Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 296: Đây Thật Sự Là Trình Độ Một Lãnh Chúa Cấp Sáu Có Thể Đạt Tới Ư?

- Rống!
Chỉ nghe Địa Long cấp tám bên người Long Khải Tát kia nổi giận gầm lên một tiếng, tiếp theo nó điên cuồng va chạm ở bên trong Biển Hoa Tử Vong. Sau đó miệng của nó hé mở, chợt phun ra một ngụm long viêm nóng rực, nháy mắt đã khiến mảng lớn Hoa Bất Tử chết cháy.
Nhưng bọn họ chưa kịp vui sướng, lại lập tức có mảng lớn Hoa Bất Tử trồi lên, bao vây xung quanh Địa Long cấp tám, không ngừng gặm thân thể nó.
Địa Long cấp tám rống giận liên tục nhưng không thể thoát khỏi đàn Hoa Bất Tử ấy, chỉ chốc lát sau nó đã bị cắn cho mình đầy thương tích.
Máu tươi không ngừng chảy xuôi lại là làm dấy lên dục vọng thị huyết của Yêu Nữ Cuồng Loạn và Hoa Bất Tử, khiến chúng nó càng thêm điên cuồng công kích.
- Không! Không thể nào!
Long Khải Tát vừa lắc đầu vừa lui về phía sau, từng đôi con ngươi trợn tròn, tràn đầy vẻ hoảng sợ.
Nhưng hắn chỉ lui về phía sau được vài bước lại phát hiện con đường hoàn chỉnh sau lưng mình đã bị thực vật và dây leo hoàn toàn phong tỏa.
Nơi tầm mắt hắn quét tới, tất cả đều là thực vật điên cuồng sinh trưởng vặn vẹo.
Thậm chí đám thực vật còn đang điên cuồng tuôn ra, tất cả mọi nơi đều có dây leo nhanh chóng lan tràn tới, xây dựng khu vực đường cái này thành một chiếc cũi thực vật khủng bố vô biên!
-!!!
Long Khải Tát rung động ghê gớm.
Rốt cuộc là dạng quái vật gì, mới có thể tạo ra ra cảnh tượng khoa trương như thế chỉ trong nháy mắt?
Phải biết rằng, đối phương chỉ có một người mà thôi!
Đây thật sự là trình độ một lãnh chúa cấp sáu có thể đạt tới ư?
Nhưng câu trả lời hắn nhận được lại là dây leo đầy trời, và biển Hoa Ăn Thịt Người hải.
Cuối cùng, ngay lúc tinh thần hắn chấn động gần như sụp đổ, đám thực vật này đã phá tan phòng tuyến binh chủng của hắn, nghiền ép về phía hắn và mấy lãnh chúa bán long nhân kia.
Vừa lúc này, ở phía xa xa trên con đường này, cũng có không ít lãnh chúa nghe được động tĩnh đuổi tới.
Ngay lập tức, một đám rung động không thôi, nhìn phiến thực vật khủng bố bao phủ cả quảng trường này.
- Thực vật quá biến thái!
- Lấy đâu ra loại thực vật lớn như vậy?
- Đủ để phong tỏa một con đường hoàn chỉnh!
- Hình như là âm thanh chiến đấu từ bên trong truyền ra, có người đang chiến đấu bên trong!
Nhóm lãnh chúa kinh hô liên tục, tất cả đều bị chấn động tới mức đứng yên tại chỗ.
Thậm chí không dám tới gần nửa phần.
Mà ngay khi bọn họ đang ở xa xa quan sát.
Bên trong lồng giam thực vật, đột nhiên truyền đến vài tiếng kêu thê lương thảm thiết, mà âm thanh chiến đấu hồi nãy cũng tại giờ khắc này đột nhiên ngưng bặt.
Tâm trí mọi người trở nên rối loạn nhưng không chờ bọn họ phản ứng lại, phiến thực vật bao phủ cả quảng trường kia bắt đầu nhanh chóng thu gọn lại, cũng khiến bọn họ dần dần thấy rõ quang cảnh bên trong.
Ngay lúc đám người này nhìn thấy thi thể đầy đất, và một bóng người cô đơn đứng thẳng giữa đường, sắc mặt bọn họ lại tiếp tục đại biến.
- Đó là… Long Khải Tát Giới Long Tôn và mấy đồng bạn của hắn!
Lập tức, có người nhận ra thân phận thi thể kia rồi không nhịn được kinh hô lên tiếng.
Lời này vừa nói, lãnh chúa khác đều quá sợ hãi.
Long Khải Tát là ai?
Chính là một nhân vật đứng trong mười thứ hạng đầu của Bảng Kích Sát, còn là kẻ hung ác đứng vị trí thứ tư Bảng Ma Năng!
Người như vậy đã chết?
Dưới khiếp sợ, một đám lãnh chúa vội vàng ấn mở bảng xếp hạng nhìn thoáng qua.
Ngay sau đó, hai mắt bọn họ đều trừng lớn lên.
- Thật sự... Biến mất không thấy...
- Đã chết! Long Khải Tát thật sự đã chết!
- Điều này sao có thể!?
Đám lãnh chúa lại nhìn về phía Lâm Hữu xa xa, trong lòng nhấc lên một mảnh sóng to gió lớn.
Tới nước này rồi, bọn họ làm sao dám tiếp tục ở lại? Tất cả đều mang theo binh chủng của mình rời xa nơi này, tốc độ cực nhanh, giống như chỉ chậm một bước sẽ bị Lâm Hữu đuổi theo vậy.
Mà tin tức này, cũng giống như cơn lốc, đảo mắt một cái đã truyền khắp cả khu vực thành đông, cũng khiến trong thành một mảnh ồ lên.
- Ngươi nói cái gì? Long Khải Tát kia bị giết?
- Cực kỳ chính xác! Là ta tận mắt nhìn thấy, hắn bị một người giết chết. Thậm chí cả đội ngũ đại lục Long Tôn đã bị tiêu diệt!
- Hít! Đoàn diệt?
- Thế thì chúng ta còn chờ cái gì? Nhanh rời khỏi nơi này lại nói sau, lỡ như đụng tới quái vật kia thì nguy rồi.

Những đoạn đối thoại với nội dung tương tự không ngừng diễn ra ở các góc thuộc khu vực thành đông.
Kể cả đám lãnh chúa chạy tới muốn truy kích Lâm Hữu, hay đang thăm dò ở gần, tất cả đều bị tin tức này dọa sợ không nhẹ, vội vàng thoát khỏi nơi này.
Mà lúc này, nhóm lãnh chúa các giới cũng cảm nhận thật sâu sắc về sự khủng bố của Lâm Hữu, không dám dễ dàng đi trêu chọc hắn.
Bọn họ không ngốc, dù không có căn cứ chính xác để chứng minh người ra tay là Lâm Hữu nhưng cũng có thể dựa theo bảng xếp hạng đoán ra một phần sự thật.
Dù sao trên người Long Khải Tát mang theo hơn 200 ngàn ma năng.
Mà sau khi đối phương và mấy lãnh chúa thế giới Long Tôn bị giết sạch, ma năng của Lâm Hữu cũng lập tức tăng vọt đến trình độ một triệu 130 ngàn khoa trương.
Thằng ngốc đều có thể đoán được là ai làm.
Hơn nữa theo tin tức không ngừng lan truyền, cuối cùng, lãnh chúa các giới cũng biết được binh chủng của Lâm Hữu thuộc hệ Thực Vật. Sau đó một đám đều bắt đầu cảnh giác lên.
- Lạc Lỗi ngươi có nghe nói không? Bọn họ nói Lâm Hữu thuộc hệ Thực Vật. Không phải Lâm Hữu ngươi quen biết hồi trước cũng thuộc hệ Thực Vật sao?
Bên trong một hầm rượu ngầm nào đó thuộc khu vực ngoại thành, hai người Lạc Lỗi đang trốn ở nơi đây, xuyên qua khe hở nghe lén lãnh chúa đi ngang qua bên ngoài nói chuyện, cũng nghe được tin tức về Lâm Hữu.
Trong lòng Lạc Lỗi rung động, hắn không nhịn được hít sâu một hơi.
- Khả năng này không lớn, Lâm Hữu mà ta quen kia, chỉ buông xuống sớm hơn ta một tháng thôi.
- Dù không phải thì hắn cũng là người đại lục Nguyên Thủy, nếu không chúng ta đi qua nương tựa hắn đi?
Thanh niên bên cạnh Lạc Lỗi kích động nói.
Thanh niên này tên là Từ Hướng Đông, giống Lạc Lỗi đều là lãnh chúa vừa buông xuống đại lục Nguyên Thuỷ không lâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận