Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 448: Vật Phối Hợp Hoàn Mỹ



Tên thánh vật: Độc Hỏa Liệu Nguyên ( hệ Dã Thú )



Cấp bậc một: công kích thuộc tính độc +5%, công kích thuộc tính hỏa +5%



Cấp bậc hai: công kích thuộc tính độc +5%, công kích thuộc tính hỏa +5%



Cấp bậc ba ( chưa mở khoá ): công kích thuộc tính độc +5%, công kích thuộc tính hỏa +5%



Cấp bậc bốn ( chưa mở khoá ): kỹ năng lãnh địa Hóa Thân Độc Hỏa



Hóa Thân Độc Hỏa ( chủ động ): trong vòng 30 giây thuộc tính độc và thuộc tính hỏa được coi là một thuộc tính thống nhất, thời gian làm lạnh 15 phút.



Đặc tính: trong phạm vi lãnh địa, công kích thuộc tính độc +10%, công kích thuộc tính hỏa +10%, có tác dụng với tất cả binh chủng phe bạn, tăng lên tùy theo cấp bậc tín ngưỡng lực.



Giới thiệu thánh vật: chỉ cần tiến hành cầu nguyện với thánh vật, có thể đạt được hiệu quả chúc phúc của lãnh địa, liên tục trong vòng một ngày, cũng có tác dụng tăng phúc cho binh chủng.

Trên người Bọ Cạp Đen Địa Hỏa, cũng đồng thời có hai loại thuộc tính độc và thuộc tính hỏa.
Quả thực là binh chủng được tạo ra để phù hợp với Thánh Vật Lãnh Địa.
Khi cấp bậc tín ngưỡng tăng lên tới cấp bốn, cũng chính là khi cấp chín, còn có thể lĩnh ngộ thêm một kỹ năng lãnh địa: Hóa Thân Độc Hỏa.
Thuộc tính độc và thuộc tính hỏa được coi là một thuộc tính thống nhất.
Nói cách khác, mỗi khi sử dụng một loại công kích độc hoặc hỏa, đều đạt được thuộc tính khác thêm vào, cũng tương tự như đạt được gấp đôi thuộc tính thánh vật.
Đúng là một kĩ năng bạo phát cực kỳ không tồi.
Đến lúc đó đóng gói với bán đi, chắc chắn giá cả sẽ rất cao.
Nhưng hiện giờ hắn lại không thiếu ma năng, cho nên chủ yếu hắn vẫn muốn nhìn một chút xem có thể đổi thành thứ hệ Thực Vật có thể sử dụng hay không, nếu có thể đổi thành bí bảo tự nhiên là tốt nhất.
Nghĩ đến đây, Lâm Hữu lập tức thu hồi lệnh bài và bí bảo, nhìn giao diện tài nguyên một chút.
Ma năng tăng tới 16,5 triệu, tiến độ bản nguyên cũng đột phá được một phần ba, đạt tới trình độ 35%.
Chiếu tốc độ này đi xuống, rất nhanh thôi hắn sẽ tích lúy được đủ giá trị.
Khi hắn đạt được bản nguyên tự nhiên này, chính là được Mẫu Thần Tự Nhiên giáng xuống ban ân.
Tuy hắn còn không hiểu được chuyện này có ý nghĩa gì nhưng vẫn cho rằng nó tuyệt đối không đơn giản.
Hoặc nói, bản nguyên tự nhiên của hắn không quá giống bản nguyên của lãnh chúa khác?
Nếu thật sự như vậy, phỏng chừng hắn cần phải đi hỏi thăm một chút mới được.
Cả ấn ký được Mẫu Thần Tự Nhiên ban ân trên người hắn nữa, cần phải tới thủ đô đế quốc Tinh Linh mới giải đọc (hiểu thấu về quá trình hoặc thành quả của một vật phẩm) được, cũng không biết bên trong cất giấu tin tức gì.
Lâm Hữu nâng tay phải lên, yên lặng nhìn ấn ký hình lá cây trên mu bàn tay rồi rơi vào bên trong trầm tư.
Một lát sau, một đợt gió lạnh thổi qua, cắt ngang suy nghĩ của hắn.
Lâm Hữu ngẩng đầu nhìn về phía không trung, lại phát hiện vầng mặt trời màu đỏ đã dần dần chìm xuống phía Tây, sắp tới chạng vạng.
- Xem ra hôm nay chỉ có thể ngừng tại đây thôi...!
Vốn hôm nay hắn còn muốn đánh một tiếng trống làm tinh thần hăng hái xuyên qua sa mạc.
Kết quả không nghĩ tới, phiến sa mạc này còn lớn hơn nhiều so với hắn tưởng tượng.
Mắt thấy nhiệt độ không khí bốn phía bắt đầu giảm xuống, hắn biết mình không thể tiếp tục ở lại chỗ này.
Nếu không qua đêm trên sa mạc, vừa phải chịu thời tiết rét buốt, còn tùy thời có thể gặp phải nguy hiểm, mất nhiều hơn được.
Nghĩ đến đây, hắn cưỡi lên Rồng Yêu Vương, chạy trở về cửa vào vị diện.
Mãi cho đến khi bầu trời tối đen, rốt cục hắn mới trở lại Thánh Vực, truyền tống quay về bên trong lãnh địa.
Vừa đứng thẳng lại, hắn lập tức nhận được bốn tin nhắn riêng, xuất hiện trên giao diện nói chuyện của hắn.
- Người anh em Lâm Hữu, phi thuyền đã đến nơi bình an.
- Phi thuyền đã đến, ngày mai chuẩn bị quay về.
- Phi thuyền đến, bình an vô sự.
- Ha ha, Lâm lão đệ, ta nhận được phi thuyền rồi.
Lâm Hữu lộ vẻ mặt ngạc nhiên.
Mấy tin tức này lại xuất phát từ đám lãnh chúa được hắn khai thông tuyến mậu dịch.
Nhìn thời gian, cơ bản đều là vừa gửi tới lúc chạng vạng, cũng có nghĩa là hành trình này mất chừng mười giờ.
Phi Thuyền Ma Năng chuyên chở được gắn thêm thiết bị đẩy mạnh, tốc độ tối đa đã vượt quá 300, nó đi mất mười giờ cũng tương đương với hành trình gần 3000 km.
Quãng đường này chỉ nối liền từ vùng biên cảnh tới vùng phụ cận của khu vực trung tâm vương quốc mà thôi, muốn xuyên qua cả công quốc, chỉ sợ quãng đường sẽ tăng lên gấp hai, gấp ba lần.
Xem ra công quốc Đại Hoang còn lớn hơn nhiều so với tưởng tượng của hắn, mà đó chỉ là công quốc nhỏ nhất thôi.
Thật không biết Vương Quốc với Đế Quốc sẽ lớn đến trình độ nào, và có bao nhiêu lãnh chúa ở bên trong?
Lâm Hữu không nhịn được sợ hãi than, đồng thời trực tiếp gửi tin hồi âm cho bốn vị lãnh chúa.
Về phần Tông Lỗi còn lại.
Bởi vì thực lực mạnh nhất, lãnh địa có khoảng cách gần trung tâm công quốc nhất, cho nên muốn tới nơi sẽ tốn nhiều thời gian hơn một chút.
Quả nhiên tới tầm tám, chín giờ tối, Tông Lỗi cũng gửi tin tức đến, nói phi thuyền đã bình an vào bờ.
Đến tận đây, năm tuyến đường thông qua lãnh thổ công quốc đã khai thông thuận lợi, cuối cùng Lâm Hữu cũng được thở phào một hơi.
Sau đó hắn nói chuyện phiếm với mấy người ấy vài câu, tiếp theo gắn Bí Bảo Binh Chủng mới nhận được vào binh chủng Hoa Tinh, cuối cùng mới đi xuống bên dưới tàng Đại Thụ Thế Giới, vừa dùng bữa vừa nghỉ ngơi.
- A a! Tỷ lệ bạo của bí cảnh thấp quá! Ta quét năm lần mà chẳng được một cái Bí Bảo Binh Chủng nào!
- Năm lần đã muốn ra ư? Ta quét tám lần chỉ nhận được một cái Lệnh Bài Binh Chủng, còn không bù được vé vào cửa phí, quả thực lỗ vốn trầm trọng.
- Các ngươi vậy còn là may đó. Vất vả lắm hôm nay ta mới kiếm được bản vẽ Căn Cứ Binh Chủng nhưng bóng dáng tăm hơi bí bảo còn chưa nhìn thấy đâu.
- Quá khó khăn. Hôm nay ta tới vị diện ma thú đi dạo một vòng, kết quả chung quanh ma thú lãnh chúa đều là một đống lớn lãnh chúa, căn bản chả cướp được thứ gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận