Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 800: Phần Thưởng

- Gia tộc đứng đầu!?
Thiếu niên khiếp sợ nhìn cha của mình, lại nhìn thoáng qua Lâm Hữu xa xa, không dám tin tưởng.
Mà ngay lúc ấy, đoạn đối thoại này cũng xảy ra ở một một góc trên mảnh sa mạc rộng lớn nọ.
Từng vị cha mẹ phụ huynh đi theo, đều đang nghiêm khắc dặn dò lớp con em nhà mình, muốn bọn họ toàn lực biểu hiện.
Thậm chí có người còn cắn răng lấy bảo bối áp đáy hòm ra giao cho bọn họ.
Bởi vì những người này đều rất rõ ràng thân phận khủng bố của vị đại nhân vật kia.
Chỉ cần được đối phương lựa chọn, với bọn họ, thậm chí với thế lực gia tộc phía sau bọn họ, đều có chỗ tốt cực kỳ lớn, thậm chí nói là một bước quật khởi cũng không quá!
Mà ngay khi bọn họ bàn tán xôn xao, Lâm Hữu đã cùng đại biểu các thế lực tán gẫu xong, lại cùng bọn họ đi xuống dưới, tới trước mặt đội ngũ dự thi.
- Bắt đầu đi, ta ở một bên nhìn là được.
Âm thanh vừa rơi xuống, cả đội ngũ bắt đầu hành động, dưới những người phụ trách dẫn dắt, trùng trùng điệp điệp chạy tới chỗ sâu trong sa mạc.
Bọn họ chọn địa điểm tổ chức trận đấu lần này, là ở vách đá lớn trải dài từ trước tới khu vực giữa sa mạc.
Bởi vì nguyên nhân hoàn cảnh, nơi đó hình thành một khu vực có địa hình cao thấp chênh lệch chừng trăm mét, còn phân bố khá nhiều ma thú dưới cấp ba.
Đứng ở trên mặt vách đá, vừa vặn có thể nhìn thấy sa mạc mênh mông vô bờ, đúng là vị trí tổ chức trận đấu tốt nhất.
Rất nhanh, cả đội ngũ đã đến phía trên vách đá.
Một vị tu luyện giả cấp bảy phụ trách trụ trì trận đấu lần này, đã thông qua ánh mắt ra hiệu, nhận được Lâm Hữu cho phép thì đứng dậy, cao giọng nói với các thiếu niên, thiếu nữ:
- Nếu các ngươi đều đã biết quy tắc của trận đấu, ta sẽ không nhiều lời nữa. Cửa ải thứ nhất, chính là vách đá trăm mét này. Điều đầu tiên các ngươi phải làm, chính là bằng vào thực lực bản thân, từ nơi này xuyên qua vách đá, đi thông vào bên trong sa mạc. Mặc kệ các ngươi dùng thủ đoạn gì, chỉ cần có thể đi xuống là được, nếu không sẽ trực tiếp mất đi tư cách tham gia trận đấu, đã hiểu chưa?
- Hiểu rồi!
Tiếng hô dõng dạc vang lên trên vách đá.
Rất nhiều thiếu niên thiếu nữ đều lộ ra vẻ mặt nóng lòng muốn thử.
Nhưng có cũng một số ít nhút nhát.
Bởi vì đối với những tu luyện giả mới một, hai cấp như bọn họ, vách đá trăm mét này chính là khiêu chiến không nhỏ, sơ sẩy một cái, còn có thể ngã xuống, rơi vào kết cục tan xương nát thịt.
Hơn nữa vách tường đã ở nơi này bóng loáng, ít có chỗ đặt chân, khó khăn càng thêm lớn.
- Bố trí cửa ải này rất thú vị, Ngụy Cương là ngươi nghĩ ra sao?
Mặt Lâm Hữu nở nụ cười, nhìn những thiếu niên thiếu nữ đang đứng đợi trên vách đá kia.
Lần đầu tiên khi hắn tới nơi này, đã đạt tới cấp sáu.
Cho nên không bị vách đá ấy làm khó.
Nhưng những gia hỏa bên dưới lại khác.
Phải biết rằng, lực lượng một, hai cấp chỉ lớn hơn một chút so với người trưởng thành bình thường mà thôi, muốn từ vách đá dựng vuông góc cao trăm mét này đi xuống, phỏng chừng phải phí chút tay chân.
- Bẩm lãnh chúa đại nhân, là đám tiểu tử thuộc hạ không nên thân của ta nghĩ ra, nói là tính toán dùng một cửa này để lọc rớt những người tâm chí không kiên định, muốn lừa dối vượt qua.
Ngụy Cương ở bên cạnh thấp giọng nói.
- Ừm, cũng không tệ lắm, chờ sau khi trở về cho bọn họ một ít khen ngợi, để ta xem xem... Mỗi người một bộ trang bị cấp tám là được rồi.
- Đa tạ lãnh chúa đại nhân!
Ngụy Cương nghe vậy lập tức vui hằn lên đuôi lông mày.
Cũng không phải vì cái gọi là ngợi khen này, mà vì đạt được Lâm Hữu khẳng định.
Nhưng Ngụy Cương lại không biết, đám đại biểu thế lực khác bên cạnh nghe được những lời của Lâm Hữu, tròng mắt suýt chút nữa thì lòi ra bên ngoài.
Này móa nó…Mỗi người một bộ trang bị cấp tám?
Bọn họ không phải nghe lầm chứ?
Phải biết rằng, dù bọn họ là đại biểu thế lực, thì trên người nhiều nhất cũng chỉ có một kiện trang bị cấp tám, còn được nâng niu như bảo bối.
Kết quả người ta chỉ tùy tiện làm chút việc nhỏ đã trực tiếp được một bộ rồi!
Một ít người có lực thừa nhận không mạnh, trái tim đập quá dồn dập, chỉ cảm thấy cả người hít thở không thông, lại vô cùng hâm mộ.
Mà đúng lúc này, người chủ trì trận đấu cũng phát biểu xong, sau khi chạy chậm tới trước mặt Lâm Hữu, đối phương cung kính hành lễ.
- Đại nhân, đã nói xong quy tắc, người xem còn cái gì muốn bổ sung?
Dứt lời, đại biểu bên cạnh khác cùng những thiếu niên thiếu nữ kia đang nhìn qua Lâm Hữu.
Lâm Hữu suy nghĩ một chút, khẽ cười nói:
- Nếu đã là trận đấu, tự nhiên phải có giải thưởng mới được. Như vậy đi, người đứng đầu trận thi đấu này, sẽ được khen thưởng một kiện trang bị cấp năm, mười người đứng đầu được một kiện cấp bốn, trăm người đứng đầu được một kiện cấp ba.
- Có thể bằng vào tin tức xếp hạng đến bên trong tiệm thợ rèn tộc Người Lùn của ta chế tạo.
Cấp năm!
Trang bị đặt Người Lùn chế tạo!
Đại biểu các thế lực thầm kinh hoảng.
Tới một trăm kiện trang bị, tất cả toàn là trang bị đặt Người Lùn chế tạo.
Khoản chi này quá lớn rồi!
Đám đại biểu còn như vậy, đừng nói tới những thiếu niên thiếu nữ kia, một đám đều kích động không thôi.
Đối với bọn họ, trang bị cấp năm, tuyệt đối là thứ không dám tưởng tượng.
Cũng khiến bọn họ âm thầm hạ quyết tâm, nhất định phải đoạt được vị trí thứ nhất trong trận đấu lần này, nắm lấy trang bị khen thưởng.
Người phụ trách trận đấu thấy chiến ý của bọn họ đã được kích lên, lập tức rèn sắt khi còn nóng, lớn tiếng nói:
- Các ngươi đều nghe được lời nói của vị đại nhân này rồi, chỉ cần tiến vào trăm hạng đầu, có thể nhận được khen thưởng rất dày, vô nghĩa không nói nhiều. Ngay bây giờ, trận đấu… Bắt đầu!
- Xông lên!
- Khen thưởng là của ta!
- Ta lấy chắc số một rồi!
Trong một đống những tiếng ồn ào, tất cả người dự thi hóa thành một cơn thủy triều, dũng mãnh lao tới vách đá, bắt đầu leo xuống bên dưới.
Thậm chí có mấy người còn trực tiếp nhảy xuống, thông qua các loại thủ đoạn bay liệng trượt xuống dưới.
- Lá gan khá lớn nha.
Lâm Hữu thấp giọng nói một câu, trong mắt có một tia kinh ngạc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận