Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 801: Xuất Hiện Ma Thú Lãnh Chúa

Muốn nhảy xuống khoảng cách trăm mét này, chỉ cần một thao tác không tốt, có khả năng sẽ mất mạng.
Nhưng mấy thiếu niên thiếu nữ này lại không chút do dự nhảy xuống, đúng là rất can đảm, cũng từ hành động này có thể nhìn ra bọn họ bất phàm.
- Cần chú ý một chút không?
Ngụy Cương thấp giọng hỏi.
- Ừm, nếu tính cách đạt tiêu chuẩn, có thể cân nhắc tới chuyện mời chào.
Lâm Hữu gật đầu.
Ngay sau đó, trong đội ngũ các thế lực lớn, từng bóng dáng cưỡi phi hành tọa kỵ bay lên trời cao, đến mỗi một nơi giám sát biểu hiện của nhóm người dự thi.
Một trận đấu thanh thế lớn vô cùng đã diễn ra như vậy.
……….
- Phanh!
Một tiếng vang trầm truyền tới từ bên dưới vách đá.
Trải qua gần mười phút leo xuống, rốt cục cũng có một thiếu niên thành công rơi xuống đất, đến sân thi đấu chân chính.
Đó là một thiếu niên mặc áo gấm ước chừng mười hai tuổi.
Tuy tuổi không lớn nhưng một thân thực lực cũng đạt tới cấp hai, mạnh hơn phần lớn người dự thi.
Mà quy tắc của trận đấu lần này, chính là xem ai giết được ma thú nhiều, dựa theo số lượng ma tinh đạt được để tính toán xếp hạng.
Cho nên thiếu niên mặc áo gấm vừa rơi xuống đất, không hề dừng lại, cả người trực tiếp hoá mũi tên nhọn lao thẳng ra ngoài, tính toán đánh chết nhiều hơn mấy con ma thú trước những người khác.
- Muốn cướp trước một bước? Không có cửa đâu!
Lúc này, lại là một tiếng la lên.
Thiếu niên quay đầu lại, chỉ thấy một thiếu niên da ngăm đen cường tráng hơn rất nhiều so với bạn cùng lứa tuổi, cũng rơi xuống đất, sau đó nhanh chóng tới gần hắn.
Phía sau, lại không ngừng vang lên những tiếng kinh hô vào kêu gào thảm thiết.
Tất cả người dự thi đều đang ra sức leo xuống phía dưới, có người trực tiếp từ trên cao rơi xuống, được người phụ trách dưới sân thi đấu trực tiếp bắt được, nhưng đồng thời cũng mất đi tư cách tham gia trận đấu.
- Hừ, có bản lĩnh cứ đuổi theo.
Thiếu niên mặc áo gấm thu lại ánh mắt, không để ý đến thiếu niên da ngăm đen kia, ngược lại càng tên tăng tốc lao ra bên ngoài.
Hai người một trước một sau, rất nhanh đã ném những người khác xa xa khác ở đằng sau, rốt cục cũng đụng tới con ma thú thứ nhất, một con ban lan báo cấp hai.
Thiếu niên mặc áo gấm thấy vậy, không khỏi vui vẻ.
Chỉ cần có thể đánh chết con ma thú cấp hai này đầu tiên, chắc chắn biểu hiện của hắn sẽ cực kỳ chói sáng.
Đến lúc đó, cố gắng thêm chút nữa, có thể đạt được vị đại nhân vật kia thành Hoàng Sa tán thưởng, thành công gia nhập thành Hoàng Sa dưới trướng đối phương, sau này tương lai của hắn sẽ là một mảnh quang minh.
- Con ma thú này là của ta!
Không ngờ, lúc này thiếu niên da ngăm đen kia cũng xông lên, không nói hai lời, cả người nhảy lên cao cao, một quyền đánh về phía ban lan báo đang xông tới bọn họ.
Hiển nhiên, hắn đi theo lộ tuyến công kích đại khai đại hợp (hào phóng tùy hứng).
Lâm Hữu đứng ở trên đỉnh vách đá, nhìn động tác và thủ pháp của thiếu niên da ngăm đen kia, bỗng cảm thấy cực kỳ quen thuộc.
Giống như... Chiêu thức của Ngụy Cương?
Nghĩ vậy, hắn không khỏi nhìn về phía Ngụy Cương bên cạnh, đã thấy Ngụy Cương với vẻ mặt xấu hổ đang vò đầu.
- Cái, cái gì... Lãnh chúa đại nhân, tiểu tử thối này chính là con ta, Ngụy Viễn...
- Con trai của ngươi?
Lâm Hữu hoài nghi liếc mắt đánh giá đối phương một cái, lại nhìn thiếu niên kia một chút.
Đừng nói, dáng vẻ đen đen kia cực kỳ giống.
- Con trai của ngươi đâu có thiếu tài nguyên, sao lại lẫn lộn vào trong này?
Trên thực tế, bên trong thành Hoàng Sa, cũng có không ít đứa nhỏ của cư dân lãnh địa bình thường đi tới tham gia trận đấu, cho nên con trai Ngụy Cương tham gia cũng không tính là phạm quy.
Có điều hiện giờ, tốt xấu gì Ngụy Cương cũng là thống lĩnh thành Hoàng Sa, còn được Nhạc Đạo Nam chỉ điểm, thực lực bản thân đã lên tới cấp tám.
Muốn dạng tài nguyên gì mà không có?
- Lãnh chúa đại nhân thứ tội, ta chỉ muốn... Cho hắn học hỏi thêm kinh nghiệm, tăng lên một chút lịch duyệt (tri thức nhận được thông qua trải nghiệm) mà thôi.
Ngụy Cương vội vàng nói.
- Được rồi, ta đâu có ý trách ngươi.
Lâm Hữu tùy ý xua tay:
- Chỉ cần chú ý đến điểm là dừng, không phá hủy quy củ là được, tránh bị người dèm pha.
- Xin lãnh chúa đại nhân yên tâm, ta đã thu lại tất cả trang bị trên người hắn, tuyệt đối không phá hư quy củ.
Ngụy Cương lập tức đứng thẳng người.
Hay thật.
Thu tất cả trang bị rồi?
Lâm Hữu không ngờ Ngụy Cương lại nghiêm khắc với con trai mình như vậy, khiến cho hắn càng thêm hứng thú với trận đấu này.
Mà ngay tại lúc hai người nói chuyện, ở xa xa Ngụy Viễn và thiếu niên mặc áo gấm đã chiến đấu tới giai đoạn gay cấn.
Trên người cả hai đều có thương tích nhưng thế công vẫn một mực sắc bén.
Quyền phong và kiếm quang không ngừng rơi xuống trên người ban lan báo, đánh cho ban lan báo liên tiếp bại lui.
Cuối cùng, hai người bắt lấy cơ hội, công kích đồng thời đánh vào ngực Báo Đốm.
Báo Đốm kêu một tiếng thảm thiết, đã bị đánh bay đi, rơi xuống ngoài mấy mét.
Trên mặt đất run rẩy một cái rồi không còn tiếng động nữa.
Mà năng lượng trên người nó, đã nhanh chóng hội tụ trên thi thể, cuối cùng biến thành sáu viên tinh thể màu đen, cũng chính là ma tinh mà đám tu luyện giả thường dùng.
Đây cũng là sự khác biệt sau khi đánh chết ma thú giữa tu luyện giả và lãnh chúa.
Bởi vì lãnh chúa có lực lượng hệ thống, sau khi đánh chết ma thú, năng lượng của ma thú sẽ tự động biến thành ma năng lưu lại trong không gian tài nguyên.
Mà tu luyện giả đánh chết ma thú lại thu được hình thái thực thể của năng lượng là ma tinh, còn có thể dùng để hấp thu tu luyện.
- Chúng ta đồng thời đánh chết ma thú này, hai ta chia đều đi.
Ngụy Viễn đi vào bên cạnh thi thể, nói với thiếu niên mặc áo gấm, không hề có ý muốn chiếm lợi.
- Có thể.
Thiếu niên mặc áo gấm cất giọng bình tĩnh, trực tiếp thu hồi ba viên ma tinh được Ngụy Viễn chuyển cho.
Kể từ đó, hai người chính là tuyển thu đánh chết ma thú đầu tiên, lập tức khiến Ngụy Cương trên vách đá hãnh diện vô cùng, cười càng thêm tươi.
Nhưng lập tức, những người dự thi khác đều thông qua cửa khảo nghiệm thứ nhất, nhanh chóng đi tới bên trong sa mạc!
Bạn cần đăng nhập để bình luận