Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 829: Lệnh Tập Kết Chiến Trường

Tuy hiện giờ, trên người hắn có nhiều ma năng nhưng lượng tiêu hao cũng nhiều y như vậy.
Bởi vì một khi đối mặt với ma thú cấp mười, chắc chắn binh chủng của hắn sẽ xuất hiện tổn thất kinh khủng.
Lấy giá cả Đột Biến binh chủng hiện tại, hắn muốn làm ra một đài Rêu Cộng Sinh có kỹ năng Quỷ Biến cần ít nhất là 30 triệu.
Thoạt nhìn hơn 9 tỷ ma năng rất nhiều, nhưng chung quy lại chỉ đủ chi phí làm ra hơn 300 đài rêu thôi, bên cạnh đó, ngưng tụ Thần Cách cũng cần 5 tỷ ma năng nữa.
Lại thêm lãnh địa phát triển cũng cần bỏ vốn, nhìn thì nhiều nhưng lỗ hổng tài chính vẫn cực kỳ lớn.
Cho nên với hắn, ý nghĩa của chiến tranh Giới Vực lần này vô cùng quan trọng, đúng là cơ hội tuyệt hảo để hắn tích lũy lượng lớn tài nguyên.
Nghĩ vậy, Lâm Hữu không khỏi đẩy nhanh tốc độ, cưỡi lên Rồng Yêu Tổ trực tiếp bay về phía chiến trường, dần dần biến mất giữa tầm mắt.
Đảo mắt một cái, hai ngày đi qua.
Trải qua hai ngày làm chuẩn bị, rốt cuộc tất cả lãnh chúa trận doanh Phản Liên Minh đang chém giết trên chiến trường, cũng nghênh đón một chuỗi tiếng nhắc nhở.


Xin các vị lãnh chúa chú ý, Thống soái chiến trường tuyên bố lệnh tập kết.



Xin các vị lãnh chúa lập tức đi tới trước chiến khu của mình, chờ đợi mệnh lệnh tiếp theo.



Xin các vị lãnh chúa chú ý…

Tiếng nhắc nhở to rõ, liên tiếp vang lên ba lượt trong đầu nhóm lãnh chúa.
Tiếp theo, không cần biết là đang săn giết ma thú hay đang làm nhiệm vụ, tất cả đều dừng động tác, nhìn về phía chiến khu.
- Cuối cùng đã bắt đầu tiến công toàn diện?
- Ha ha, ta chờ ngày này đã rất lâu rồi.
- Đi, đừng làm nhiệm vụ nữa, đi về trước lại nói sau.
- Hôm nay, nhất định phải một tiếng trống làm tinh thần hăng hái, giết thẳng vào hang ổ Liên Minh Giới Vực!
Trong nháy mắt, nhóm lãnh chúa ở mỗi một góc trên chiến trường đều cưỡi lên tọa kỵ, từ mỗi phương hướng chạy trở về chiến khu.
Cả trên trời dưới đất, tất cả đều là bóng dáng người đi đường, khung cảnh đồ sộ vô cùng.
Mà Lâm Hữu đang tìm kiếm ma thú lãnh chúa gần đó, cũng trở lại bên ngoài chiến khu rất nhanh. Hắn liếc mắt một cái đã nhìn thấy mấy vị Đại Đế và những đại biểu giới vực đang đứng trên hư không, còn bên dưới là đội ngũ khổng lồ đang không ngừng tụ tập.
Lâm Hữu nhìn quét một vòng, cuối cùng hắn cũng tìm được đội ngũ Giới Nguyên Thủy ở trong một ngõ ngách nào đó rồi lệnh cho Rồng Yêu Tổ trực tiếp rớt xuống.
- Lâm Hữu, ngươi cũng đến đây.
Hắn vừa rơi xuống đất, Nghiêm Liệt và Tư Đồ Kiếm đã sớm đứng trong đội ngũ, lập tức đi lên đón.
Lâm Hữu nhìn thấy hai người, không khỏi có chút kinh ngạc.
- Các ngươi cũng lên cấp chín rồi?
- Đương nhiên, vì vượt qua bước chân của ngươi, trong khoảng thời gian này chúng ta vẫn luôn ở trên chiến trường, săn giết lãnh chúa cấp tám phe đối diện, sau đó dùng công huân thay đổi rất nhiều tín ngưỡng lực.
Nghiêm Liệt ngẩng đầu hiên ngang đáp.
…….
- Thì ra là thế.
Lâm Hữu nghe được lời Nghiêm Liệt nói, lập tức giật mình hiểu ra.
Quả thật, trong cấp tám, thực lực của Nghiêm Liệt và Tư Đồ Kiếm tuyệt đối được xếp vào hàng đầu.
Hai người cùng nhau hợp tác, có thể nhẹ nhàng săn giết lãnh chúa cấp tám lạc đàn khác.
Nếu dựa theo tốc độ ban đầu, chắc bọn họ chưa thể lên tới cấp chín nhanh như vậy.
Nhưng chiến trường Giới Vực xuất hiện, đã cho bọn họ một cơ hội tích lũy tài nguyên thật nhanh.
Chỉ có thể nói là chiến trường tạo điều kiện cho bọn họ, cũng tạo điều kiện cho những lãnh chúa có thực lực tương đối mạnh trong đồng cấp.
- Ta nhận được tin tức, nhóm Đại Đế các giới đã mang theo lãnh chúa cấp mười một và cấp mười ngăn cản cao tầng đối diện, hiện tại đúng là thời cơ tiến công tốt nhất.
Tư Đồ Kiếm thấp giọng nói.
- Vẫn nên cẩn thận một chút thì hơn.
Lâm Hữu lộ vẻ mặt ngưng trọng:
- Số lượng Đại Đế của chúng ta bên này gần như gấp hai phe đối diện, nhưng vẫn bị ngăn cản, ta dám khẳng định phía đối diện cũng không đơn giản.
- Ngươi nói rất đúng, quả thật bên trong Liên Minh Giới Vực đã xuất hiện một đối thủ rất khó chơi.
Lúc này, một âm thanh bỗng vang lên bên cạnh.
Kỷ Vân Sương mặc áo trắng thánh khiết, cầm trong tay quyền trượng màu vàng xuất hiện, đang chậm rãi đi về phía bọn họ.
- Ngươi cũng đến đây.
Lâm Hữu nhìn về phía cô, không quá ngoài ý muốn.
Dù sao cơ hồ tất cả lãnh chúa đều đang tập kết chuẩn bị chiến đấu ở nơi đây, Kỷ Vân Sương đâu có lý do gì để không đến.
Ngược lại Nghiêm Liệt và Tư Đồ Kiếm bên cạnh lại lộ vẻ mặt nghi hoặc.
- Vị này chính là…?
- Cô ấy là Kỷ Vân Sương, con gái của quốc vương công quốc Đại Hoang chúng ta.
Lâm Hữu lên tiếng giới thiệu.
- Hoá ra là công chúa công quốc Đại Hoang, ngưỡng mộ đã lâu, ngưỡng mộ đã lâu.
Hình như Tư Đồ Kiếm đã từng nghe tới cái tên Kỷ Vân Sương này, lập tức khách khí chào hỏi.
- Công chúa công quốc Đại Hoang? Sao ta chưa nghe nói nhỉ?
Nghiêm Liệt gãi gãi đầu.
- Ngươi cả ngày chỉ biết tìm người đánh nhau, đâu có chú ý tới việc này?
Tư Đồ Kiếm không nhịn được mở miệng chửi mắng.
Nghiêm Liệt nghe vậy, lập tức xấu hổ cười cười:
- Hắc hắc, là sai lầm của ta, em gái đừng quá để ý.
- Không có việc gì.
Kỷ Vân Sương khẽ cười một tiếng.
Sau đó, mấy người đơn giản giới thiệu với nhau một chút rồi trực tiếp đi vào chính đề.
- Ngươi vừa nói Liên Minh Giới Vực xuất hiện một đối thủ khó chơi, là có ý gì?
Lâm Hữu hỏi.
Hai người Nghiêm Liệt nghe vậy, cũng nhìn qua Kỷ Vân Sương.
- Chắc các ngươi đều nghe nói về chuyện phong ấn bên trong vị diện Ma Thú?
Kỷ Vân Sương hỏi ngược lại.
- Ừm.
- Nghe nói qua một ít.
- Tự nhiên là biết.
Ba người Lâm Hữu gật đầu đáp lại.
Lúc trước hoặc nhiều hoặc ít bọn họ đều trải qua một ít chuyện có liên quan tới phong ấn, vẫn có chút hiểu biết về chuyện này.
Nhất là Lâm Hữu, gần như hắn đã suy đoán ra tám, chín phần mười sự thật rồi.
Quả nhiên, Kỷ Vân Sương nghe bọn họ trả lời, lập tức nghiêm túc nói:
- Theo ta được biết, phong ấn bên trong Rừng Ác Mộng đã bị Liên Minh Giới Vực phá mở rồi. Không chỉ như thế, còn bởi vì phong ấn kia biến mất, khiến cho vị diện Ma Thú xảy ra sụp đổ phạm vi lớn, hình như còn có dấu hiệu hỏng mất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận