Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 1454: Đại Kết Cục (1)

Nhóm Chủ Thần và Ma Chủ ở phía dưới cũng đều chấn động không gì sánh nổi.
Bởi vì khi âm thanh này vừa vang lên, bọn hắn lại có một xúc động muốn cúng bái. Rõ ràng không phải trực tiếp dùng với bọn hắn, nhưng lực lượng của bọn hắn đều bị phong ấn toàn bộ, không có cách nào động đậy nửa phần.
Lực lượng có thể làm cho Chủ Thần cũng không có cách nào phản kháng, tại sao thế gian này lại có thể có tồn tại kinh khủng như thế?
- Lâm Hữu!
Rất nhanh, khi nhóm Đại Đế nhìn thấy nơi phát ra âm thanh thì lại phát ra từng tiếng kinh hô khó có thể tin. Chỉ thấy ở sau lưng Tư Đồ Trần, còn ở vào trạng thái linh hồn, trong nháy mắt, toàn bộ thế giới đều trở nên ảm đạm phai mờ.
Dường như hắn là phiến thiên địa này, phiến thiên địa này là hắn.
So với Lâm Hữu trước đó thì quả thực giống như hai người khác nhau!
- Không thể nào! Sao ngươi có thể còn sống!
Nghe được tiếng hô của nhóm Đại Đế, Tư Đồ Trần không thể động đậy chấn kinh lên tiếng.
Rõ ràng hắn đã đem triệt để đánh tan linh hồn của Lâm Hữu, còn tước đoạt bản nguyên, không cho hắn bất luận cơ hội sống lại nào.
Vì sao hắn còn có thể sống sót?
Căn bản không đợi Tư Đồ Trần suy nghĩ nhiều, Lâm Hữu đã lách mình xuất hiện ở trước mặt hắn, ánh mắt đạm mạc nhìn chăm chú về phía hắn. Sau khi trở thành Thần Vương, Tư Đồ Trần cấp Chủ Thần trong mắt hắn cơ bản đã không khác gì con kiến hôi, cũng không có bất kỳ lực uy hiếp gì, cũng làm trong lòng của hắn cảm khái vạn phần.
- Ta có thể còn sống sót, còn phải cảm ơn ngươi.
Lâm Hữu chậm rãi nói, vẻ mặt của hắn không buồn không vui.
- Ngươi đã không có tư cách là một Chủ Thần, dù ngươi có được lực lượng Sáng Thế.
- Ta có tư cách hay không cũng không phải do ngươi quyết định.
Tư Đồ Trần vừa nói được nữa câu thì đã dừng lại thì hai mắt đã đột nhiên trừng lớn.
Biến mất. Thần Lực của hắn biến mất!
- Ngươi đã làm gì ta?
Hắn hoảng sợ hét lớn lên, thân thể bởi vì hoảng sợ mà run lẩy bẩy.
Chỉ bởi vì một câu của đối phương mà lực lượng Chủ Thần của mình đã trực tiếp bị tước đoạt, đây rốt cuộc là năng lực quỷ dị gì?
- Ta cũng không làm gì, chỉ là lấy thân phận Thần Vương tước đoạt quyền lợi của ngươi mà thôi.
Đùng!
Hắn vừa nói hết câu, một đám Chủ Thần và Ma Chủ như bị sét đánh.
Thần Vương!
Tồn tại chí cao vô thượng trong truyền thuyết kia lại thật sự tồn tại sao?
Đừng nói bọn hắn.
Cho dù là Chủ Thần đứng đầu Thần Vực như Tư Đồ Trần cũng đều là cực kỳ chấn động.
- Không thể nào! Sao cấp độ này có thể tồn tại được?
- Ngươi chưa thấy cũng không có nghĩa là không tồn tại.
Lâm Hữu khẽ lắc đầu, cũng không tiếp tục nói nhảm với hắn nữa.
- Nói đi, ngươi có di ngôn gì trước khi chết không?
- Đáng chết chính là ngươi mới đúng!
Bỗng nhiên, Tư Đồ Trần tránh thoát trói buộc, mãnh liệt bạo phát lực lượng toàn thân, một quyền đánh về phía Lâm Hữu. Mặc dù hắn đã mất đi lực lượng Pháp Tắc, nhưng cường độ nhục thể vẫn còn đó.
Uy lực một quyền trực tiếp oanh vỡ hư không, nổ tung trước người Lâm Hữu.
- Chết đi!
Lâm Hữu ngược lại là có chút ngoài ý muốn đối với việc hắn có thể tránh thoát khỏi trói buộc của mình và phát động công kích.
Không hổ là Chủ Thần đứng đầu Thần Vực, quả nhiên thực lực không phải Chủ Thần và Ma Chủ khác có thể so sánh.
Chỉ tiếc. . .
Lâm Hữu lắc đầu, thậm chí cũng không hề động thủ, chỉ là một ý niệm trong đầu, Tư Đồ Trần đã phát ra một tiếng rú thảm thống khổ, linh hồn của hắn còn bị rút ra khỏi thân thể. Tuy hiện tại hắn đã có thể tùy tiện ngưng tụ nhục thân, nhưng thân thể ban đầu vẫn là thích hợp với hắn nhất.
Sau khi rút linh hồn của Tư Đồ Trần ra, hắn trực tiếp vung tay lên, phô thiên cái địa khí tức sinh mệnh bao phủ khắp chiến trường, người bị thương đều khôi phục lại trong nháy mắt. Ngay cả bọn người Kỷ Vân Sương bị trọng thương và Tư Đồ Kiếm lực lượng linh hồn bị hấp thụ hơn phân nửa cũng đều nhanh chóng khôi phục lại.
- Hắn thì giao cho các ngươi, oán hận tích lũy trong khoảng thời gian này đều vung ở trên người hắn đi.
Nói xong, Lâm Hữu dùng hai xiềng xích giam cầm linh hồn của Tư Đồ Trần lại, đưa đến trước mặt nhóm Đại Đế.
- Không! Các ngươi không có thể giết ta! Là ta cho các ngươi sinh mệnh, cho các ngươi lực lượng, các ngươi giết ta sẽ phải hối hận!
Tư Đồ Trần liều mạng giãy dụa, nhưng lại không có cách nào lại tránh thoát trói buộc.
Hắn vừa rơi xuống mặt đất, nhóm Đại Đế trong mắt phủ đầy tia máu đã toàn bộ tụ tập tới.
Bọn hắn không hiểu Thần Vương là cái gì.
Nhưng bọn hắn lại biết, cừu hận của mình đối Tư Đồ Trần là thật.
Cho nên rất nhanh, nhóm Đại Đế đã vây kính xung quanh linh hồn của hắn, thỉnh thoảng cười như điên, thỉnh thoảng khóc thảm, đồng thời xen lẫn từng tiếng kêu thảm của Tư Đồ Trần.
Tất cả mọi người đang phát tiết phẫn nộ và bi thương góp nhặt trong lòng từ trước đến nay, điên cuồng giày vò kẻ cầm đầu trước mắt cái này. Mãi cho đến hơn mười phút sau.
Tư Đồ Trần, Chủ Thần được sinh ra từ khi Thần Vực mới bắt đầu hình thành này rốt cục đã linh hồn tiêu tán trong một trận tiếng gào thét phẫn nộ không cam lòng, hoàn toàn biến mất trên thế giới này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận