Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 812: Gia Hỏa Này, Rốt Cuộc Còn Cái Gì Mà Ngươi Không Nuốt Được Đây?

Cắn Nuốt của Thôn Thiên lại có hiệu quả cắn nuốt trạng thái bất thường trên người chính mình!
Không chỉ như thế, ngay cả trạng thái bất thường trên người binh chủng khác, nó cũng có thể một ngụm nuốt hết!
Hắn không nhớ hiệu quả của kỹ năng Cắn Nuốt trước kia có thứ này, chẳng lẽ sau khi nó thăng lên cấp chín mới kích hoạt năng lực mới?
Không chỉ nó có thể cắn nuốt kỹ năng của kẻ địch, còn có thể cắn nuốt trạng thái bất thường trên phe bạn.
Đây chính là phiên bản tăng mạnh của kỹ năng xua tan quần thể nha!
- Gia hỏa này, rốt cuộc còn cái gì mà ngươi không nuốt được đây?
Lâm Hữu vui tràn đuôi lông mày, không nhịn được tán thưởng một tiếng.
Ngay khi biết năng lực mới của Thôn Thiên, hắn cũng không do dự thêm nữa, lập tức thu nạp đội ngũ, lui đến gần bộ đội hệ Thiên Sứ phụ trách phụ trợ ở phía sau.
Đúng vậy!
Đối với cả chiến trường, phạm vi chịu ảnh hưởng bởi năng lực Cắn Nuốt của Thôn Thiên là cực kỳ có hạn, nhưng nếu chỉ áp dụng trên người bộ phận binh chủng vẫn là dư dả.
- Triệu tập toàn bộ binh chủng có kỹ năng xua tan của ngươi ta đi!
Lâm Hữu hét lớn một tiếng, hấp dẫn toàn bộ ánh mắt của đám lãnh chúa hệ Thiên Sứ cả trong đám bộ đội phía sau qua, cả đám đều nghi hoặc nhìn hắn.
Nhưng lập tức, bọn họ chấn động tinh thần, hiểu được ý tứ của Lâm Hữu.
- Ngươi có kỹ năng xóa bỏ được trạng thái phong ấn?
- Mau! Triệu tập toàn bộ binh chủng có kỹ năng xua tan tới!
- Kỹ năng xua tan hả? Ta có, ta có!
Nhóm lãnh chúa hệ Thiên Sứ, la lên liên tục, vội vàng điều binh khiển tướng, triệu tập một đám binh chủng đi tới.
Bọn họ không phải không có kỹ năng xua tan, chẳng qua vì bị phong ấn toàn bộ, không thể sử dụng được mà thôi.
Hiện giờ, bọn hắn vừa nghe Lâm Hữu nói có kỹ năng xóa bỏ được trạng thái phong ấn, bọn họ vừa khiếp sợ vừa kích động.
Chỉ trong một lần hô hấp, đã triệu tập hơn một ngàn binh chủng, tụ tập ở trước mặt đội ngũ.
- Thôn Thiên, giao cho ngươi.
Lâm Hữu không chút do dự, nói một tiếng với Thôn Thiên bên người.
Ngay sau đó, dưới ánh nhìn chăm chú đầy kinh ngạc của đám lãnh chúa hệ Thiên Sứ, Thôn Thiên mở rộng miệng, lập tức trạng thái phong ấn trên người những binh chủng thiên sứ kia, đã hóa thành từng luồng năng lượng hợp lại nhập vào trong miệng nó.
- Giải trừ! Trạng thái phong ấn được giải trừ rồi!
- Tê! Đúng vậy kìa!
- Mau mau mau, nhanh đi xua tan trạng thái cho mọi người!
Những người này không hổ là lãnh chúa cấp chín, gần như chỉ ngây người một lát, đã lập tức phản ứng lại.
Lấy hơn một ngàn binh chủng Thiên Sứ kia làm cơ sở, khuếch tán ra ngoài bốn phía, tiến hành xua tan quần thể với những binh chủng khác.
Nhóm lãnh chúa dãy trước vốn đang đau khổ chống đỡ, sau khi một mảnh thánh quang hạ xuống, trạng thái phong ấn trên người cũng theo đó mà giải trừ.
- Kỳ quái, sao ta lại có thể dùng kỹ năng rồi?
- Moá nó! Phong ấn được giải trừ rồi!
