rút Lui! Mau Bỏ Đi Lui Lại!

Âm thanh lạnh lẽo của hệ thống vang lên trong đầu Lâm Hữu


Đánh chết lãnh chúa cấp bảy của vị diện khác, đạt được 290 ngàn ma năng, Tinh Hoa Lãnh Địa cấp bảy x1



Đánh chết lãnh chúa cấp bảy của vị diện khác, đạt được 100 ngàn ma năng, Tinh Hoa Lãnh Địa cấp bảy x1



Đánh chết lãnh chúa cấp bảy của vị diện khác, đạt được 160 ngàn ma năng, Tinh Hoa Lãnh Địa cấp bảy x1


Nghe trong đầu không ngừng vang lên tiếng nhắc nhở, ngay cả chính Lâm Hữu cũng cảm thấy kinh ngạc.
Hắn không nghĩ tới, Rồng Yêu Vương có thêm đài Rêu Cộng Sinh, cộng với Rít Gào Dã Man tăng thêm thuộc tính lại…
Trở nên mạnh như vậy!
Đây là chỗ mạnh mẽ của binh chủng hiếm ư?
Không hổ là binh chủng nổi tiếng về lực lượng, thậm chí cả kỹ năng tổ hợp cũng chưa dùng đến, đã giết chết mấy cấp bảy.
Chỉ một lần này đã khiến tinh hoa lãnh địa của hắn đạt tới mười viên, lại có thể thăng cấp thêm một binh chủng cấp tám!
Quả nhiên, chiến tranh mới là phương pháp làm giàu nhanh nhất.
Dựa theo xu thế này, phỏng chừng không bao lâu sau, hắn có thể thăng cấp ra mười binh chủng cấp tám.
- Cẩn thận, có thêm rất nhiều người đang đi tới chỗ chúng ta.
Lúc này, đột nhiên bên cạnh vang lên tiếng hô của Kỷ Vân Sương, lập tức cắt ngang suy nghĩ của Lâm Hữu.
Hắn ngẩng đầu nhìn về phía xa xa.
Quả nhiên có một đám lãnh chúa cấp bảy nghe thấy động tĩnh nơi này đã lao tới rồi, trực tiếp bổ sung vào lỗ hổng nọ.
Thế tới hung hãn như vậy, rõ ràng đang hướng về phía bọn họ.
Xem ra vừa rồi bọn họ diệt sát lượng lớn lãnh chúa đại lục Nguyên Sát đã tạo thành động tĩnh quá lớn, khiến phe đối diện coi là cái đinh trong mắt.
Lâm Hữu và Kỷ Vân Sương liếc mắt nhìn nhau một cái.
Bọn họ hợp tác ăn ý đã lâu, căn bản không cần nhiều lời, hai người đều mang theo binh chủng vội vàng lui trở về, giả vờ yếu thế cho kẻ địch nhìn thấy (trong binh pháp Tôn Tử).
Cùng lúc đó, Thần Thánh Trọng Tài Giả bên người Kỷ Vân Sương đột nhiên giơ đại kiếm trong tay lên cao, khắc ra hình vẽ đồng hồ báo thức trên đỉnh đầu bọn họ.
Đúng là kỹ năng thứ ba của Trọng Tài Giả, Đếm Ngược Tới Giây Cuối Cùng!
Trong phút chốc, một cỗ lực lượng thần kỳ bao vây toàn thân Thanh Cương, rút tất cả trạng thái Rít Gào Dã Man trên người nó trở về lúc ban đầu khi chưa sử dụng kỹ năng ấy.
Ngay sau đó lại là một tiếng rít gào, một tia sáng màu đỏ lại bốc lên từ trên người Thực Vật và Thiên Sứ.
Khi đám lãnh chúa cấp bảy kia phản ứng được, đã quá chậm.
Bởi vì lúc này, đại quân thực vật và quân đoàn thiên sứ vốn đang lui về lại đột nhiên dũng mãnh xông lên.
Lấy thế xuất kỳ bất ý, khởi xướng công kích mãnh liệt với bọn họ.
- Đáng chết! Không phải hắn vừa dùng xong kỹ năng tăng quần thể sao? Sao lại khôi phục nhanh như vậy?
- Cẩn thận! Đám thực vật lại xông lên đấy!
Lãnh chúa phe địch kinh hô liên tục, bọn họ đang liều mạng ngăn cản nhưng lại phát hiện binh chủng thực vật của Lâm Hữu hung mãnh đến dị thường.
Nhất là mấy binh chủng đang dẫn đầu, cả người đều bị đài rêu bao vây kia. Chỉ trong nháy mắt, bọn chúng đã khiến phòng tuyến của bọn họ sụp đổ, rồi tiến quân thần tốc về khu vực lãnh chúa đang tụ tập.
- Binh chủng của hắn quá mạnh mẽ! Mau lui lại!
- Rút lui! Mau bỏ đi lui lại!
Trong từng tiếng la lên đầy bối rối, mấy lãnh chúa đại lục Nguyên Sát vội vàng lùi lại, muốn rút lui khỏi vòng chiến.
Chẳng qua bọn họ lại không chú ý tới, không biết từ khi nào, dưới chân bọn họ đã bị một mảnh cỏ xanh bao trùm.
Sau đó đám người này vừa lui ra ngoài được hai bước, một đám vội vàng ôm cổ mình, hai mắt trợn ngược lên, há mồm thở dốc.
Thậm chí cả thân thể bọn họ cũng lơ lửng như mất đi trọng lực, chậm rãi bay lên không trung.
Kỹ năng Chân Không của Cỏ Lợi Nhận.
Phát động!
Căn bản không cho bọn họ có cơ hội phản ứng, từng phiến từng phiến lá cây đã hóa thành lưỡi dao sắc bén, bắn nhanh về phía không trung.
Động tác của đám thực vật khác và thiên sứ cũng không chậm, bọn chúng lập tức tuôn ra từ hai bên.
Công kích bay múa đầy trời, đảo mắt một cái đã bao phủ mấy lãnh chúa kia, truyền đến mảng lớn tiếng kêu thê lương thảm thiết.
Về phần đám lãnh chúa còn lại của phe địch, tất cả đều là một mảnh sợ hãi, sĩ khí biến mất sạch sẽ.
Cứ như vậy, một đường ngang tàng đẩy mạnh vào bên trong, từng người từng người bị Lâm Hữu và Kỷ Vân Sương giải quyết, trong đầu bọn họ cũng không ngừng vang lên một tiếng nhắc nhở dễ nghe.
Nhìn thấy tài nguyên không ngừng tích lũy trong không gian cá nhân, hai người sướng muốn nở hoa, lại thừa thắng xông lên.
Nhưng bọn họ không có chú ý tới.
Theo quá trình đẩy mạnh chiến tuyến, bọn họ càng ngày càng đến gần khu vực lãnh chúa cấp mười, cấp mười một chiến đấu trên bầu trời.
Không đúng!
Cũng không phải bọn họ càng ngày càng đến gần ranh giới ấy.
Mà là chiến đấu của nhóm quốc vương này đang lan tràn ra xung quanh.
- Đại Diễn, ngươi chỉ có chút năng lực ấy thôi sao? Mấy năm không thấy, thực lực của ngươi đã thụt lùi rồi.
Ở độ cao vài trăm mét trên bầu trời, vị lão Quốc vương cấp mười một dẫn dắt đội ngũ đại lục Nguyên Thủy kia đang kiêu ngạo cười to, đánh cho một vị lãnh chúa cấp mười một của thế giới Nguyên Sát liên tiếp bại lui.
Nơi hai người bọn họ đi qua, không gian đều sụp đổ.
Mỗi một lần binh chủng giao thủ, đều dẫn phát một hồi không gian loạn lưu khủng bố, cắt nát mọi việc vạn vật xung quanh.
Sắc mặt lãnh chúa phe địch bị gọi là “Đại Diễn” kia trở nên âm trầm, hắn ta muốn tiến hành phản kích, những vẫn bị lão quốc vương đè ra đánh.
Chỉ có thể vừa đánh vừa lui, hắn lui tới nơi đâu, hủy thiên diệt địa đến đấy.
Hiển nhiên, thực lực của lão quốc vương cao hơn hắn ta, ít nhất là lão ta có nhiều mảnh vỡ Thần cách hơn hắn ta!
Mắt thấy dưới công kích lão quốc vương, binh chủng bên hắn ta không ngừng bại lui, tránh cũng không thể tránh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận