Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 1151: Ra Ngoài, Bị Lộ Hành Tung .

Sau đó tạo dựng cổng dịch chuyển, cũng phái một đội ngũ quá qua đó mời chào lãnh chúa mới.
Trong lúc đó, hắn còn thuận tiện dùng hai mảnh vỡ thần cách còn lại nâng đỡ hai lãnh chúa cấp 9 xếp hạng vị trí đầu hai tháng qua, thành lập Công Quốc cho bọn hắn, số lượng Công Quốc đã tăng lên tới bảy.
Sau đó, Lâm Hữu hỗ trợ xây thành trì nhanh chóng, ban thưởng hàng tháng, đưa tài nguyên tới vương quốc Người Lùn.
Sau một phen sắp xếp, ma năng của hắn chỉ còn lại 100 tỷ mà thôi.
May mắn trong ba ngày này, Bản Nguyên Vũ Trụ của hắn sản xuất không ít mảnh vỡ quy tắc, cũng hơn 6000 khối.
Sau khi tốn hao mấy chục tỷ ma năng đột biến ra hơn sáu trăm binh chủng truyền kỳ, rốt cục để số lượng binh chủng truyền kỳ lần nữa đạt tới 1500.
Mặc dù còn rất ít nhưng lại đều là binh chủng mạnh mẽ có thể lấy một địch mười, chỉ cần không gặp phải nhiều hơn hai lãnh chúa cấp 11 bảy khối thần cách thì quần chiến hẳn không phải là vấn đề gì quá lớn.
- Cũng đã đến lúc nên ra ngoài.
Lâm Hữu nhìn thoáng về phương hướng biên cảnh giới vực, yên lặng thì thầm.
Sau khi hắn gọi Tiết Trường Quý tới bàn giao một ít chuyện, xong trực tiếp đi vào trong pháp trận truyền tống!
Ánh sáng sáng lên.
Quảng trường dịch chuyển Chủ Thành xuất hiện ở trước mắt hắn. Vẫn như trước đó, nơi này vẫn vô cùng náo nhiệt như vậy, người đến người đi, âm thanh gào to không ngừng vang lên.
Lâm Hữu không dừng lại mà tiếp tục đi về phương hướng ma thú xâm lấn.
Chỉ có điều, khi hắn dịch chuyển rời khỏi Chủ Thành đi tới biên giới giới vực thì lại đột nhiên có vô số đạo cảm giác rơi ở trên người hắn, sau đó lại nhanh chóng rút ra.
Quả nhiên vẫn còn đang canh chừng hắn?
Lông mày Lâm Hữu nhăn lại, không ngờ đám gia hoả này lại kiên nhẫn như thế, vẫn luôn chờ hắn xuất hiện.
Mặc dù hắn đã tận lực che giấu khí tức, nhưng chắc chắn sẽ có không ít người có thể thông qua các loại dấu vết để lại đoán ra thân phận của hắn.
Hơn nữa vừa rồi có không chênh lệch lắm hơn trăm đạo cảm giác rơi xuống trên người hắn.
Cho dù hắn tự tin như thế nào thì cũng không có cách nào cường hóa thuộc tính đến điểm tối đa. Trước đó, binh chủng truyền kỳ vẫn chưa chiêu đầy, một lần đối mặt nhiều lãnh chúa cấp 11 như vậy vây công.
- Đi, rời khỏi nơi này trước rồi lại nói.
Hắn nói một câu với Linh Tịch ở bên cạnh, sau đó lần nữa dịch chuyển biến mất, tiến về phương hướng ngoài giới vực.
Sau đó cũng không lâu lắm, mấy chục bóng người cường hãn xuất hiện, nhìn phương hướng hắn biến mất.
- Chính là hắn không sai, chờ nhiều ngày như vậy, cuối cùng hắn đã không nhịn được đi ra.
Một người trong đó mừng rỡ nói.
- Ra ngoài là được rồi, cũng không uổng công chúng ta đợi ở đây lâu như vậy.
- Nhất định phải lấy được khối thần cách hệ Thực Vật này!
- Mau đuổi theo, đừng để những người của giới vực khác vượt lên trước!
Trong nháy mắt, lãnh chúa cấp 11 của các giới đều thu tin tức được Lâm Hữu rời khỏi giới vực, bọn hắn nhao nhao tụ tập cùng nhau, nhanh chóng đuổi theo Lâm Hữu.
Mà lúc này, Lâm Hữu đã mang theo Linh Tịch đi ra ngoài giới vực.
Những nơi ánh mắt nhìn tới, tất cả đều là ngọn lửa mãnh liệt và lãnh chúa đang tiến hành chiến đấu với ma thú, tiếng la giết và tiếng rống giận dữ nối thành một mảnh.
Lâm Hữu không dám dừng lại, bởi vì hắn đã cảm thấy được phía sau có rất nhiều bóng người đang nhanh chóng tới gần, hơn nữa khí tức đều không ít.
Thậm chí trong đó có mấy người đã đạt tới hơn tám khối thần cách, không phải hắn bây giờ có thể đối phó được.
Sau khi phân biệt phương hướng, Lâm Hữu lập tức tăng thêm tốc độ chạy tới chỗ sâu trong đại quân ma thú.
Không bao lâu sau, từng Cánh Cửa Không Gian đứng vững giữa thiên địa xuất hiện ở trước mắt.
Rất nhiều ma thú từ trong đó mãnh liệt tuông ra, dày đặc hơn khu vực bên ngoài nhiều lắm, chỉ những lãnh chúa có thực lực tương đối mạnh mới có thể tới gần đây, đánh giết những ma thú lãnh chúa lao ra kia.
Liếc nhìn một vòng, Lâm Hữu lập tức đâm đầu vào trong một Cánh Cửa Không Gian cấp 11 có vẻ vững chắc nhất trong đó, lập tức biến mất lập tức không thấy gì nữa.
- Đáng chết, hắn đã chạy vào trong không gian ma thú rồi.
- Một người mới tiến cấp mà cũng dám chạy vào trong đó, chẳng lẽ hắn không biết trong đó đều là ma thú lãnh chúa cấp A trở lên à?
Các lãnh chúa cấp 11 đang đuổi theo nhao nhao dừng bước lại, vẻ mặt cả đám đều rất âm trầm.
Hiển nhiên bọn hắn không ngờ Lâm Hữu lại quả quyết như thế, trực tiếp vọt vào trong Cánh Cửa Không Gian cấp 11.
Phải biết rằng số lượng ma thú lãnh chúa cấp cao ở trong đó còn khoa trương bên ngoài rất nhiều lần, không có bảy viên thần cách trở lên thì cơ bản đều không dám tùy tiện bước vào.
Hắn chỉ là một lãnh chúa mới thăng cấp, chạy vào như vậy không khác gì chịu chết.
- Làm sao đây? Còn đuổi theo nữa không?
Lập tức đã có không ít người bỏ cuộc nửa đường.
- Không cần, hắn chỉ là một lãnh chúa mới thăng cấp, chắc chắn ở trong đó không được bao lâu đâu, chúng ta cứ chờ ở đây là được rồi.
- Nói không sai, ta ngược lại muốn xem thử hắn có thể trốn tới khi nào.
Sau khi thương lượng xong, lập tức có không ít lãnh chúa từ bỏ đuổi theo, lựa chọn chờ ở ngoài Cánh Cửa Không Gian.
Những ngời tương đối tự tin đối với thực lực của mình thì dừng lại ở ngoài cửa chốc lát rồi lại lần nữa đuổi theo.
Nhưng cũng chính vì dừng lại trong giây lát này nên đã giúp cho Lâm Hữu thành công thoát khỏi cảm giác truy tung của bọn hắn, một đường xâm nhập vào trong không gian ma thú.
Mãi cho đến khi xác nhận không có người đuổi theo thì Lâm Hữu mới dần hạ xuống một nơi tương đối vắng vẻ hoang vu.
Hắn không dám xâm nhập quá sâu.
Dù sao thì đây chính là không gian ma thú cấp 11, trong này có rất nhiều ma thú lãnh chúa cấp A trở lên, sơ sẩy một chút sẽ có khả năng gặp phải phong hiểm bị vây công, chớ nói chi là đến chỗ sâu tranh đoạt ban thưởng nhiệm vụ với những lãnh chúa đỉnh tiêm kia.
Cho nên hắn vẫn nên trung thực ở khu vực ngoài tìm kiếm ma thú lãnh chúa lạc đàn, chậm rãi góp nhặt mảnh vỡ quy tắc mới là thượng sách.
Bạn cần đăng nhập để bình luận