Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 1366: Tư Đồ Thắng Lộ Ra Sát Ý (Phần 1)

- Phụt!
Một tiếng vang trầm thấp, rõ ràng truyền khắp trong tai mỗi một lãnh chúa.
Vương tộc Kiếm Ma vừa rồi còn khí thế cường hãn, bỗng nhiên bị trọng kích, giống như là quả cầu da xì hơi, cấp tốc uể oải xuống.
Dưới trạng thái hấp thu công kích, hiệu quả phản gấp đôi sát thương của Chiến Xa trực tiếp trả lại đủ sát thương cho một kích này.
Dưới công kích khủng bố, dù Vương tộc Kiếm Ma có thể chất tương đối cao trong hệ Thực Vật thì cũng vẫn bị miểu sát trong nháy mắt!
Cùng lúc đó, trong đầu Tư Đồ Thắng cũng vang lên một tiếng nhắc nhở của binh chủng tử vong.
- Ầm.
Tư Đồ Thắng đột nhiên quay đầu, nhìn về phía Vương tộc Kiếm Ma của mình, đồng tử chấn động kịch liệt.
Lãnh chúa còn lại cũng là một mảnh ngạc nhiên, nhìn lấy thi thể binh chủng đã triệt để khô héo kia.
- Chết rồi.
- Binh chủng Vương Tộc của Tư Đồ Thắng lại có thể chết!
- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Phải biết rằng đây chính là binh chủng Vương tộc, một lệnh bài chỉ có thể chiêu mộ một binh chủng.
Hơn nữa cần hao phí tài nguyên cực lớn, không phải có thể tuỳ tiện chiêu mộ như binh chủng Siêu Phàm.
Chỉ một lần giao phong đã tổn thất một Vương tộc, chuyện này cũng quá quỷ dị rồi!
Dù Tư Đồ Thắng là Thần Tử cũng thì cảm thấy trong lòng nhỏ máu, rốt cuộc nhìn về phía Lâm Hữu, biểu tình cực kỳ trầm trọng.
- Ta thừa nhận là ta đã xem thường ngươi.
Nhắc nhở vừa rồi đã nói cho hắn biết nguyên nhân cái chết của binh chủng Vương tộc, là bị binh chủng Quả Hạch cổ quái kia phản sát thương mà chết.
Căn cứ theo hiểu biết của hắn đối với binh chủng này thì tỉ lệ phản sát thương của kỹ năng do thuộc tính thể chất quyết định, cấp Siêu Phàm chỉ có 150, coi như lên tới Vương Tộc thì nhiều lắm cũng chỉ là 50% mà thôi.
Rất hiển nhiên, binh chủng Vương tộc của Lâm Hữu không giống với các Vương tộc khác.
Thuộc tính thể chất tuyệt đối đã vượt xa Vương tộc ngang cấp!
Tư Đồ Thắng không hổ là Thần Tử, chỉ dựa vào mấy tin tức này đã gần như suy đoán ra được nguyên nhân thực sự trong đó.
Hắn trọng chỉnh trận thế, lần nữa khởi xướng tiến công đối với Lâm Hữu.
Nhìn thấy hắn nhanh như đã tỉnh táo lại sau khi binh chủng Vương tộc bị tử vong, Lâm Hữu cũng cực kỳ kinh ngạc.
Đồng thời động tác của hắn không chậm, quân đoàn Cổ Thụ và Thiết Bích Kiên Quả bị khí lãng tách ra cũng nhanh chóng kết cấu phòng tuyến, tiếp theo đó, binh chủng song phương lại lần nữa hỗn chiến.
Cho đến lúc này, hắn mới rốt cục hỏi ra nghi ngờ trong lòng:
- Ta có một vấn đề, Tư Đồ Kiếm có quan hệ gì với ngươi?
Nhưng không ngờ.
Hắn vừa nói ra khỏi miệng thì động tác hạ đạt chỉ lệnh của Tư Đồ Thắng chợt dừng lại, nghi nghờ nhìn về phía hắn.
- Ngươi nghe được cái tên này từ đâu?
Dù là ở bên trong Thần quốc, người biết đến cái tên này cũng không nhiều, tại sao một lãnh chúa hạ giới lại có thể biết được?
- Chẳng lẽ là… Không! Tuyệt đối không thể nào!
Tư Đồ Thắng lập tức phủ định phỏng đoán trong lòng, ánh mắt nhìn Lâm Hữu dần dần trở nên lạnh ẽo.
Sự biến hoá này rơi vào trong mắt Lâm Hữu cũng khiến hắn giật mình một hồi.
Quả nhiên, tên này thật sự có quan hệ với Tư Đồ Kiếm.
Trường Phong Đại Đế, ngươi thật đúng là mang theo quả bom hẹn giờ đến bên trong vạn giới mà.
- Nói cho ta biết, tại sao ngươi biết được cái tên này!
Thấy Lâm Hữu không trả lời, khí tức trên người Tư Đồ Thắng bắt đầu điên cuồng tuôn ra, gần như là cắn răng nói ra từng chữ.
- Chuyện này còn không đơn giản? Không phải trên danh sách Thần vị có tên của hắn à? Tên của hai người các ngươi chỉ khác nhau một chữ, chẳng lẽ là huynh đệ?
Lâm Hữu nhún vai, vẻ mặt vô tội.
Hắn đương nhiên sẽ không tuỳ tiện tiết lộ tin tức có liên quan tới Tư Đồ Kiếm, cho nên mượn nhờ danh sách Thần vị đế chối bỏ, dù sao chỉ cần đạt tới cấp mười ba là có thể kiểm tra danh sách Thần vị bất cứ lúc nào.
Tư Đồ Thắng sửng sốt, hiển nhiên không ngờ hắn sẽ trả lời như vậy.
Nguyên bản khí tức xao động cũng chầm chậm tiêu tán, biểu lộ không ngừng thay đổi.
Đúng vậy.
Cái tên đột nhiên xuất hiện trên danh sách Thần Vị vài ngày trước, hắn cũng biết được, thậm chí còn đặc biệt phái người đi thăm dò tin tức.
Nhưng chuyện đó đã qua lâu như vậy, chắc chắn không thể nào là cùng một người được.
Nghĩ tới đây, cuối cùng hắn cũng yên tâm.
Nhưng ánh mắt của hắn nhìn về phía Lâm Hữu lại nhiều hơn một luồng sát ý.
- Huynh đệ à? Ha hả. Từ lúc hắn sinh ra đến giờ, cái từ này chưa từng thuộc về hắn. Người có can đảm nhắc đến hai chữ này đều đáng chết!
- Ra tay!
Rốt cuộc, hắn cũng không giữ lại gì nữa.
Vương Tộc Cổ Thụ có chút tương tự với Thanh Cương bỗng nhiên ngửa mặt lên trời phát ra tiếng gầm giận dữ.
Trong chốc lát, khí tức của tất cả binh chủng thực vật thay đổi, từ ban đầu cẩn trọng biến thành vô cùng sắc bén, giống như một thanh dao nhọn vừa ra khỏi vỏ, hung hăng cắm vào bên trong đội ngũ binh chủng của Lâm Hữu.
- Chuyển đổi công thủ quần thể à?
Lâm Hữu hơi biến sắc, lúc trước hắn từng dùng qua trang bị loại chuyển đổi công thủ, cho nên hắn rất quen thuộc đối với loại thay đổi khí tức này, đương nhiên liếc một cái đã có thể nhận ra được.
- Quả thật đúng là không tệ.
Dưới trạng thái bạo phát gia trì, áp lực của binh chủng hàng phía trước bên hắn nhất thời đại tăng, trên người bắt đầu xuất hiện rất nhiều vết thương, trực tiếp vượt qua tốc độ trị liệu của binh chủng bên hắn.
- Giết chết toàn bộ bọn chúng!
Tư Đồ Thắng lại hét lớn một tiếng, quân đoàn Thực Nhân Hoa do Vương tộc Thực Nhân Hoa suất lĩnh nhao nhao hé miệng, phun ra một lượng lớn độc dịch lên không trung.
Độc dịch hoá thành lít nha lít nhít mũi tên, điên cuồng xuyên qua thân thể binh chủng hàng phía trước của Lâm Hữu, lập tức miểu sát mảng lớn binh chủng.
- Tư Đồ Thắng bắt đầu nghiêm túc.
- Lãnh chúa hạ giới ki xong đời rồi.
- Đáng tiếc, chọc người nào không chọc lại cố tình đi chọc Tư Đồ Thắng.
Các Thần Tử ở xa đều lắc đầu, trong ánh mắt tràn đầy vui sướng khi người gặp hoạ.
Ánh mắt Tư Đồ Thắng nhìn Lâm Hữu cũng giống như đang nhìn một người chết.
Hắn tung hoành Thần quốc lâu như vậy, chưa từng có một Chân Thần nào có thể còn sống sót ở trạng thái hắn bạo phát toàn bộ!
Nhưng đúng lúc này, dị biến phát sinh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận