Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 706: Thực Hiện Kế Hoạch (2)

- Thợ rèn Người Lùn?
- Bên trong lãnh địa của ngươi lại có thợ rèn Người Lùn tạo ra được trang bị cấp chín?
Nghiêm Liệt và Tư Đồ Kiếm đều khiếp sợ nhìn Lâm Hữu.
Nhất là Nghiêm Liệt, ánh mắt của hắn trực tiếp trở nên nóng bỏng.
- Ngươi quá không phúc hậu, có chuyện tốt như vậy mà không nói cho ta nghe. Ta vẫn đang lo không có thợ rèn lợi hại giúp ta tạo ra trang bị đây.
- Lần này nếu kế hoạch thành công, ta từ bỏ nhân tình của ngươi, chỉ cần ngươi giúp ta tạo thêm hai mươi bộ trang bị sáo trang là được.
Binh chủng hệ Hình Người giống binh chủng loại hình nhân loại, đều có thể mặc trang bị.
Tuy hệ Hình Người không có hiệu quả tăng thêm định mức, nhưng cũng cộng thêm một loại thủ đoạn gia tăng thực lực binh chủng.
Giống binh chủng Người Thú hiện tại của Nghiêm Liệt, cơ hồ đã được vũ trang tận răng, hơn nữa tất cả đều mặc trang bị cấp tám.
Bây giờ, đối phương vừa nghe bên trong lãnh địa của Lâm Hữu có thợ rèn tộc Người Lùn, đâu còn ngồi yên được nữa, lập tức đặt trước hai mươi bộ trang bị cấp chín.
- Có thể, nhưng ngươi phải tự chuẩn bị tài liệu.
Lâm Hữu thoải mái nói.
Bên trong bộ tộc Người Lùn trong lãnh địa của hắn, có khá nhiều người tạo ra được trang bị cấp chín, cho nên với hắn hai mươi bộ cũng không quá khó khăn.
- Ta chuẩn bị là được, không phải chỉ là tài liệu cấp chín thôi sao?
Nghiêm Liệt thấy Lâm Hữu nhận lời, lập tức niềm vui lan tới cả lông mày, dự định chờ sau khi hành động lần này kết thúc phải đi thu thập tài liệu, nhờ Lâm Hữu hỗ trợ tạo ra.
Tư Đồ Kiếm nhìn một lần hiệu quả trang bị vừa nhận được, cũng thấp giọng nói:
- Có trang bị này, tỷ lệ thành công của kế hoạch lại cao hơn rất nhiều.
- Nếu đã như vậy, chúng ta xuất phát đi, tới bên trong đế quốc Cơ Giới chờ trước, cũng thuận tiện làm chút chuẩn bị.
- Ngươi còn muốn làm chuẩn bị gì?
Nghiêm Liệt hiếu kỳ nói.
- Kiếm thi thể!
Trong mắt Lâm Hữu chợt lóe tia hàng quang:
- Ta cần rất nhiều thi thể ma thú, đến lúc đó còn phải nhờ các ngươi hỗ trợ mang nhiều một chút.
Không gian cá nhân của lãnh chúa cấp tám, nhiều nhất chỉ có thể đựng mấy trăm thi thể ma thú, cho nên tác dụng của nó khiến Thanh Đằng tăng lên cực kỳ hữu hạn.
Nhưng nếu có Nghiêm Liệt và Tư Đồ Kiếm hỗ trợ, kết quả sẽ khác ngay, tuyệt đối có thể khiến thực lực của Thanh Đằng phát huy đến mức tận cùng.
Cho nên rất nhanh, bọn họ cùng nhau rời khỏi đài cao, chạy tới Rừng Ác Mộng.
Sau đó cả ba vừa chờ đợi tin tức vừa đi xung quanh thu thập thi thể ma thú có máu.
Thời gian không ngừng trôi qua trong quá trình săn giết ma thú.
- Đến rồi!
Cuối cùng, lúc thời gian trôi qua nửa buổi sáng, đột nhiên bên cạnh truyền đến một tiếng quát khẽ của Tư Đồ Kiếm.
Lâm Hữu và Nghiêm Liệt nghe vậy, lập tức giật mình.
- Có xác định là Trương Quan không?
- Ở vị trí nào?
Tuy bọn họ đã làm đủ chuẩn bị nhưng người bọn họ muốn đối mặt lại là lãnh chúa cấp chín, trong lòng khó tránh khỏi vẫn có chút khẩn trương.
- Ngay bên trong đế quốc Cơ Giới, đang lao về phía rừng rậm bên này, đi một mình!
Tư Đồ Kiếm nhìn thoáng qua tin tức trong giao diện nói chuyện riêng, trầm giọng nói.
- Được, chúng ta nhanh chóng đến gần cổng thành tìm một nơi ẩn giấu, hành động tùy theo hoàn cảnh.
Ánh mắt Lâm Hữu trở nên nghiêm nghị, triệu hồi tất cả binh chủng trở về.
Sau đó hắn cưỡi lên phi hành tọa kỵ chạy lại cửa thành, tìm chỗ ẩn thân bí mật ở bên cạnh và kiên nhẫn chờ đợi.
…………..
Chờ mãi, nửa giờ qua đi.
Cuối cùng, cả ba đã phát hiện một chiếc ô tô bay từ xa xa nhanh chóng lao đến rồi vững vàng ngừng lại ven đường gần cổng thành.
Tiếp theo cửa xe mở ra, một bóng dáng quen thuộc xuống xe, tùy tay triệu hồi ra một đội binh chủng Ác Ma tùy thân.
- Trương Quan!
Lâm Hữu tránh ở chỗ tối ánh mắt ngưng đọng.
Hắn chỉ liếc mắt một cái đã nhận ra người tới, lại cố gắng thu liễm khí tức, che giấu thân mình.
Hắn không vội vã ra tay, vì vậy khu vực này rất trống trải, muốn chạy trốn cực kỳ dễ dàng.
Phải đợi cho đến khi đối phương tiến vào rừng rậm, khi đề phòng lỏng lẻo nhất, có như vậy hắn mới có nắm chắc trảm trừ hậu hoạn.
Trương Quan vừa xuống xe cũng không biết, bên trong hai bên kiến trúc ven đường, đang có ba ánh mắt theo dõi nhất cử nhất động của hắn ta.
Lại càng không ngờ được, ba người đó chỉ là lãnh chúa cấp tám cũng dám chủ động tìm hắn ta gây phiền toái.
Tuy rằng ở trong cấp chín, thực lực của hắn ta không tính là mạnh nhưng cũng không phải lãnh chúa cấp tám có thể so sánh được, mà kể cả lãnh chúa cấp chín muốn giết hắn ta cũng không dễ dàng.
Dù vậy, hắn ta vẫn cực kỳ cẩn thận.
Sau khi Trương Quan rời khỏi khu vực đế quốc Cơ Giới, trực tiếp triệu hồi ra tất cả ác ma, bao quanh mình ở giữa, sau đó dần dần tiến vào Rừng Ác Mộng.
- Các ngươi, đến phía trước mở đường.
Trương Quan truyền mệnh lệnh cho mấy Ác Ma Dung Nham, mà hồn nhiên không biết, ở xa xa đằng sau đang có mấy con côn trùng với hình thể nhỏ bé dõi theo, thời khắc tập trung vị trí của hắn ta.
Mãi cho đến khi hắn ta bước vào một khu vực thật xa đế quốc Cơ Giới.
Rốt cục hắn ta mới nhận thấy một tia không thích hợp, chân mày hơi hơi nhăn lại.
- Rầm!
Đúng lúc này, ánh lửa nổ tung.
bên trên một gốc đại thụ cách hắn chưa đầy 1 km, đột nhiên bắn ra một tia sáng màu lửa đỏ, nhanh chóng lao tới.
Tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt đã đến gần khiến sắc mặt Trương Quan đại biến.
- Ai!
Hắn ta kinh hoảng quát một tiếng, cả người muốn hóa thành mũi tên nhọn lao vút qua một bên, né tránh Đại Pháo công kích.
Nhưng ngay lúc đó, mặt đất dưới lòng bàn chân hắn ta đột nhiên hóa cát, khiến hai chân hắn ta lún thật sâu xuống, không thể di động.
Tiếp theo, ba đạo hàn mang hiện lên, hoàn toàn phong tỏa tất cả đường lui của hắn ta.
Rõ ràng là Vô Ảnh vừa tiềm hành đến bên người hắn phát động kỹ năng Ảo Ảnh.
- Thương!!
Âm thanh va chạm kịch liệt nổ vang trong rừng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận