Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 1217: Cấp 13 Xuất Chiến.

- Vô dụng, bọn sâu kiến hạ giới các ngươi hãy đợi làm lương thực sau khi ta khôi phục lực lượng đi, ha ha ha ha…
Tiếng cuồng tiếu của Ma Thiên không ngừng từ trong màn sáng truyền ra, chấn động đến không khí cũng run lên bần bật.
Lúc này, lực lượng của hắn ta đã nhảy lên tới cấp 12 cực hạn, giống như bất cứ lúc nào cũng sẽ xông phá ràng buộc của thế giới này, đạt tới một cấp độ mà bọn hắn không thể nào tưởng tượng.
Mắt thấy màn ánh sáng màu đen công lâu không phá, nhóm Đại Đế lập tức lộ ra biểu lộ tuyệt vọng và không cam lòng.
Chẳng lẽ bọn hắn cố gắng nhiều như vậy mà cuối cùng vẫn khó thoát số mệnh Vạn Giới bị diệt vong à?
- Lão phu đến đây!
- Nghiệt chướng nhận lấy cái chết!
Đột nhiên, hai tiếng hét lớn giống như Kinh Lôi nổ tung trên không trung.
Đang lúc nhóm Đại Đế tuyệt vọng thì hư ảnh đao mang huyết sắc và quải trượng vạn trượng phá toái hư không tiến đến, từ trên trời giáng xuống, ầm vang rơi lên trên màn ánh sáng màu đen kia.
- Hiên Viên tiền bối! Tần lão!
Tinh thần các Đại Đế chấn động, nhìn về phía hai bóng người vừa xuất hiện.
Rõ ràng là hai vị chí cường giả của giới Thái Sơ và Giới Sinh, cũng là hai người duy nhất bước được nữa bước đến cấp 13 trong toàn bộ đại lục Vạn Giới, được gọi là hai người mạnh nhất!
Không ngờ bọn hắn lại cùng nhau tới, lập tức làm cho nhóm Đại Đế phấn chấn không thôi.
Chỉ nghe "Ầm ầm" một tiếng vang thật lớn, hai đạo công kích uy thế vô biên nổ tung.
Năng lượng kinh khủng hóa thành khí sóng càn quét bốn phía, trực tiếp đánh ra một vết rách lớn trên màn ánh sáng màu đen, cuối cùng vỡ vụn thành vô số mảnh vỡ tiêu tán trong không trung.
Chỉ một kích đã đánh tan màn sáng mà nhiều Đại Đế liên thủ như vậy cũng không thể công phá.
- Bò sát đáng chết, dám đến phá hỏng chuyện tốt của bản tôn!
Toàn thân Ma Thiên bị sát khí bao phủ vang lên tiếng quát bén nhọn chói tai, tiến độ thân thể dung hợp với trái tim bị mạnh mẽ đánh gãy.
Quá trình bị dừng lại, hắn ta thao túng thân thể phóng lên tận trời, tránh được dư uy công kích của hai lão đầu.
Rất hiển nhiên, lấy thực lực của hắn ta bây giờ thì vẫn có chút kiêng kỵ thế công của hai lão đầu.
Nhóm Đại Đế thấy thế thì lập tức mừng rỡ, nhìn thấy hi vọng thắng lợi.
- Lão gia hỏa, lần trước chúng ta gặp mặt đã là mười ngàn năm trước rồi đúng không?
Hiên Viên nhìn Tần lão, cảm khái nói.
- Đúng vậy, khi đó cửa vào Giới Sinh còn chưa đóng, chúng ta đánh một trận trên Thang Trời, nhớ được lúc ấy chúng ta chỉ có cấp 6 mà thôi.
Tần lão cũng vô cùng cảm khái.
Hai người bọn hắn.
Một người là thủ hộ giả hạch tâm của Giới Sinh, một người là trấn thủ cửa vào lưỡng giới, người giữ cửa giới vực, vốn nên mãi mãi canh giữ ở trên vị trí của mình, mãi cho đến khi hóa thành xương khô.
Không ngờ lại có thể lần nữa trùng phùng lúc tuổi thọ sắp hết này.
Bọn hắn rất rõ ràng.
Lần này một khi ra tay, tuổi thọ còn thừa không nhiều của bọn hắn sẽ triệt để hao hết.
Nhưng bọn hắn vẫn đến.
Vì đại lục Vạn Giới mà thiêu đốt một chút sinh mệnh cuối cùng của mình.
- Chuẩn bị xong chưa?
Tần lão nói.
- Đã sớm chuẩn bị kỹ càng.
Hai người nhìn nhau cười một tiếng, sau đó vẻ mặt cả hai run lên, nhìn về phía Đại Đế các giới may mắn còn sống sót phía dưới.
- Không sợ chết thì theo chúng ta cùng tiến lên!
Dứt lời, lòng bàn chân hắn đột nhiên nổ tung, khóa vực hư không bạo lướt về phía Ma Thiên mà đi.
Đại Đế các giới thấy thế thì liếc mắt nhìn nhau, sau đó lần lượt bộc phát khí thế của mình, không chút do dự đuổi theo bước chân của hai lão đầu, triển khai tiến công mãnh liệt đối với Ma Thiên.
Trong lúc nhất thời, cả bầu trời không ngừng nổ vang, triệt để đổ sụp xuống.
- Vô dụng, những sâu kiến hạ giới các ngươi căn bản không biết lực lượng chân chính là cái gì, cho dù có đến nhiều hơn nữa cũng vô ích!
Quanh người Ma Thiên bắn ra sát khí, hóa thành từng hung thú Hỗn Độn phóng tới Đại Đế các giới, kịch chiến với bọn hắn trong hư không.
Mà chính hắn thì kịch liệt giao phong với hai lão đầu, liên tục va chạm.
Năng lượng hủy thiên diệt địa không ngừng nổ tung, không ngờ lại có thể một mình ngăn cản hai vị Chí cường giả của Vạn Giới liên hợp tiến công.
- Thánh Diệu cẩn thận!
Một chỗ khác trên chiến trường, mấy vị Đại Đế của giới Nguyên Thủy cũng ở đây, liên hợp đối kháng với đại quân hung thú Hỗn Độn của Ma Thiên.
Nhưng binh chủng của bọn hắn ở trước mặt những hung thú Hỗn Độn thực lực đến gần cấp 12 đỉnh phong, không chịu nổi một kích, không bao lâu đã có mấy hung thú xông phá phòng tuyến, nhào về phía Đại Đế Thánh Diệu.
May mắn Đại Đế Tương Nguyệt kịp phản ứng, vẫy tay, dây leo mãnh liệt cuốn lấy hung thú, tạm thời ngăn lại thế công của bọn nó.
Nhưng chỉ không đến một giây đồng hồ, dây leo đã bị lợi trảo bén nhọn của hung thú Hỗn Độn xé mở, lần nữa đánh về hướng bọn hắn.
Tốc độ nhanh chóng, cho dù bọn hắn thân là cấp Đế cũng có loại cảm giác sắp theo không kịp.
- Phốc!
Đột nhiên, một âm thanh huyết nhục bị xuyên thủng vang lên.
Vốn dĩ khí thế ma thú Hỗn Độn đang hung mãnh, nháy mắt bị một mảng lớn phong nhận giết chết, hóa thành sát khí tiêu tán trong không trung.
Mấy người Thánh Diệu kinh ngạc quay đầu lại, nhìn thấy Đại Đế Trường Phong đang phong khinh vân đạm đứng trong hư không, giống như chỉ vừa làm một việc nhỏ không có ý nghĩa.
- Trường Phong, chỉ một chiêu đã giết chết quái vật này.
Đại Đế Long Uyên ngạc nhiên không thôi, không ngừng đánh giá Đại Đế Trường Phong, giống như lần đầu tiên nhận biết hắn như vậy.
Bởi vì ở trong ấn tượng của bọn hắn, cho tới bây giờ Trường Phong đều là kiệm lời ít nói, người trời sinh lãnh đạm, có thể nhìn thấy hắn ra tay ít càng thêm ít.
Thậm chí cũng không biết thực lực của hắn cụ thể đã đạt tới loại tình trạng nào, vô cùng thần bí.
- Tiếp tục chiến đấu đi, những ma thú kia lại tới.
Đại Đế Trường Phong từ tốn nói, cũng không bởi vì bọn hắn nhìn chăm chú mà biểu tình sinh ra bất kỳ thay đổi gì, thật giống như không gì có thể làm trong lòng hắn xuất hiện dao động.
Thánh Diệu nhớ lại đủ loại chuyện xảy ra trước đó, sau đó nhìn chằm chằm vào hắn một lúc lâu, lần nữa nghênh đón những con ma thú Hỗn Độn kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận