Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 752: Rốt Cuộc Ngươi Là Ai!?

- Hả? Vậy ư?
Trong giọng nói của Tề Hồng Vũ tràn đầy khinh thường.
Hắn ta không cho rằng Trình Phác có thể mời được lãnh chúa cấp chín tới.
Chỉ cần không phải lãnh chúa cấp chín, lấy thực lực của ba người bọn họ, hoàn toàn không cần lo lắng sẽ gặp phải nguy hiểm.
- Ta thật sự muốn nhìn, người nào mà ta đắc tội không nổi!
- Nếu chúng ta đã có thể hủy diệt hai cái phi thuyền, vậy cũng có thể hủy diệt cái thứ ba, lên cho ta! Đánh hạ nó!
Hắn ta hét lớn một tiếng, binh chủng phi hành bên cạnh ba người đột nhiên bay lên trời cao, lao thẳng về phía Phi Thuyền Ma Năng vừa xuất hiện.
Trên lưng mỗi một binh chủng, còn có tu luyện giả cấp tám đang ngồi, một đám đều rút ra vũ khí, trong mắt phát ra sát ý lạnh lẽo, đảo mắt một cái đã ngăn ở trước mặt Phi Thuyền.
- Hửm?
Lâm Hữu đang đứng trên boong tàu, khẽ nhướng mày, không nghĩ tới mình vừa đến đã gặp địch tập.
Ngay khi hắn nhìn thấy hai cái Phi Thuyền Ma Năng bị phá hủy dưới kia, vẻ mặt cũng dần dần trầm xuống.
- Có địch tập kích! Bảo hộ lãnh chúa đại nhân!
Từ Trung kinh hoàng hô to, vội vàng khiến cho đội hộ vệ trải rộng bốn phía, bày ra tư thế nghênh chiến.
Trong nháy mắt, đám binh chủng phi hành và tu luyện giả đã bao quanh Phi Thuyền Ma Năng, mảng lớn công kích trút xuống, hóa thành đường parabol gào thét đánh về phía bọn họ.
Đây là muốn trực tiếp bóp chết bọn họ giữa không trung.
- Hừ!
Lâm Hữu hừ lạnh một tiếng, Hiền Giả Rừng Rậm xuất hiện ở phía sau hắn.
Giây tiếp theo, Lĩnh Vực Hòa Bình mở ra, bao vây cả Phi Thuyền Ma Năng vào bên trong.
Công kích vốn hung mãnh vô cùng, trong nháy mắt khi đụng vào lĩnh vực, toàn bộ đều tiêu tán.
- Chuyện gì vậy?
Đám người Tề Hồng Vũ biến sắc, bị một màn quỷ dị này làm hoảng sợ, chớ đừng nói tới đám tu luyện giả phát động công kích, một đám đều trừng lớn con mắt, vẻ mặt đầy kinh hãi.
Ngay sau đó, Lâm Hữu lại đưa tay, triệu hồi Rồng Yêu Đế và Rồng Yêu Hậu ra, đồng thời hào quang bên người hiện lên, đám binh chủng viễn trình liên tiếp xuất hiện, trải rộng cả boong tàu.
- Không chừa lại một kẻ nào!
Âm thanh không chứa chút cảm tình vang lên, Rồng Yêu Đế và Rồng Yêu Hậu đột nhiên lao ra, từ bốn phía nhanh chóng tới gần binh chủng phi hành.
Thân thể cao lớn kia, lập tức làm đám tu luyện giả cấp tám cả kinh, sắc mặt bọn hắn đại biến, cũng bừng tỉnh lại.
- Mau ngăn cản chúng nó!
- Tiến công!!
Cả khung cảnh hỗn loạn một mảnh, tất cả binh chủng đều thay đổi đầu mâu, tiến hành tập trung hỏa lực vào Rồng Yêu Đế cùng Rồng Yêu Hậu.
Công kích rậm rạp lại xuất hiện, giống như phải bao phủ cả không trung.
Nhưng chuyện làm cho bọn họ kinh hãi muốn chết chính là sau khi những công kích này rơi xuống trên người Rồng Yêu Đế và Rồng Yêu Hậu lúc sau, tất cả chúng đều văng qua một bên, không để lại chút thương tổn nào cho chúng.
Có loại còn trực tiếp bị một tầng lá chắn nhàn nhạt đón đỡ, như đá chìm đáy biển.
- Phanh!
- A ——
Gần như chỉ vừa đối mặt, Rồng Yêu Đế có lực lượng dũng mãnh đã dùng một móng vuốt oanh một mảnh binh chủng và tu luyện giả trước mắt thành thịt nát.
Rồng Yêu Hậu lại phát động Mưa Bão Tường Vi, điên cuồng ném cây tường vi màu máu lên người bọn chúng.
Nơi chúng nó đi tới, máu tươi nổ nát ra, từng con từng con binh chủng bị quất bay ra đi.
Binh chủng trên phi thuyền cũng không nhàn rỗi, vô số dây leo lao ra, giống như xúc tu bạch tuộc, trói buộc toàn bộ binh chủng và tu luyện giả tới gần rồi hút cạn máu tươi.
Quân đoàn cái nấm và Oản Đậu Xạ Thủ theo sát tới, mảng lớn cái nấm và viên đạn bắn nhanh ra bốn phương tám hướng, cả bốn phía phi thuyền tràn ngập nổ mạnh kịch liệt, còn có đám tu luyện giả thê lương kêu thảm thiết, khiến quân lính tan rã!
- Làm sao có thể!?
Ba người Tề Hồng Vũ đang đứng bên dưới cũng ngơ ngác nhìn thấy đám thi thể không ngừng rơi xuống kia. Trong mắt đã sớm bị rung động thay thế, hoàn toàn không lường trước được loại kết quả như vậy.
Bởi vì thấy thế nào thì thực vật này cũng chỉ có cấp tám mà thôi.
Vì sao phòng ngự của binh chủng cấp tám có thể biến thái đến loại tình trạng này?
- Đừng nương tay, toàn lực tiến công!
Sắc mặt Tề Hồng Vũ trầm xuống, nói với hai người bên cạnh.
Hai người liếc nhau, lập tức truyền mệnh lệnh cho binh chủng cấp chín của mình, đột nhiên xông lên trời cao.
Mười lăm binh chủng phi hành cấp chín, mang theo uy thế vô cùng dũng mãnh, lao thẳng về phía Lâm Hữu trên Phi Thuyền Ma Năng.
- Rầm!
Không ngờ, lúc này bên trên phi thuyền đột nhiên nổ tung ra hoa lửa.
Một đường tia sáng màu đỏ bạo bắn ra, tốc độ cực nhanh, nháy mắt đã xỏ xuyên qua thân thể hai binh chủng cấp chín trong đó.
Viên đạn thế đi không giảm, kéo vĩ diễm thật dài nhanh chóng đi tới ba người.
- Mau tránh ra!
Tề Hồng Vũ kinh hoàng hô to, cảm nhận được một cỗ uy hiếp tử vong, cơ hồ không chút nghĩ ngợi đã bạo lui ra ngoài, tránh thoát một kích trí mệnh này.
Mà nơi bọn họ vừa đứng thẳng lên, cũng bị viên đạn oản đậu làm nổ tung thành một cái hố sâu thật lớn, khiến bọn họ lại tiếp tục sợ hãi.
Chỉ dùng một kích, đã miểu sát hai binh chủng cấp chín, thậm chí chỉ là một chút dư uy cũng khủng bố như thế.
Đây thật sự là chuyện lãnh chúa cấp tám có thể làm được?
- Rốt cuộc ngươi là ai!?
Tề Hồng Vũ gắt gao nhìn chằm chằm vào Lâm Hữu trên phi thuyền.
- Hủy diệt Phi Thuyền Ma Năng của ta, phá hư tuyến đường thương đội của ta, còn hỏi ta là ai?
Lâm Hữu đứng thẳng ở biên giới boong tàu, lạnh nhạt nói.
Âm thanh lạnh như băng kia, lập tức khiến đám người Tề Hồng Vũ biến sắc.
Gia hoả có thực lực cường đại đến đáng sợ này, lại chính là chủ nhân của hai Phi Thuyền Ma Năng đó!
Giờ phút này, bọn họ còn không biết mình đã gặp phải tồn tại không nên dây vào.
Không dám nghĩ nhiều, ba người lập tức bỏ qua mục tiêu tiến công Phi Thuyền Ma Năng, để triệu hồi binh chủng.
Sau đó liếc nhau, xoay người bỏ chạy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận