Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 374: Bản Nguyên Lãnh Địa

Tuy mục đích của bảng xếp hạng này chỉ để đám lãnh chúa cảm nhận được độ khó trong bí cảnh một cách trực quan chứ không có thưởng cho nhưng nó vẫn mang tới cho Lâm Hữu một tia cảm giác gấp gáp.
Trên đại lục nhân tài xuất hiện lớp lớp, hơi lơ là một chút, cũng có thể bị loại bỏ.
Mà đây chỉ biểu hiện một góc của tảng băng chìm thôi, cũng không biết trên đại lục còn cất dấu bao nhiêu nhân vật thiên tài.
Hắn cũng phải mau chóng tăng lên thực lực của chính mình mới được.
…………
- Nghe nói qua đoạn thời gian nữa chính là ngày bảng xếp hạng thiết lập lại, cuối cùng nhóm đại lão cũng bắt đầu phát lực rồi.
Ngay khi Lâm Hữu đang quan sát bảng xếp hạng, bên cạnh truyền đến âm thanh nghị luận của đám lãnh chúa khác.
- Nhanh như vậy đã thiết lập lại? Chẳng lẽ thứ kia chuẩn bị bùng nổ?
- Ngươi nói là... Ma thú bạo động ư?
- Chắc là đúng đó. Sau khi ma thú bạo động xuất hiện, bí cảnh cũng sẽ bị ảnh hưởng, độ khó tăng lên thật lớn. Lúc đó muốn đi quét tài nguyên cũng không dễ dàng.
- Đúng vậy, đến lúc đó đừng nói bí cảnh, muốn tới bên trong chủ vị diện ma thú thu thập bản nguyên lãnh địa cũng khó khăn.
- Phỏng chừng đám đại lão đều muốn thừa dịp vài ngày cuối cùng này quét nhiều tài nguyên một chút.
- Bản nguyên lãnh địa đó. Ta cũng muốn đi, đáng tiếc thực lực không cho phép...
Nói xong, mấy lãnh chúa này không hẹn mà cùng quay đầu lại, nhìn về hướng một hòn đảo thật lớn ở ngay vị trí trung ương giữa đám quần đảo đang lơ lửng trên không trung kia, vẻ mặt cực kỳ hâm mộ.
Lâm Hữu đứng bên cạnh, lòng tràn đầy nghi hoặc.
Ma thú bạo động?
Chẳng lẽ thứ đó chính là nguy hiểm mà Kỷ Vân Sương đã từng nói với hắn?
Vốn hắn còn có chút lo lắng, dù sao bên đó sẽ xuất hiện ma thú cấp mười trở lên.
Nhưng sau khi nghe được vài câu đối thoại của đám lãnh chúa kia, ánh mắt hắn lại đột nhiên sáng lên.
Bản nguyên lãnh địa!
Hình như vừa rồi bọn họ đã nhắc tới bản nguyên lãnh địa!
Cũng chính là tài liệu cần thiết để lãnh địa cấp bảy thăng lên cấp tám.
Thật đúng là đi mòn giày sắt tìm không thấy, gặp được chẳng tốn chút công phu.
Vốn Lâm Hữu còn muốn chờ đợi để hỏi thăm một chút về tin tức bản nguyên, không nghĩ tới nhanh như vậy hắn đã nghe được người khác nhắc tới.
Dưới tò mò, hắn lập tức kéo một lãnh chúa có khuôn mặt thoạt nhìn khá hiền lành bên cạnh, nhỏ giọng hỏi:
- Lão ca, ta muốn hỏi một chút, vừa rồi các ngươi nhắc tới bản nguyên lãnh địa, đó là cái gì?
Hắn cất giọng cực kỳ khách khí, lập tức hấp dẫn ánh mắt hán tử bên cạnh, sau đó sắc mặt đối phương đầy cổ quái nhìn hắn.
- Ngươi không biết bản nguyên lãnh địa?
Ánh mắt như vậy, quả thật giống hệt đang nhìn một dã nhân của bộ lạc nào đó.
Lâm Hữu xấu hổ cười cười, nói:
- Quả thật là không biết, ta vừa lên tới cấp bảy, còn có thiệt nhiều chuyện chưa rõ.
- Hoá ra là như vậy.
Hán tử giật mình hiểu ra, hắn lại không nhịn được liếc mắt nhìn Lâm Hữu nhiều hơn một cái, trong mắt hàm chứa một tia nhớ lại.
Đúng là người mới, ngay từ đầu sẽ có rất nhiều chỗ không biết.
Hắn cũng không nghĩ nhiều, sau đó rất hào phóng giải thích cho Lâm Hữu nghe:
- Bản nguyên lãnh địa, chính là tài liệu cần để thăng cấp lãnh địa từ sau khi lên tới cấp bảy. Tổng cộng có mười loại, ví dụ như ngươi là hệ Thực Vật có bản nguyên tự nhiên, hệ Thiên Sứ có bản nguyên thánh quang, hoặc hệ Ác Ma bản nguyên hủy diệt.
- Vậy ta phải làm sao mới có được thứ này?
Lâm Hữu tò mò hỏi.
- Rất đơn giản, vào bên trong chủ vị diện ma thú đi giết ma thú cấp thủ lĩnh là nhận được.
- Chủ vị diện Ma thú?
- Đúng, chính là chủ vị diện ma thú.
Hán tử gật đầu.
- Ngươi vừa tới có thể không biết, chủ vị diện ma thú thông nhau với tất cả các giới vực, cho nên lãnh chúa từ cấp bảy trở lên sẽ thường xuyên chạy đến nơi này săn giết ma thú thu thập bản nguyên. Ngươi xem hòn đảo thật lớn lơ lửng ngay khu vực trung tâm kia, đó chính là con đường không gian được xây dựng nên để đi thông chủ vị diện ma thú.
Hán tử vừa nói vừa đưa tay chỉ chỉ về phía xa xa.
Lâm Hữu cũng nhìn theo phương hướng đối phương chỉ, quả nhiên hắn đã nhìn thấy một hòn đảo bị một mảnh thánh quang bao phủ, có kích thước lớn gấp đôi những đài cao khác đang lơ lửng ngay trung ương quần đảo, nhìn từ phía xa xa đã có thể cảm nhận được một cỗ cảm giác áp bách mãnh liệt.
Thậm chí thường xuyên có thể nhìn thấy mấy con rồng khổng lồng với khí thế khủng bố, đang bay qua bay lại xung quanh hòn đảo này.
Mà phía trên hòn đảo ấy, có một khe không gian thật lớn dường như luôn có xu thế muốn cắn nuốt mọi việc mọi sự vật xung quanh, bên trong nơi đó lại không ngừng có tiếng thú rống truyền ra.
- Thế nào? Có phải thực đồ sộ hay không? Nếu có cơ hội ngươi cũng có thể tự mình đi qua nhìn.
Hán tử rất nhiệt tình nói:
- Nhưng ta khuyên ngươi, trong khoảng thời gian gần đây, tạm thời đừng đi vào trong đó thì tốt hơn.
- Vì sao?
- Bởi vì có tin tức truyền lại, nói qua vài ngày nữa ma thú sẽ bộc phát bạo động, đến lúc đó hàng rào không gian giữa chúng ta và chủ vị diện ma thú cũng sẽ trở nên cực kỳ yếu ớt, là khi nguy hiểm nhất.
- Còn có loại chuyện này?
Lâm Hữu thầm giật mình.
Quả nhiên vừa rồi hắn đã đoán đúng, ma thú bạo động chính là thứ hắn đã biết từ trước.
Trong quá trình này, sẽ xuất hiện lượng lớn ma thú cấp tám, cấp chín, thậm chí cả cấp mười trở lên. Và dưới loại tình huống này, còn có thể gặp được lãnh chúa cấp cao của giới vực khác.
Nếu đi qua bên đó trong khoảng thời gian này chẳng khác gì đi chịu chết.
Quả nhiên chủ vị diện ma thú đầy rẫy nguy hiểm.
Kinh ngạc qua đi, hắn lập tức cảm kích nói:
- Cảm ơn lão ca đã cảnh báo, ta sẽ chú ý.
- Ha ha, việc rất nhỏ, đừng khách khí với ta. Đúng rồi. Ta tên là Mạnh Kiên, nên xưng hô với người anh em như thế nào?
- Lâm Hữu.
- Lâm Hữu ư? Tên rất hay.
Mạnh Kiên nhếch miệng cười, thái độ làm người của đối phương thật hào sảng
Bạn cần đăng nhập để bình luận