Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 391: Điệu Múa Lông Vũ

Lâm Hữu không nghĩ tới động tác của Tiết Trường Quý lại nhanh như vậy.
- Đúng vậy, về cơ bản đã làm xong rồi, kho lúa cũng xây dựng thêm vài nơi, chỉ chờ thu mua được lương thực là chuyển qua đó thôi.
- Ừm, làm không tồi.
Lâm Hữu vừa lòng gật đầu.
Từ trước tới nay, hắn vẫn cực kỳ tin tưởng năng lực làm việc của Tiết Trường Quý.
Những loại chuyện kiểu này không cần hắn nhiều lời, đối phương đã sớm chuẩn bị thỏa đáng, chia sẻ không ít mối bận tâm cho hắn.
Lâm Hữu trầm ngâm một chút, lại nói thêm:
- Tu luyện giả bên kia thì sao? Tình huống gần đây thế nào? Đã đông người hơn, có kẻ nào quấy rối hay không?
- Đúng là hai ngày trước có xuất hiện vài lần tu luyện giả gây nhau, đánh nhau trong thành, nhưng có Nhạc lão ở đây, tất cả đều được giải quyết.
- Được giải quyết là tốt rồi, ngươi đi làm việc trước đi, có chuyện gì cứ báo cáo lại với ta.
- Vậy chào lãnh chúa đại nhân, ta cáo lui trước.
Tiết Trường Quý cung kính hành lễ và trực tiếp xoay người rời đi.
Lâm Hữu lại ở bên trong lãnh địa tiếp tục bận rộn.

Sáng hôm sau, Lâm Hữu rời khỏi lãnh địa từ sớm.
Đầu tiên là tới bộ tộc Người Lùn bên kia tìm Mạch Cách n nhận được trang bị cấp chín đã chế tạo xong, sau đó truyền tống qua Cánh Cửa Bí Cảnh đến bên trong thánh vực.
Khiến cho hắn ngoài ý muốn chính là hôm nay hình như không khí Bí Cảnh Thánh Vực ác liệt hơn ngày thường rất nhiều.
Rõ ràng vừa sáng sớm nhưng trên các con đường đã có lượng lớn lãnh chúa và tu luyện giả tụ tập lui tới.
Ngay cả đám môn phái học viện, cũng mang đội xuất hiện, kết thành đoàn đi tới hòn đảo lớn nhất trôi nổi giữa không trung kia, tư thế, trận địa sẵn sàng đón quân địch.
Chẳng lẽ ma thú bạo động sắp tới?
Trong lòng Lâm Hữu cả kinh, dường như để đáp lại câu hỏi của hắn, mấy lãnh chúa đang lo lắng nói chuyện đã trực tiếp đi qua bên người hắn.
- Nghe nói đêm qua, khí tức hỗn độn trong chủ vị diện bên kia đột nhiên trở nên nồng đậm.
- Nhanh như vậy? Chẳng lẽ là ma thú bạo động đã muốn tới đây?
- Chắc không sai đâu, hiện giờ rất nhiều thế lực đều đã tập trung lại đây.
- Đã thế chúng ta cũng nhanh chân qua đó đi, nghe nói khi ma thú bạo động sẽ xuất hiện rất nhiều ma thú thủ lĩnh, đúng là thời cơ tốt để kiếm bản nguyên.
Mấy người nói chuyện, đều là lãnh chúa đạt tới cấp tám, hiển nhiên đều cực kỳ tự tin với thực lực của mình
Chỉ cần không gặp phải ma thú cấp mười, đám người bọn họ sẽ không gặp phải quá nhiều nguy hiểm.
Huống chi trên hòn đảo lơ lửng kia còn tụ tập nhiều người như vậy, chỉ cần cẩn thận một chút sẽ ổn thôi.
Nhưng cấp bảy lại không như thế.
Chỉ cần sơ sẩy một chút thôi cũng có thể bị ma thú cấp tám, cấp chín mài chết.
Cho nên rất ít nhìn thấy lãnh chúa cấp bảy đến giúp vui, thậm chí rất nhiều người sau khi nhận được tin tức, đều vội vàng truyền tống quay về lãnh địa của mình, không dám lội vào vũng nước đục lần này.
- Khá thú vị.
Lâm Hữu nheo hai mắt.
Mắt thấy không ngừng có bóng người từ bốn phương tám hướng lao nhanh tới hòn đảo lơ lửng trên không kia, hắn cũng vội vàng cưỡi lên Rồng Yêu Vương rời khỏi quảng trường, bay đến khu vực nội thành bên dưới.
Rất nhanh, hắn đã đến phía trước Thập Phương Các và rớt xuống khu đất trống phía trước cửa hàng.
Cơn gió lớn gào thét bay qua, lập tức khiến cho Lục Chấn Hưng đang ghi chép sổ sách vội vàng chạy ra bên ngoài.
- Hoá ra là Lâm công tử, ta đã chờ ngươi thật lâu rồi.
Lục Chấn Hưng kinh ngạc nhìn thoáng qua Rồng Yêu Vương dưới thân Lâm Hữu, lúc này mới tươi cười đi lên tiếp đón.
- Dựa theo ước định, ta mang trang bị đã chế tạo xong tới cho ngươi.
Lâm Hữu xoay người một cái nhảy xuống phía sau lưng Rồng Yêu Vương, sau đó triệu hồi nó quay về lãnh địa.
- Nhanh như vậy đã tạo ra rồi?
Ánh mắt Lục Chấn Hưng sáng ngời.
Thợ rèn bình thường muốn tạo ra một kiện trang bị cấp chín ít nhất cũng cần tới ba ngày.
Nhưng Lâm Hữu mới mang tài liệu từ cửa hàng hắn rời đi được hai ngày thôi, khiến cho hắn có thêm vài phần tin tưởng chuyện bên phía Lâm Hữu thật sự có Người Lùn giúp đỡ.
Sau đó, trong ánh mắt kinh ngạc của mấy khách nhân, hai người trực tiếp xuyên qua cửa hàng, tiến vào nội đường, bắt đầu bàn chuyện trang bị.
Lâm Hữu vừa ngồi xuống đã lấy ra một thanh trường kiếm tinh tế nhẹ nhàng như một chiếc lông vũ từ trong không gian cá nhân, đưa cho Lục Chấn Hưng.


Tên trang bị: Điệu Múa Lông Vũ



Trang bị cấp bậc: cấp chín



Đặc tính 1: thân kiếm nhẹ nhàng, đã được thêm vào thuộc tính phong, khiến tốc độ huy kiếm tăng lên 20%



Đặc tính 2: công kích có thêm 20% thương tổn thuộc tính phong.



Thêm vào: chưa phụ ma



Giới thiệu: được tạo thành từ lông đuôi Chim Tước cấp chín, thân kiếm nhẹ nhàng, có thể dễ dàng xé rách không khí.

- Trang bị tốt!
Lục Chấn Hưng tiếp nhận trang bị, không nhịn được phát ra một tiếng than đầy sợ hãi.
Hắn là tu luyện giả, đã thành công câu thông với Thần linh, tự nhiên có thể xem được thông tin của vũ khí này.
Ngay khi hắn nhìn thấy trang bị này có nhiều thêm một dòng thuộc tính so với những trang bị khác, trong lòng hắn lại rung động lên, thậm chí còn mơ hồ có chút kích động.
Nếu mang thanh kiếm này đặt lên quầy bán, tuyệt đối sẽ là một vật phẩm khiến lãnh chúa và tu luyện giả điên cuồng tranh cướp.
Nếu so nhiều trang bị kiểu này hơn chút, thậm chí còn có từ khả năng kéo được một đám khách hàng từ trong tay Vạn Bảo Lâu bên kia!
Hơn nữa thanh vũ khí này được chế tạo từ tài nghệ rèn đúc cao siêu, quả thực là loại trình độ lần đầu tiên hắn được chứng kiến. Hắn dám khẳng định, thợ rèn của nhân tộc không thể đạt tới trình độ này.
Chỉ có Người Lùn nhất tộc, nhóm người được xưng tụng là sinh ra vì rèn đúc, mới có thể làm được.
Nói cách khác, thuộc hạ của Lâm Hữu thực sự là thợ rèn Người Lùn!
Nghĩ đến đây, hắn lại nhớ tới những gì Lâm Hữu từng nói, Người Lùn kia của hắn có thể hỗ trợ tạo ra trang bị cấp mười. Trong lòng Lục Chấn Hưng lại không nhịn được rung động một đợt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận