Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 965: Chiến Đấu Oanh Liệt!

- Phốc!
Ngay lúc đó, âm thanh máu thịt bị xuyên thủng đột nhiên vang lên.
Lãnh chúa côn trùng và lãnh chúa thực vật trừng lớn con mắt, không dám tin nhìn thanh đao xương vừa xỏ xuyên qua lồng ngực của mình.
Cả hai gian nan quay đầu lại, nhìn thấy Thất Sát đang lộ vẻ mặt âm hàn, cầm chắc hai thanh đao xương đó trong tay, rít lên một tiếng:
- Yên tâm đi, ta sẽ thay các ngươi báo thù.
Âm thanh không chứa chút cảm tình truyền ra từ trong miệng Thất Sát.
Con ngươi của hai người kia co rụt lại, há mồm muốn nói cái gì, lại cuối cùng không thể phát ra âm thanh, hai mắt tối sầm, tê liệt ngã xuống.
Biến cố xảy ra bất ngờ, khiến cho Lâm Hữu lập tức chấn động tâm thần.
Hắn tuyệt đối không ngờ được, tên Thất Sát này lại âm độc như thế, không buông tha cả đồng bạn của mình, thậm chí ám hại bọn họ mà mặt không đổi sắc.
Tâm tính thật đáng sợ!
Mà ngay khi hắn vô cùng khiếp sợ, hai viên thủy tinh tản ra luồng sáng bảy màu đã từ từ lơ lửng rồi rơi xuống trong tay Thất Sát.
- Không tốt!
Sắc mặt Lâm Hữu đại biến, rốt cuộc hắn cũng biết đối phương muốn làm gì rồi.
Lâm Hữu trực tiếp phát động kỹ năng Tật Ảnh bắn nhanh tới, đồng thời bùng nổ lực lượng quy tắc, một luồng tinh thần dao động mạnh mẽ hóa thành cơn sóng gió động trời, ầm ầm hạ xuống Thất Sát.
- Vô dụng, ngươi không ngăn cản được ta đâu!
Thất Sát ngang ngược cười to.
Chỉ trong nháy mắt hai mảnh nhỏ Thần cách trong tay hắn đã hóa thành lưu quang dung nhập vào bên trong thân thể.
Tiếp theo một luồng khí tức bạo ngược, khủng bố khôn cùng lấy hắn làm trung tâm bùng nổ, đánh xơ xác làn sóng tinh thần dao động bốn phía xung quanh.
Uy thế không giảm, lại ập thẳng về phía Lâm Hữu.
…….
Sáu mảnh nhỏ Thần cách!
Lâm Hữu cảm nhận được khí tức khủng bố ấy ập thẳng vào mặt, chỉ trong nháy mắt tâm trạng đã chìm đến đáy cốc.
Hắn có nghĩ tới tình huống xấu nhất, lại không nghĩ rằng tới cuối cùng mọi chuyện sẽ phát triển đến loại tình trạng này.
Ý nghĩa của sáu mảnh nhỏ Thần cách không chỉ đại biểu cho thuộc tính tăng lên mà còn đại biểu cho các mặt khác tăng lên tương ứng.
Nhất là phạm vi Không Gian Bản Nguyên, sẽ tăng lên tới 600 km, kể cả hắn muốn dựa vào xuyên qua không gian thoát đi, cũng không nhất định có thể thoát được.
Lần này phiền toái rồi, Lâm Hữu bắt đầu xoay chuyển suy nghĩ trong lòng, cân nhắc tìm đối sách.
Mà Thất Sát vừa hấp thu xong hai mảnh nhỏ Thần cách, nụ cười trên mặt cũng càng thêm ngang ngược.
- Tiểu tử, lúc này đúng là ta thực sự phải cảm ơn ngươi rồi, ngươi đã khiến cho thực lực của ta tăng lên nhiều như vậy.
- Ngay cả đồng bạn còn có thể tàn sát, ta không thèm lời cảm ơn này của ngươi.
Lâm Hữu hừ lạnh một tiếng, không nhường một bước nào.
- Ha ha ha, tàn sát đồng bạn?
Thất Sát cười to vài tiếng, sau đó vẻ mặt lập tức trở nên lạnh lùng:
- Thế thì đã làm sao? Thế giới này vốn là cá lớn nuốt cá bé, bọn hắn sai ở chỗ quá dễ dàng tin tưởng người khác!
- Ha hả, ngươi đã biết cá lớn nuốt cá bé, vậy phải rõ ràng, con trai ngươi chết cũng thuận theo quy tắc này thôi.
- Ngươi muốn chết!
Vết sẹo bị vạch trần, sắc mặt Thất Sát lập tức trầm xuống, khí tức cũng dần mất kiểm soát, ngay cả khí tức vừa hấp thu Thần Cách cũng bắt đầu có chút bất ổn.
Có hy vọng!
Ánh mắt Lâm Hữu sáng ngời.
Không ngờ chuyện con trai bị giết lại có ảnh hưởng lớn như vậy tới Thất Sát, hắn lập tức rèn sắt khi còn nóng nói:
- Chẳng lẽ không đúng? Hay ngươi muốn nói, quy tắc cá lớn nuốt cá bé của ngươi là giả? Hoặc con trai ngươi chết vì gieo gió gặt bão?
- Câm mồm!
Thất Sát chợt quát một tiếng, khí tức toàn thân điên cuồng phun ra, hiển nhiên hắn ta đã hoàn toàn bị chọc lên lửa giận, hai mắt đỏ đậm nhìn chòng chọc vào Lâm Hữu:
- Ngươi đã muốn chết như vậy, ta sẽ thành toàn cho ngươi!
Thất Sát căn bản không cho Lâm Hữu có cơ hội nói chuyện, mặt đất dưới lòng bàn chân hắn ta đột nhiên nổ vang, cả người hóa thành mũi tên nhọn bắn tung ra.
Thật nhanh!
Lâm Hữu thầm cả kinh, quả nhiên tốc độ của sáu mảnh nhỏ Thần cách nhanh hơn hồi nãy nhiều lắm.
Hắn không dám sơ suất, vội vàng lắc mình một cái tránh qua một bên, sau đó tâm niệm vừa động, hơn mười ngàn binh chủng được triệu hồi ra, trải rộng khắp trên trời dưới đất
Đây đều là số lượng binh chủng do hắn sử dụng ma năng thu được nhờ mấy ngày nay đánh chết ma thú và thu nhập từ thuế của công quốc, thật vất vả mới chiêu mộ Đột Biến, đạt tới con số hơn vạn này.
- Chủ nhân, chúng ta đến giúp ngươi!
Mấy vương tộc vừa xuất hiện, lập tức bùng nổ lực lượng tự nhiên, khởi xướng công kích về phía Thất Sát.
Trong khoảng thời gian ngắn, dây leo bay múa, gai gỗ chi chít, rậm rạp bắn về phía không trung.
- Cút ngay!
Thất Sát nổi giận gầm lên một tiếng, ngọn lửa u minh bùng nổ trên người, đẩy lui tất cả công kích ra ngoài.
Sau đó trong mắt hắn ta chớp lóe hung quang, lại thuấn di xuất hiện ở phía sau Lâm Hữu, đao xương trong tay đột nhiên đâm ra.
- Đương!
Thành Lũy Chiến Tranh ở phía sau Lâm Hữu sáng lên, chặn lại một kích trí mệnh này.
Nhưng lực trùng kích thật lớn vẫn trực tiếp đánh bay hắn ra ngoài vài trăm mét.
Thất Sát đuổi theo không bỏ, số lượng cốt long Oán Linh và đại quân khô lâu đông đảo bị hắn ta triệu hồi ra, lập tức khởi xướng tiến công mãnh liệt về phía đại quân thực vật, khiến mấy vương tộc không thể không quay về trợ giúp nhóm kia phòng thủ, chỉ để lại một mình Linh Tịch ở bên người Lâm Hữu phụ trợ tiến công.
Lâm Hữu ổn định thân hình, lập tức vung bàn tay to lên, lá cây đầy trời điên cuồng bay múa, hóa thành một mảnh nước lũ màu xanh lá thổi quét về phía Thất Sát.
Linh Tịch lại giơ pháp trượng lên cao, trực tiếp phát động Uy Nghiêm Vương Giả, trấn áp Thất Sát tại chỗ.
- Phá cho ta!
Chỉ nghe Thất Sát gầm lên một tiếng, lực lượng từ sáu mảnh nhỏ Thần cách bùng nổ, đã cứng rắn phá bỏ hạn chế kỹ năng Uy Nghiêm Vương Giả của Linh Tịch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận