Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 780: Chiến Trận Xung Phong, Bày Trận!

- Xông lên cho ta!
Hắn quát lên một tiếng, trực tiếp phát động hiệu quả chủ động bên trên Chiến Giáp Sương Linh, một cái lá chắn hàn băng giảm thương 25% lập tức bảo vệ quanh thân.
Đồng thời Thanh Cương mở ra Rít Gào Dã Man, bước chân nặng nề đạp xuống, sau đó mang đội lao về phía bên ngoài vòng vây.
Linh Tịch bùng nổ tự nhiên lực, trong một đợt nổ ầm vang, vô số dây leo lao khỏi mặt đất, xây dựng thành một tấm lưới phòng ngự thật lớn ở bốn phía đội ngũ.
- Rầm rầm oanh ——
Âm thanh nổ mạnh kịch liệt quanh quẩn bên tai.
Nhưng kỹ năng có uy lực vô cùng mạnh mẽ của Linh Tịch cũng bị số lượng công kích khổng lồ kia phá hủy trong nháy mắt.
Công kích còn dư lại ầm ầm hạ xuống, nổ tung giữa đám thực vật.
Áo giáp hàn băng trên người Lâm Hữu, cũng xuất hiện lượng lớn vết rách, trên người bị cắt thành từng miệng vết thương.
May mắn trị liệu quần thể của Sứ Giả Tinh Linh rơi xuống đúng lúc, giúp đỡ cho hắn và đám binh chủng khôi phục lại thương tích.
- Đúng lúc này!
Mắt thấy lá chắn hàn băng sắp nát vụn, ánh mắt Lâm Hữu tập trung lại, sau đó mang đội hung hăng lao tới vòng vây được cấu thành từ binh chủng ngay trước mặt.
Sau đó“rầm” một tiếng, lá chắn hàn băng bị nổ nứt ra, một cỗ khủng bố hàn ý vượt qua cấp tám đột nhiên khuếch tán, thổi quét bốn phía.
Đám binh chủng phản ứng không kịp, nháy mắt đã bị đông lạnh thành tượng băng, công kích cũng ngừng lại theo.
- Ngăn hắn lại!
Sở Chấn Nhạc đang đuổi theo phía sau, kinh hoảng quát một tiếng, binh chủng trên không trung đều hạ xuống, ngăn cản đường đi của Lâm Hữu.
Nhân cơ hội này, đám lãnh chúa không bị khống chế lại siết chặt vòng vây, lần thứ hai vây quanh Lâm Hữu và quân đoàn thực vật.
- Thật phiền thức.
Lâm Hữu thầm mắng một tiếng, không nghĩ tới đám gia hỏa này lại khó dây dưa như vậy.
Mắt thấy hiệu quả của Gào Thét Dã Man đã biến mất, công kích đầy trời hạ xuống, hắn cũng không có giữ lại nữa, phát động đồng thời Màn Che Sinh Mệnh và Thành Lũy Bảo Vệ, bảo vệ đội ngũ ở bên trong.
Một đợt tiếng nổ điên cuồng và trùng kích mãnh liệt qua đi, hai vòng bảo hộ cũng nhau nát vụn, ngay cả lá chắn trên người binh chủng cũng chỉ chống đỡ chưa đến hai ba giây, tất cả đều bị đánh lui trở về.
Kể cả Thanh Cương, trên người cũng bị thương không nhẹ, không thể không lui về đội ngũ trị liệu.
Quả nhiên, một người đồng thời đối mặt với nhiều binh chủng công kích như vậy vẫn quá sức.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, đợi cho đến khi vòng vây hoàn toàn co rút lại, chỉ sợ hắn cũng táng thân tại chỗ này.
- Ha ha, không phải lúc trước ngươi rất cuồng sao? Bây giờ còn không phải chết trên tay chúng ta?
- Tiến công! Toàn lực tiến công cho ta!
Mắt thấy thủ đoạn phòng ngự của Lâm Hữu đều bị đánh tan, đám lãnh chúa này lại đắc ý cười to.
Một tiếng ra lệnh vang lên, kỹ năng đua nhau bắn ra, binh chủng phi hành trên bầu trời hóa thành tàn ảnh, lao mạnh xuống dưới.
Để bố trí dồn Lâm Hữu vào chỗ chết, cơ hồ mỗi người đều bùng nổ thủ đoạn mạnh nhất, uy lực mạnh nhất, khiến cho không khí bốn phía đều kịch liệt run rẩy.
Lại không biết.
Lâm Hữu chờ chính là giờ khắc này.
Ngay trong nháy mắt khi công kích sắp hạ xuống, chỉ nghe “Ông” một tiếng, một làn sóng gợn vô hình lấy Hiền Giả Rừng Rậm làm trung tâm bị đẩy ra.
Phát động Lĩnh Vực Hòa Bình!
Ngay lúc đó, bỗng nhiên tất cả công kích đều biến mất, chỉ còn lại một mảnh thế giới thanh tĩnh.
Đám lãnh chúa vốn đang kiêu ngạo nở nụ cười đầy đắc ý bất chợt tất cả đều đọng lại trên mặt.
Không để cho bọn họ có cơ hội phản ứng, mặt đất dưới lòng bàn chân Lâm Hữu đột nhiên nổ vang, cả người hóa thành mũi tên nhọn bằng thẳng ra ngoài.
Tốc độ cực nhanh, đảo mắt một cái đã thoát khỏi vòng vây, độn đi thật.
Mọi người vốn đang khiếp sợ, sắc mặt lập tức lập tức đại biến.
- Không tốt, để hắn chạy thoát rồi, mau đuổi theo!
- Đừng cho hắn chạy!
Từng tiếng gầm gào vang lên, đám lãnh chúa này cũng không kịp nghĩ nhiều, suất lĩnh binh chủng nhanh chóng đuổi theo, hội tụ thành một làn sóng triều mãnh liệt trên đường.
Lâm Hữu vừa thu lại binh chủng, một vòng sóng điện từ đã bao phủ hắn, lại đẩy hắn vào trạng thái 30 giây quấy nhiễu.
Nhìn lại, quả nhiên là chiến xa điện năng đã đuổi theo, hơn nữa tốc độ của nó cực kỳ nhanh, vẫn một mực đi theo phía sau hắn, không thể ném lại đằng sau.
Trên đỉnh đầu lại trải rộng binh chủng phi hành, hoàn toàn cắt đứt ý tưởng cưỡi Rồng Yêu Đế đào tẩu.
- Nếu các ngươi đã thích đuổi như vậy, thì cứ đuổi đi.
Lâm Hữu hiện lên sát ý lạnh như băng, đột nhiên tăng tốc lao khỏi con đường.
Mà phương hướng hắn đi tới, lại chính là lâm viên của đàn khỉ khổng lồ hồi nãy!
…………
- Ngươi trốn không thoát!
- Ngoan ngoãn bó tay chịu trói đi!
Từng tiếng hò hét quanh quẩn bên trên con đường tại trung tâm chiến trường.
Dưới tình huống một bên đuổi một bên chạy, rất nhanh Lâm Hữu đã lao khỏi con đường, vội vàng xông thẳng về phía vườn cây.
Sau đó đội ngũ Liên Minh Giới Vực, cơ hồ đã trải rộng cả trên trời dưới đất, giống như thủy triều màu đen áo ạt tràn tới.
Đây là ưu thế đoàn đội tác chiến.
Bọn họ được các loại quần thể kỹ năng gia trì, khiến cho tốc độ không hề kém so với Lâm Hữu trong trạng thái Cỏ Bốn Lá tăng phúc, thậm chí còn mơ hồ có dấu hiệu sắp đuổi kịp hắn.
Lâm Hữu vận chuyển sức mạnh quy tắc, phát động kỹ năng Tật Ảnh, tốc độ lại tăng lên, kéo giãn khoảng cách giữa hai bên.
Nhưng, điều khiến cho hắn không nghĩ tới chính là lúc này giữa đội ngũ Liên Minh Giới Vực, đột nhiên vang lên một tiếng hét lớn của Sở Chấn Nhạc:
- Chiến trận xung phong, bày trận!
Âm thanh vừa rơi xuống, đội kỵ binh hệ Hình Người bên người đối phương đã mở rộng ra ngoài, xây dựng thành chiến trận hình mũi nhọn ở phía trước đội ngũ.
Giây tiếp theo, tốc độ của binh chủng trong phạm vi chiến trận đột nhiên tăng lên, đã dần dần thu hẹp khoảng cách giữa hai bên!
Đó là chỗ đặc biệt của binh chủng hệ Hình Người.
Có thể thông qua các loại chiến trận phát huy ra hiệu quả khác nhau, cũng đảm bảo tiến hành song song kết hợp với di chuyển.
Bạn cần đăng nhập để bình luận