- Là binh chủng Thiên Sứ đằng sau, bọn họ khôi phục lại!
- Các anh em đứng vững, cơ hội của chúng ta tới rồi!
Giữa đội ngũ phe phản liên minh tràn đầy tiếng hô đầy mừng rỡ.
Cùng với kỹ năng của binh chủng hệ Thiên Sứ khuếch tán khắp chiến trường, rốt cuộc trạng thái phong ấn trên người bọn họ cũng được giải trừ hoàn toàn, một đám kỹ năng đột nhiên bộc phát ra.
- Chuyện gì vậy?
- Sao đột nhiên bọn họ lại có thể sử dụng kỹ năng?
- Không phải cả kỹ năng xua tan cũng bị phong ấn rồi sao? Sao có người còn có thể xua tan được?
Lãnh chúa Liên Minh Giới Vực nhìn phía trước không ngừng sáng lên ánh sáng kỹ năng, lập tức kêu lên đầy sợ hãi.
Thế tiến công vốn đang hung mãnh, lại vì phương phản liên minh khôi phục mà bị ngăn lại.
- Lũ chó đẻ Liên Minh Giới Vực, lão tử muốn đánh bại các ngươi!
- Các anh em xông lên! Giết cho bọn họ cụp đuôi chạy về!
- Giết!
Nhóm lãnh chúa phản liên minh đã nghẹn đủ một hơi, sao có thê buông tha cơ hội đánh chó xuống nước này, một đám đột nhiên bùng nổ, kỹ năng không cần mạng văng ra.
Cái này gọi là vật cực tất phản (sự vật phát triển đến tận cùng sẽ chuyển hoá theo hướng ngược lại.)
Đội ngũ bị áp chế quá mức, nay bộc phát ra thế công còn hung mãnh hơn trước đó, đã đánh cho Liên Minh Giới Vực trở tay không kịp, một lần nữa bị bức lui trở về.
Đội ngũ vốn đang chỉnh tề, cũng bị đánh tan trong nháy mắt rồi nhanh chóng tan tác.
- Chuyện gì vậy?
Trên trời cao, ánh mắt quốc vương Cực Nhạc trở nên âm trầm, nhìn chăm chú vào chiến cuộc vừa chuyển biến bên dưới, không còn vẻ kiêu ngạo đắc ý vừa rồi nữa.
- Ha ha, lão thất phu Cực Nhạc, không thể tưởng tượng được thủ đoạn của bên ngươi đã bị chúng ta phá giải nhanh như vậy hả?
Vẻ mặt của quốc vương Ngự Phong lại hoàn toàn tương phản với lão, vẻ mặt vốn đang căng thẳng đã trầm tĩnh lại, thậm chí còn không quên trào phúng một câu.
Mà ngay lúc hai người đang châm chọc lẫn nhau, rốt cuộc toàn bộ phòng tuyến của đội ngũ Liên Minh Giới Vực cũng hỏng mất, bị phe phản liên minh xé mở một lỗ hổng, tiến quân thần tốc, binh chủng không ngừng ngã xuống như bị cắt lúa mạch.
- Hừ!
Mắt thấy đại thế đã mất, quốc vương Cực Nhạc hừ lạnh một tiếng, thân hình chợt lóe, trực tiếp phẩy tay áo bỏ đi.
- Lui!
Tiếng quát khẽ tràn ngập không cam lòng truyền khắp cả chiến trường.
Đội ngũ Liên Minh Giới Vực đang chiến đấu kịch liệt cũng bỏ qua ngăn cản, vừa đánh vừa lui, nhanh chóng di chuyển về phương hướng đi đến ban đầu.
Đội ngũ phản liên minh đuổi theo không bỏ, một đường đuổi giết hơn mười dặm cuối cùng mới chịu ngừng lại, sau đó đột nhiên nổ ra một mảnh hoan hô vang dội.
Thắng.
Trận đại chiến này, là bọn họ thắng!
Hơn nữa, thắng cực kỳ rực rỡ!
Lâm Hữu trong đội ngũ còn đang tiếc nuối không thể thu gặt thêm vài đầu người ở thời khắc cuối cùng, trên bầu trời cũng lập tức vang lên một giọng nói uy nghiêm.
- Rửa sạch chiến trường, thu đội.
Là âm thanh của Thống soái!
Nhóm lãnh chúa chấn động tinh thần, lập tức từ trong kích động, bình tĩnh trở lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận