Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 353: Hi Vọng Quay Về

Một đêm không có chuyện gì xảy ra.
Sáng sớm hôm sau, Lâm Hữu cùng Kỷ Vân Sương đã tỉnh lại từ sớm.
Kiểm tra một chút phần đồ vật của riêng mình, lại kiểm tra một chút thương thế trên người, bọn hắn liền nhìn nhau, trực tiếp rời khỏi sơn động.
Cả đêm nghỉ ngơi cùng trị liệu, thương thế trên người hai người mặc dù chưa khỏi hẳn, nhưng cũng đã không ảnh hưởng đến những hành động.
Đây vẫn là may mắn mà do sức mạnh quy tắc của Lâm Hữu mang lại.
Nếu không thì chỉ sợ phải ẩn núp càng lâu mới có thể lên đường.
- Đi thôi, hôm qua ta nghiên cứu phương hướng của mặt trời một chút, đại lục Nguyên Thủy nằm ở hướng đằng kia.
Kỷ Vân Sương chỉ chỉ phương hướng đông nam, nói, đồng thời từ bên trong cá nhân không gian lấy ra trường kiếm đặt bên hông, dùng để phòng thân.
- Ở đây không biết khoảng cách đến chiến trường có bao xa, tốt nhất có thể bắt một người tu luyện cấp thấp tới hỏi một chút.
Lâm Hữu vừa quan sát bốn phía, tiện tay vung lên, một cỗ sức mạnh tự nhiên bao trùm lấy hai người , liên tục không ngừng cho cung cấp năng lượng cơ thể họ.
Tiếp theo, bọn họ trực tiếp lên đường, theo phương hướng mà Kỷ Vân Sương chỉ chạy tới, cũng rất nhanh rời khỏi vùng rừng rậm này.
......
Mà lúc này, ở tiền tuyến trong chiến trường.
Kỷ Tinh Hà mới từ tiền tuyến bên trên lui về, cũng cuối cùng nhận được tin tức Kỷ Vân Sương mất tích.
- Ngươi nói cái gì!? Vân Sương còn có Lâm Hữu đều mất tích?
Kỷ Tinh Hà nhìn tin tức hồi báo của thủ vệ trước mắt, hai mắt trợn tròn.
- Hồi bẩm vương thượng, đây là lúc đó lãnh chúa khác có mặt ở hiện trường nói, nói bọn hắn bị ngoài ý muốn bị cuốn vào bên trong không gian loạn lưu, không rõ sống chết!
- Làm sao lại! Bọn hắn rõ ràng ở vào bên ngoài chiến trường vây, làm sao sẽ bị cuốn vào không gian loạn lưu!?
Kỷ Tinh Hà một thân khí thế đột nhiên bộc phát, ép tới tên thủ hạ cơ hồ không thở nổi.
- Là...... Là một vị...... Lãnh chúa cấp 10 thế giới Nguyên Sát ra tay, lúc đó hắn đang cùng...... quốc vương Tinh Vân chiến đấu......
- Súc sinh! Đường đường là quốc vương vậy mà ra tay với lãnh chúa cấp thấp !?
Oanh!
Kỷ Tinh Hà bất ngờ đập vỡ bàn đá trước mặt nát bấy, làm cho không gian chung quanh đều trở nên chấn động kịch liệt.
Nhưng lão là quốc vương, nên vẫn rất nhanh tỉnh táo lại, lại lập tức nói:
- Ngươi trở về nhìn một chút lãnh địa của Vân Sương còn ở đó hay không, dùng tốc độ nhanh nhất! Xem xong lập tức quay lại hồi báo cho ta!
- Rõ!
Thủ hạ kia toàn thân buông lỏng, lau một cái mồ hôi trên trán, liền trực tiếp lĩnh mệnh mà đi.
Trong chớp mắt, đã biến mất ở giữa tầm mắt của Kỷ Tinh Hà.
Kỷ Tinh Hà tự mình đứng ở nơi đó, trong mắt tràn đầy lo nghĩ, lại cuối cùng đành phải hóa thành thở dài một tiếng.
......
Một bên khác.
Hai người Lâm Hữu rời khỏi rừng rậm, rất nhanh liền đi tới một con đường rộng lớn.
Thỉnh thoảng, còn có thể gặp phải mấy người tu luyện đi ngang qua.
- Cẩn thận một chút, nhìn bộ dạng này, chắc có lãnh địa ở gần đây.
Lâm Hữu trốn ở đằng sau một bụi cỏ nhỏ giọng nói với Kỷ Vân Sương ở bên cạnh.
Mà phía sau bọn họ, có mấy cỗ thi thể hai mắt trợn to .
Đó là trộm cướp vừa mới trên đường gặp phải, thấy quần áo của bọn họ tả tơi nên muốn cướp đoạt tiền tài của bọn họ.
Kết quả không nghĩ tới, đụng tới cọng rơm cứng Lâm Hữu, trực tiếp bị giết chết cả đội.
Lâm Hữu còn từ miệng một tên sơn phỉ trong đó, nghe được hoàn cảnh tin tức xung quanh, cũng cuối cùng hiểu được tình cảnh hôm nay của bọn hắn.
Vị trí của bọn hắn bây giờ, đang ở trong cảnh nội một trong tám công quốc ở nơi này, cách đế quốc Đông Ly biên cảnh chiến trường hai đế quốc.
Theo lý thuyết, bọn họ muốn chạy về đại lục Nguyên Thủy, nhất định phải phải đi ngang qua hai đại đế quốc mới được!
- Không nghĩ tới chúng ta vậy mà lại bị truyền tống đến chỗ xa như vậy, lần này hơi rắc rối rồi.
Kỷ Vân Sương nhíu mày, trong mắt hiện ra lo âu nồng đậm.
Vượt ngang ba đế quốc, hơn nữa còn là ba đế quốc của đại lục Nguyên Sát, nói nghe thì dễ.
Hơi không cẩn thận, bọn họ có khả năng sẽ bị lãnh chúa giới địch phát hiện, bị truy sát điên cuồng .
Nhỡ chẳng may gặp phải là lãnh chúa cấp 8 trở lên, cơ bản có thể nói là thập tử vô sinh!
Lâm Hữu tự nhiên cũng biết điểm này, cho nên trong lòng cũng cực kỳ nặng nề.
Mà đúng lúc này, nơi xa đột nhiên ẩn ẩn truyền đến một đoạn đối thoại.
- Nghe nói vương đô bên kia xây một cái truyền tống trận cự ly rất xa, nối liền với tiền tuyến chiến trường bên kia, thật nhiều lãnh chúa đều chạy tới chi viện.
- A? Còn có loại chuyện này? Đại lục Nguyên Thủy lần này tiến công mạnh như vậy sao?
…………….
Bởi vì cái gọi là người nói vô ý người nghe có ý.
Nơi xa truyền đến đối thoại, để cho ánh mắt hai người Lâm Hữu lập tức phát sáng lên.
Truyền tống trận cự ly rất xa!
Hơn nữa còn là truyền tống trận nối liền tiền tuyến chiến trường!
Nếu như bọn hắn có thể dùng cái đó, chẳng phải là có thể trực tiếp truyền tống đến tiền tuyến chiến trường bên kia sao?
Lâm Hữu với Kỷ Vân Sương liếc nhau một cái, đều có thể nhìn thấy kích động trong mắt đối phương.
Đợi đến sau khi những người qua đường khi đi xa, Lâm Hữu cuối cùng nhịn không được nói:
- Truyền tống trận cự ly siêu xa, những người ở vực khác như chúng ta cũng có thể sử dụng được mà, phải không?
- Cũng có thể.
Kỷ Vân Sương gật đầu:
- Giống loại truyền tống trận này, bình thường chỉ cần có năng lượng cung cấp, mặc kệ là cái gì cũng có thể tiến hành truyền tống, chỉ là năng lượng tiêu hao lớn nhỏ khác biệt mà thôi, không liên quan đến mấy thứ khác.
- Vậy là tốt rồi.
Lâm Hữu hít sâu một cái:
- Nếu đã như thế, vậy thì quyết định như vậy, chúng ta dùng cái truyền tống trận kia truyền tống về đi!
- Dùng cái kia?
Kỷ Vân Sương kinh ngạc nói:
- Thế nhưng chúng ta làm như thế nào qua mắt được những tên lãnh chúa của đại lục Nguyên Sát, dưới tình huống bọn hắn không biết mà sử dụng truyền tống trận?
Phải biết, lúc này chính là khi hai thế giới chiến đấu kịch liệt nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận