Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 491: Lĩnh Vực Bất Tử! Mưa Tên Ăn Mòn

Mắt thấy các Tế Tự Vong Linh còn lại thay đổi phương hướng, chuẩn bị phát động công kích với ba con Sư Tử Nhận Ảnh, Lâm Hữu lập tức điều động lực lượng quy tắc, ngưng tụ một số Lá Chắn Ngọc Bích trước mặt chúng.
- Răng rắc!
Một tiếng vang giòn.
Tấm chắn nứt ra, bị mưa tên đánh thành phấn vụn.
Cuối cùng thì lực lượng quy tắc cấp 7 với cấp 8 vẫn có chênh lệch, ngay cả khi có sự gia trì của mảnh vỡ Thần Cách với vầng sáng lãnh địa, nó cũng chỉ tồn tại được một lúc.
Nhưng chính vì sự tạm dừng này, để ba Sư Tử Nhận Ảnh có cơ hội phản ứng bình tĩnh thoát khỏi đám ma thú, một lần nữa trở về đội ngũ.
Mà lúc này, hiệu ứng của Rít Gào Dã Man cũng qua đi.
Khí thế các thực vật yếu dần, một lần nữa trở lại như cũ.
Mặc dù như thế, đợt bùng phát vừa rồi cũng tạo ra hoàn cảnh vô cùng thuận lợi cho Lâm Hữu, hơn trăm gốc Hoa Bất Tử cấp 8 đã hồi sinh.
Dường như biết bên mình lâm vào yếu thế.
Vào lúc này, Tế Tự Vong Linh còn lại ở phía đối diện đột nhiên cùng giơ cây pháp trượng lên cao và niệm một loạt câu thần chú phức tạp.
Trong lúc nhất thời, những Tăng Lữ Vong Linh đã chết đứng dậy một lần nữa, biến thành vô số bộ xương khô.
Chỗ đất trống bên cạnh, bùn đất tơi xốp ra, một đám xương khô cấp 8 phá đất mà lên.
Chỉ trong nháy mắt, nó đã lấp đầy chỗ trống vừa bị khai tử.


Tên: Khô Lâu Đao Phủ Thủ



Chủng tộc: Vong linh



Đẳng cấp: cấp 8 (cấp A)



Lực lượng: 1600(+ 1120)



Thể chất: 1600(+ 1120)



Tốc độ: 1600(+ 1120)



Tinh thần: 1600(+ 1120)



Kỹ năng: Chém thẳng, cắn xé, nhảy bổ



Hỗn Độn: Toàn thuộc tính tăng lên 70%



Giới thiệu: xương khô thường thấy nhất trong đại lục Vong Linh, lực chiến đấu không cao, nhưng số lượng lại lớn.

Đúng như lời giới thiệu đã nói.
Thuộc tính của đám lính Khô Lâu được triệu hoán ra cũng không cao, kỹ năng cũng không mạnh, nhưng số lượng của chúng khiến Lâm Hữu phải đau đầu.
Quan trọng nhất, những bộ xương khô này là vật triệu hoán.
Sau khi chết không thể bị lĩnh vực Bất Tử tái sinh thành Hoa Bất Tử, thì rất nhức cả trứng.
Quả nhiên hệ Vong Linh càng về sau thì càng khó chơi.
Lâm Hữu không có cách nào, chỉ có thể để các thực vật tiếp tục tiến công, thuận tiện góp nhặt huyết tinh cuồng loạn cho Thanh Đằng.
Tuy nói máu của xương khô mục nát không bằng máu tươi để thăng cấp, nhưng dầu gì cũng là tăng lên, có chút ít còn hơn không.
Cứ như vậy, dưới chiến thuật tự bạo của Hoa Bất Tử, phải mất hai mươi phút, Lâm Hữu cuối cùng mới giải quyết được tất cả Tăng Lữ Vong Linh với Tế Tự Vong Linh ra bên ngoài lan can sắt.
Mà về phía Lâm Hữu, cũng tổn thất hơn trăm binh chủng mọc thêm.
Dù sao binh chủng mọc thêm không có gia trì của Rêu Cộng Sinh, thuộc tính vẫn thấp hơn một chút.
Nhưng ngược lại, bản thể có rêu gia trì thì toàn bộ bình yên vô sự.
Cũng nhờ hàng rào tự nhiên cùng bí bảo được ăn cả ngã về không, khiến năng lực sinh tồn của bản thể mọc thêm tăng lên rất nhiều.
- Đi, thôn phệ hết mấy đám thi thể kia.
Sau khi kiểm tra tình hình của đội ngũ, Lâm Hữu trực tiếp chỉ thị cho tám cây Hoa Thôn Phệ bên người, để chúng nó thôn phệ hết thi thể Tế Tự Vong Linh.
Sau một phen nhấm nuốt, bên tai cũng liên tiếp truyền đến tiếng nhắc nhở thôn phệ thành công.


Thôn phệ thành công, thu hoạch được kỹ năng Lĩnh Vực Bất Tử.



Thôn phệ thành công, thu hoạch được kỹ năng Lĩnh Vực Bất Tử.



Thôn phệ thành công, thu hoạch được kỹ năng Lĩnh Vực Bất Tử.

Liên tiếp bảy tiếng nhắc nhở, tất cả đều phục chế kỹ năng Lĩnh Vực Bất Tử.
Nhưng điều khiến Lâm Hữu không nghĩ tới chính là, đến tiếng nhắc nhở thứ tám thì thay đổi.


Thôn phệ thành công, thu hoạch được kỹ năng Mưa Tiễn Vong linh, bởi vì loại hình chuyển biến, kỹ năng thay đổi thành Mưa Tên Ăn Mòn.



Mưa Tên Ăn Mòn (chủ động): Làm ngưng tụ một đám mây đen lớn trên bầu trời, thả một cơn mưa tên ăn mòn mạnh, giảm 10% khả năng phòng thủ của kẻ địch, kéo dài 10 giây và làm lạnh trong 60 giây.

Gì vậy?
Thế mà nhận được kỹ năng này?
Hơn nữa còn là kỹ năng quần công phạm vi lớn?
Đây quả thực là niềm vui ngoài ý muốn.
Hai mắt Lâm Hữu đều phát sáng lên.
Vừa rồi hắn đã tận mắt chứng kiến sức mạnh của Mưa Tiễn Vong Linh, ngay cả binh đoàn cổ thụ dưới sự gia trì của bí bảo cũng dễ dàng bị phá vỡ, có thể tưởng tượng được cường hãn bao nhiêu.
Điều quan trọng nhất, nó là một kỹ năng quần công tiếp tục tính.
Ngoài ra còn thêm hiệu quả phá giáp!
Chẳng trách vừa nãy lớp phòng thủ của cây cổ thụ dễ dàng bị phá vỡ, hóa ra là như vậy.
Vì thế, kế hoạch thôn phệ của hắn sẽ thay đổi một chút.
Mười gốc Hoa Thôn Phệ, giữ lại 5 gốc phục chế kỹ năng Lĩnh Vực Bất Tử, còn lại đều đổi thành Mưa Tên Ăn Mòn, để hắn dễ dàng chém lên hàng trước hơn rất nhiều.
Nghĩ đến đây, Lâm Hữu lập tức để Hoa Thôn Phệ còn lại tiếp tục thôn phệ.
Sau đó là liên tiếp tiếng nhắc nhở thôn phệ vang lên, kết quả khiến Lâm Hữu vô cùng ngoài ý muốn.
Sau khi thôn phệ tất cả Tế Tự Vong Linh, vậy mà chỉ có một gốc thành công phục chế kỹ năng Mưa Tên Ăn Mòn.
Tính cả cái trước đó, cũng chỉ có hai binh chủng mà thôi.
- Xác suất này hơi thấp.
Lâm Hữu tự lẩm bẩm, nhíu mày.
Xem ra cần phải tìm thêm một nhóm Tế Tự Vong Linh để thôn phệ mới được.
Không có cách nào khác, hắn đành phải mang theo các thực vật tiếp tục đi tới, nhích tới gần rào chắn sắt thép của giáo đường.
Toà giáo đường này không biết đã bị bỏ hoang bao lâu.
Hàng rào thép đã bị ăn mòn đến đen, thậm chí có nơi còn bị ăn mòn một lỗ lớn, trông dột nát không chịu nổi.
Lâm Hữu đưa tay ra và chạm vào hàng rào,:
“Răng rắc” một tiếng, đúng là trực tiếp gãy mất, nó trực tiếp vỡ ra, giòn hơn dự kiến.
E rằng đây phải có lịch sử hơn trăm năm, thậm chí lâu hơn nữa..
Nhìn qua hàng rào để nhìn vào bên trong, tất cả đều là Tăng Lữ Vong Linh với Tế Tự Vong Linh du đãng ở vườn hoa giữa sân, số lượng khoảng sáu bảy trăm.
Toàn bộ sân đều bị một cỗ hắc khí bao phủ, nhìn không rõ dáng vẻ giáo đường lắm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận