Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 246: Chẳng Lẽ Cô Đã Điều Tra Sổ Gia Đình Nhà Hắn Sao?

Nếu nói trong đại lục này có người nào biết kẻ nội ứng kia là ai, Lâm Hữu tuyệt đối là một trong số đó!
Đây cũng là lần đầu tiên Lâm Hữu tiếp cận chân tướng chuyện phong tỏa khu vực gần đến thế.
Trong lòng hắn không nhịn được có chút kích động.
Mặc dù không thể tự tay mình đâm chết kẻ thù có ý định cắn nuốt hắn, nhưng hắn lại có thể mượn tay người khác giết chết kẻ kia.
Ví dụ như... Cô gái xinh đẹp trước mắt.
Vừa rồi đối phương đã thừa nhận, cô chính là con gái của quốc vương, hơn nữa rất có thể là con gái của một vị quốc vương nào đó trong vương quốc Thánh Diệu bọn họ.
Nếu có thể thông qua con đường này gặp được Thánh Diệu Vương kia, vậy sự an toàn của hắn cũng được đảm bảo hơn một chút.
Đương nhiên, trước khi xác định được hung phạm là ai, hắn vẫn không dám quá mức bại lộ chính mình, tránh đưa tới họa sát thân.
Cho nên sau giây lát trầm ngâm, hắn đi tới trước mặt Kỷ Vân Sương vẫn còn kinh hoàng chưa phục hồi lại, nói:
- Xin hỏi... Ngươi là con gái của quốc vương?
Nghe được giọng nói của hắn, cuối cùng, Kỷ Vân Sương cũng phục hồi lại tinh thần.
Nhưng bây giờ trong lòng cô đang có chuyện bận lòng, không có tâm trạng muốn dây dưa với Lâm Hữu về chuyện tài nguyên nữa, nên trực tiếp hỏi:
- Vì sao loại đột nhiên hỏi ta chuyện này?
- Không có gì, ta chỉ có chuyện muốn xác nhận một chút mà thôi.
Vẻ mặt Lâm Hữu vô cùng nghiêm túc, khác với người vẫn luôn phủ nhận hồi nãy.
Kỷ Vân Sương hơi hơi kinh ngạc, nhưng vẫn trả lời thật cẩn thận:
- Ta là Kỷ Vân Sương, con gái của quốc vương nước Đại Hoang, công quốc cấp dưới vương quốc Thánh Diệu.
- Ách...
Cô vừa dứt lời, lại đến phiên Lâm Hữu sững sờ, vẻ mặt hắn đầy ngạc nhiên nhìn Kỷ Vân Sương:
- Ngươi là con gái của quốc vương nước Đại Hoang?
………..
Kỷ Vân Sương trả lời, thật đúng là làm cho Lâm Hữu cực kỳ kinh ngạc.
Hắn thật sự không nghĩ đến, đứng ở trước mặt mình lại chính là công chúa của nước Đại Hoang, cũng chính là con gái của quốc vương Kỷ Tinh Hà.
Đây không phải là trùng hợp sao?
Cứ như vậy, hắn cũng bớt đi thời gian chạy khắp nơi.
- Làm sao? Chẳng lẽ ngươi cũng thuộc nước Đại Hoang?
Nhìn thấy phản ứng của Lâm Hữu, Kỷ Vân Sương vô ý thức hỏi, trong ánh mắt liên tục hiện ra dị sắc.
Nếu như Lâm Hữu là người của công quốc bọn họ, vậy đương nhiên không giống.
Dù sao vừa rồi cô đã được chứng kiến thực lực chân chính của Lâm Hữu, ở trong cấp 6 tuyệt đối là tồn tại đứng đầu nhất, cho nên cô đương nhiên vô cùng coi trọng.
Mà cô hỏi lại cũng làm cho Lâm Hữu ý thức được mình nói lỡ miệng, biểu cảm trên sắc mặt hắn thay đổi.
Nhưng nghĩ đến còn phải cầu cạnh đối phương, nên hắn dứt khoát trực tiếp thừa nhận:
- Không sai, ta chính là người nước Đại Hoang.
- Thật đúng là vậy sao?
Trong âm thanh của Kỷ Vân Sương chứa đầy kinh ngạc.
Thậm chí ngay cả tâm tình mù mịt vừa rồi cũng đều quét đi sạch sành sanh.
Sau đó giống như nghĩ đến chuyện gì, ánh mắt đột nhiên sáng lên:
- Ta biết rồi, ngươi chính là Lâm Hữu kia!
Lâm Hữu:
-...???
Cô nàng này cũng quá tà môn, ngay cả tên hắn mà cũng có thể đoán được?
Chẳng lẽ cô đã điều tra sổ gia đình nhà hắn sao?
Lâm Hữu cảm thấy chuyện riêng tư của mình như bị xâm phạm.
Nhưng nghĩ lại, gần đây mình xông lên bảng xếp hạng cấp 6 đúng là đã gây huyên náo xôn xao, giống như cũng không khó đoán ra thân phận của hắn.
Ho nhẹ một tiếng, lại tiếp tục nói:
- Coi như ngươi đoán đúng đi...
- Quả nhiên là ngươi!
Lãnh chúa cấp 6 có thực lực cường đại giống như Lâm Hữu, vậy mà lại là người trong công quốc bọn họ, hơn nữa còn là Lâm Hữu gần đây được rất nhiều người chú ý, Kỷ Vân Sương ngay từ đầu đúng là thật không ngờ.
Trong lòng có bao nhiêu kinh ngạc có thể nghĩ.
Lại nhớ tới vừa rồi, lúc ngăn cản đại lục Nguyên Sát xâm lấn, Lâm Hữu biểu hiện hơn xa lãnh chúa cùng cấp như vậy.
Cuối cùng, Kỷ Vân Sương hiểu rõ vì sao hắn lại đột nhiên trèo lên đỉnh bảng xếp hạng, thậm chí chen vào hạng bốn bảng xếp hạng Vương Quốc.
Đồng thời tâm tình cũng cực kỳ phức tạp, cô không ngờ sẽ lấy loại phương thức này gặp gỡ người đàn ông của mình, còn náo loạn như vậy.
Có điều cô là con gái của quốc vương, tố chất tâm lý cao minh, lập tức bình tĩnh lại hỏi:
- Vừa rồi ngươi nói... Muốn tìm ta xác nhận một việc, là chuyện gì?
- Là chuyện liên quan tới vị diện thứ cấp, ta nghĩ ngươi là công chúa nên sẽ hiểu rõ chuyện về phương diện này?
Lâm Hữu nói bóng nói gió nói.
- Đúng là ta hiểu rõ không ít.
Kỷ Vân Sương gật đầu:
- Ngươi muốn hỏi về mặt nào?
- Là chuyện liên quan tới câu thông vị diện thứ cấp.
Lâm Hữu vừa quan sát biểu lộ của Kỷ Vân Sương vừa nói:
- Bởi vì ta là từ nơi đó đi ra, cho nên vẫn muốn biết quốc vương mở thông đạo không gian, dịch chuyển những lãnh chúa cấp 6 kia tới thế nào?
- Chuyện này thì ta không được rõ lắm, bởi vì cha ta hắn đã thật lâu không có quản chuyện này, hiện tại những vị diện thứ cấp đều do mấy vị quốc vương khác quản.
Là do mấy quốc vương khác quản?
Hai mắt Lâm Hữu sáng lên.
Nếu như vậy, nước Đại Hoang vương cơ bản có thể bài trừ hiềm nghi.
Còn về Thánh Diệu Vương thì càng không cần nhiều lời, nội gián trong thế giới Nguyên Sát có thể không sẽ rộng rãi đến mức mang tư nguyên phân phát cho các quốc gia dưới đáy tăng lên thực lực như vậy.
Đây không phải là đại lục Nguyên Sát tự tìm đánh sao?
Mà nếu để cho một nội gián lăn lộn đến trình độ quốc vương một vương quốc, vậy thì các lãnh chúa còn lại thật không cần lăn lộn.
Nhưng vì lý do cẩn thận, hắn vẫn thay đổi cách nói:
- Cảm ơn đã chỉ điểm, thật ra chính vì khi ta dịch chuyển tới đã nhìn thấy một hình ảnh kỳ quái, cho nên mới muốn hỏi chuyện này.
- Hình ảnh kỳ quái? Đó là cái gì?
- Chính là...
Sau đó, Lâm Hữu lập tức kể lại một năm một mười miêu tả một lần hình ảnh miệng lớn thôn phệ thông đạo khi hắn đến bình đài dịch chuyển hư không cho Kỷ Vân Sương.
Nghe xong lời của hắn, biểu cảm của Kỷ Vân Sương cũng dần dần trở nên ngưng trọng.
- Ngươi nói, đều là thật sao?
- Không sai được, là ta tận mắt nhìn thấy, lúc đó ta còn tưởng rằng lãnh chúa nào dịch chuyển tới cũng như vậy, hiện đang nghĩ lại thì hình như không đúng lắm?
- Tốt, ta hiểu được, bây giờ ta lập tức sẽ về hỏi cha ta.
Hình như Kỷ Vân Sương cuối cùng cũng đã ý thức được mức độ nghiêm trọng của chuyện này, trịnh trọng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận