Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 541: Đánh Vào Mười Vị Trí Đầu

Vậy mà Nấm Yêu Vương còn ác hơn.
Nó trực tiếp kêu la cưỡi lên Rồng Yêu Đế, bay vút đến khoảng không phương Bắc, trên đỉnh đầu biển khô lâu, ném xuống đầy trời cái nấm đúng ngày khu vực dày đặc khô lâu nhất, tiến hành oanh tạc rải thảm với chúng nó.
Tiếng nổ mạnh không ngừng quanh quẩn bên tai.
Căn bản không có bất kỳ Chiến Sĩ Khô Lâu nào, có thể ngăn cản được uy lực công kích gấp đôi nổ mạnh của Nấm Yêu Vương.
Nơi chúng nó đi qua, một mảnh đống hỗn độn, đã dọn ra một mảng trống rỗng ở khu vực phía Bắc.
Pháp Sư Vong Linh ở phía sau thấy vậy, lập tức niệm chú ngữ, lại triệu hồi ra mảng lớn khô lâu, nhanh chóng bổ sung chỗ trống.
- Đi, giải quyết đám pháp sư này trước!
Lâm Hữu biết, nếu không giải quyết đám Pháp Sư Vong Linh, đại quân khô lâu sẽ vẫn một mực liên tục, giết cũng giết không xong.
Hơn nữa vật triệu hồi còn không cho ma năng, chỉ có đám Chiến Sĩ Khô Lâu xuất hiện lúc trước cho thôi, tiêu hao chiến tuyệt đối không phải kế lâu dài.
Binh chủng vương tộc nhận được mệnh lệnh, lập tức hiểu rõ, đều tự dẫn dắt binh chủng thuộc hạ khuếch tán tới phương hướng mình phụ trách, giải quyết Chiến Sĩ Khô Lâu và binh lính khô lâu đang điên cuồng xuất hiện.
Nhưng nói tới năng lực xông thẳng vào hàng ngũ phía sau của địch, không còn nghi ngờ gì nữa, chính là Rồng Yêu Đế và Rồng Yêu Hậu.
Ngay tại khi đám thực vật khác bị ngăn cản, hai con thực vật cự long đã xẹt qua đỉnh đầu đại quân khô lâu, bay về phía sau rồi.
Pháp Sư Vong Linh thấy vậy, đều thay đổi đầu mâu, mây đen ngưng tụ trên trời, đánh xuống mảng lớn mưa vong linh axit.
Sưu!
Rồng Yêu Đế và Rồng Yêu Hậu nghiêng cánh một cái, chuyển hướng trên không trung lao đi theo hai phương khác nhau nhằm tránh mưa axit, tốc độ cực nhanh, khó có thể bắt lấy.
Mà trong lúc đội ngũ Pháp Sư Vong Linh chú ý tới tình huống trên không, Nấm Yêu Vương cũng thuận thế ném cây nấm xuống.
- Rầm rầm oanh ——
Nổ mạnh kịch liệt liên tiếp, khiến cả chiến trường đều hung hăng rung chuyển theo.
Pháp Sư Vong Linh vốn đang tụ tập một chỗ, lập tức bị đánh cho tán loạn khắp nơi.
Rồng Yêu Hậu bên kia cũng không nhàn rỗi, trực tiếp phát động Mưa Máu Tường Vi, từng thân cây tường vi màu máu điên cuồng bay múa, quăng về phía mặt đất, càn quét hậu phương quân địch, qua lại bên trong đội ngũ Pháp Sư Vong Linh.
Nơi chúng nó đi tới, tất cả đều là bóng dáng thân cây tường vi bay múa.
Pháp Sư Vong Linh với bản thể yếu ớt, làm sao ngăn nổi một chiêu hủy diệt với tính đả kích mạnh nhường này?
Dưới hai đợt tấn công cùng lúc của thực vật rồng và Nấm Yêu Vương, đảo mắt một cái, đội ngũ pháp sư đã bị nhiễu loạn trận hình, không thể bận tâm nổi thế cực chiến đấu.
- Tốt lắm! Xông lên cho ta, đánh sập chúng nó!
Lâm Hữu nhận thấy Pháp Sư Vong Linh không thể tiếp tục triệu hồi khô lâu, hắn lập tức bắt lấy cơ hội hét lớn một tiếng.
Đột nhiên, lực lượng quy tắc vận chuyển, mảng lớn hồng quang bốc lên, khí thế của tất cả thực vật nhanh chóng tăng lên.
Hiện trường vốn đang giằng co, lập tức bị đè ép trở về.
- Rống!
Thanh Cương là tiên phong trên chiến trường nổi giận gầm lên một tiếng, trực tiếp mở ra kỹ năng Chiến Tranh Giẫm Đạp và Trường Trọng Lực, nện bước rầm rầm vọt vào khoảng giữa biển khô lâu.
Nơi nó đi tới, xương vỡ bay tán loạn, cứng rắn mở ra một con đường bên trong biển xương khô!
Mấy vương tộc khác và thực vật bản thể cũng không chịu yếu thế.
Hơn 270 binh chủng có thuộc tính cấp chín, lên chiến trường như gặt hái sinh mệnh, hoành hành không cố kỵ trong đàn ma thú, giết chết một mảnh lại một mảnh khô lâu ma thú xông lên, lập tức đẩy chiến trường về phía sau ngoài 1 km.
Mà ma năng của Lâm Hữu đang lấy tốc độ cực kỳ khủng bố không ngừng tăng trưởng.
15 triệu... 16 triệu... 17 triệu...
Chỉ mười phút ngắn ngủi, ma năng vốn dừng lại ở mức 14 triệu của hắn đã tăng tới 18 triệu.
Hơn nữa vẫn không có ý dừng lại.
- Các ngươi mau nhìn bảng xếp hạng!
- Chuyện gì vậy? Sao xếp hạng của Lâm Hữu kia lại bắt đầu tăng rồi?
- Tốc độ thật nhanh!
- Chẳng lẽ hắn không tổn thất binh chủng?
- Moá nó! Top mười rồi!
- Vâng đang tăng! Chẳng lẽ hắn sẽ đánh bay Mễ Già Nhĩ?
Lãnh chúa các giới đang chống đỡ thú triều, rất nhanh đã bị sự thay đổi trên Bảng Ma Năng hấp dẫn, khơi lên một mảng lớn kinh hô.
Không còn cách nào khác, xếp hạng của Lâm Hữu tăng lên quá nhanh rồi!
Vừa rồi còn bị đè xuống vị trí dưới 20, lại đột nhiên lao lên vòng mười.
Mà ngay khi bọn họ đang gửi tin nhắn, xếp hạng của Lâm Hữu lại nhảy lên trên hai bậc, đẩy vị trí số tám lúc trước xuống dưới.
Phải biết rằng, vị trí thứ tám là Đường Vấn Thiên đến từ đại lục Vĩnh Hằng một trong mười giới vực lớn.
Người có thể tích lũy nhiều ma năng như vậy trong quy mô ma thú triều khoa trương nhường này, cũng đủ biết thực lực đối phương mạnh tới mức nào.
Dù vậy, vẫn bị nhẹ nhàng đánh rơi.
Đừng nói lãnh chúa các giới, kể cả bản thân Đường Vấn Thiên cũng có chút bất ngờ.
- Lâm Hữu ư?
Bên trên một mảnh bình nguyên thuộc góc nào đó trên chiến trường, Đường Vấn Thiên với khuôn mặt tuấn lãng, mặc một bộ đạo phục màu đen, đang yên lặng nhìn bảng xếp hạng, ánh mắt thâm trầm.
Mà xung quanh lãnh địa của hắn, trực tiếp xuất hiện một đại trận ngũ hành được cấu thành từ năm loại binh chủng nguyên tố.
Mỗi một phương vị, đều ẩn chứa một loại thuộc tính công kích.
Thiên lôi, địa hỏa, thủy tường, thổ băng từ từ...
Nơi ánh mắt chạm đến, tất cả đều là bạch cốt thiu quạnh do đại quân khô lâu lưu lại, nhuộm cả mặt đất thành màu trắng, thậm chí cả Rồng Xương Vong Linh cũng không thể tới gần nửa bước!

Bên kia, trên một sườn núi nào đó có vị trí địa hình tương tự Lâm Hữu.
Một lãnh chúa tộc Thiên Sứ trên lưng mang theo đôi cánh chim trắng nõn đứng thẳng ở bên trong điện phủ Thần Thánh, cũng đang nhìn bảng xếp hạng.
Chẳng qua hắn khác Đường Vấn Thiên.
Trong ánh mắt tràn ngập lạnh nhạt, thậm chí sắc mặt không chút biến hóa, thoạt nhìn vừa thần thánh vừa lạnh như băng.
Ngay khi hắn nhìn thấy xếp hạng của Lâm Hữu cuối cùng cũng dừng lại ở vị trí thứ năm, khóe miệng hắn đột nhiên cong lên một nụ cười xinh đẹp.
Đúng vậy.
Chính là xinh đẹp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận