Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 459: Không Thích Hợp? Không Thích Hợp, Ta Sẽ Bắt Nó Biến Thành Thích Hợp Mới Thôi!

Dường như chỉ đối mặt một cái, trạng thái ẩn nấp của hắn trực tiếp bị bọn chúng dùng lực lượng cưỡng ép phá vỡ, còn thiếu chút nữa bị Gai Gỗ đột nhiên xuất hiện bắn chết.
Mắt thấy một mảnh khủng bố lá cây chi chít rậm rạp đang bay về phía mình, hắn lập tức kinh hoàng hô to nhận thua.
Ầm.
Trong lúc Hà Lương biến mất, công kích đầy trời kia cũng bắn vào khoảng không.
Mọi thứ biến hóa này tới quá nhanh.
Cho nên đám lãnh chúa này còn chưa kịp phản ứng lại, tất cả đều sững sờ ở nơi đó.
Đánh bại…
Hà Lương bị đánh bại trong loại sân bãi với địa hình hắn kiêu ngạo nhất?
Thậm chí cả khu vực sân bãi còn không giữ vững được, đã bị buộc chạy trốn tới biên giới rừng rậm?
- Ừng ực…!
Mấy người thế giới Tam Nguyên, không nhịn được khẽ nuốt nước miếng. Bọn họ nhìn thấy bóng dáng lạnh lùng xuất hiện ở biên giới rừng rậm kia, cả Hoa Tinh nho nhỏ bên cạnh người ấy.
Sau đó, thân ảnh nọ dần dần ẩn vào trong rừng, lại biến mất không thấy, chỉ để lại một nhóm lãnh chúa hoảng sợ.
- Thật mạnh!
- Có thể ép Tinh Linh Hiệp Khách, vốn được coi là đứa con cưng của rừng rậm đến loại tình trạng này!
- Đây là thực lực của hắn ư?
- Vậy Hoa Tinh kia là chuyện gì xảy ra? Vì sao nó lại có thủ đoạn công kích lợi hại như vậy?
- Chẳng lẽ là binh chủng hiếm thấy?
- Binh chủng hiếm thấy cũng không biến thái như vậy?
Trên khán đài đại lục Nguyên Thủy, nhóm lãnh chúa đang bàn tán xôn xao, tất cả đều bị thực lực vừa biểu hiện ra ngoài của Lâm Hữu làm kinh ngạc.
Cuối cùng, bọn họ cũng hiểu được, vì sao hắn lại được Nghiêm Liệt coi trọng như thế.
Vừa đối mắt, hắn đã làm bị thương nặng một lãnh chúa cấp bảy có thực lực không kém.
Dựa vào phần thực lực này, sợ rằng không có nhiều lãnh chúa chống cự nổi!
Hơn nữa càng khủng bố chính là binh chủng hoa tinh kia có thể tự do thao túng cỏ cây trong rừng rậm!
Trong giây lát, nó đã biến khu vực rừng rậm thành sân nhà chiến đấu của mình, sao lại có binh chủng mạnh như vậy?
Thậm chí ngay cả lãnh chúa giới vực khác, cũng có không ít người bị hấp dẫn.
- Ta đi đối phó hắn!
Cuối cùng, trên khán đài đại lục Hồng Hoang, một người đàn ông có thân hình cao lớn đi ra khỏi đội ngũ, ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm vào khu vực của Lâm Hữu.
- Man Sơn, chờ một chút đã, binh chủng của ngươi không thích hợp để chiến đấu ở địa hình rừng rậm!
Bên cạnh lập tức truyền đến lời khuyên can của đồng bạn khác.
- Không thích hợp? Không thích hợp, ta sẽ bắt nó biến thành thích hợp mới thôi!
Man Sơn chẳng hề để ý, sau đó hắn không quan tâm tới đồng bạn ngăn cản, trực tiếp đi vào bên trong Truyền Tống Trận.
Ánh sáng hiện lên.
Hắn ta đã đi vào khu vực rừng rậm của Lâm Hữu.
Đồng thời, liệt diễm hừng hực nổ tung, một con kỳ lân cả người có hỏa diễm vờn quanh đạp chân xuống, xuất hiện ở bên người hắn ta, làm cho nhiệt độ không khí trong cả khu vực đột nhiên tăng lên.
Binh chủng hệ hỏa diễm?
Lâm Hữu giấu mình trong rừng, ánh mắt ngưng trọng.
Bên trong tất cả các loại binh chủng, thứ hắn không muốn gặp được nhất chính là binh chủng hệ hỏa diễm.
Khi ở giai đoạn cấp thấp còn ổn, ít nhất độ khắc chế còn không rõ ràng như vậy.
Nhưng qua giai đoạn cấp cao sau này, kỹ năng của ma thú hệ lửa trở nên nhiều, thủ đoạn cũng tăng cao, rất bất lợi cho hệ Thực Vật như hắn.
Dù sao lúc này Linh Tịch còn không có Rêu Cộng Sinh thêm vào, thực lực vẫn yếu hơn thời kỳ toàn thịnh nhiều lắm.
- Đi, đốt sạch phiến rừng rậm này cho ta!
Căn bản không cho Lâm Hữu có cơ hội nghĩ nhiều, Man Sơn vừa xuất hiện đã trực tiếp truyền mệnh lệnh cho Kỳ Lân Lửa bên người.
Trong phút chốc, trên người Kỳ Lân Lửa cháy lên liệt diễm hừng hực, từng viên từng quả cầu lửa thật lớn từ trên bầu trời rơi xuống bên dưới, cơ hồ đã nhuộm cả khu vực không trung thành màu đỏ.
- Là kỹ năng Lưu Tinh Hỏa Vũ của Kỳ Lân Lửa!
- Chẳng lẽ Man Sơn tính toán đốt sạch rừng rậm?
Đám lãnh chúa đại lục Hồng Hoang kinh hô không ngừng cũng phấn chấn không thôi.
Trong rừng rậm, sắc mặt Lâm Hữu cũng trở nên ngưng trọng, hắn trực tiếp mang theo Linh Tịch rời khỏi phạm vi mưa lửa bao trùm.
Ầm vang! Một mảnh toàn tiếng nổ, từng tia từng tia mưa lửa rơi xuống mặt đất rồi đột nhiên nổ tung trong rừng.
Nơi chúng nó đi qua, đều biến thành biển lửa lan rộng ra tất cả cây cối xung quanh.
- Quả nhiên không hổ là Kỳ Lân Lửa, tồn tại luôn đứng song song với long viêm!
- Ha ha, ngươi trốn cũng vô dụng, ta muốn đốt sạch mọi việc phiến rừng rậm này, có dũng khí thì ra đây chiến một trận với ta!
Man Sơn há miệng cười to, trong mắt phát ra chiến ý dày đặc.
Chẳng lẽ người này là một tên cuồng chiến đấu?
Lâm Hữu thoát khỏi trung tâm mưa lửa, trong lòng không biết nên nói gì, nhưng hắn cũng biết, chạy trốn không phải biện pháp hay.
Bởi vậy, hắn lập tức cong người một cái, xuất hiện bên trên mảng lớn đất trống đã bị cháy sạch.
Rầm!
Mảng lớn lá cây dâng lên, hình thành một tấm võng lớn trên không trung, bắn nhanh về phía Man Sơn.
Tốc độ cực nhanh, đảo mắt một cái đã tới.
- Tới hay!
Man Sơn cũng không nhiều lời vô nghĩa, Kỳ Lân Lửa bên người tiến lên phía trước một bước, một bức tường lửa phóng lên cao, chỉ trong nháy mắt, tấm lưới lớn kia đã bị đốt thành tro bụi.
Dù vậy, vẫn có bộ phận công kích xuyên qua tường lửa, kéo theo hỏa diễm thật dài, đánh úp tới Man Sơn
- Ừm?
Man Sơn âm thầm kinh hãi.
Kỳ Lân Lửa của hắn ta lại không thể hoàn toàn ngăn cản một đợt công kích của hệ Thực Vật.
Nhưng hắn ta đâu dám nghĩ nhiều, lập tức nắm chặt bao tay lại, sau đó hai tay giao nhau trước người.
- Keng!
Man Sơn trực tiếp bị đẩy lui mấy bước, miệng phun ra chút máu.
Một màn này khiến trong lòng hắn ta thêm kinh hãi.
Uy lực công kích bị tường lửa của hắn làm suy yếu nhiều như vậy nhưng vẫn có thể tạo thành thương tổn như thế.
Công kích của Hoa Tinh này, tuyệt đối đã vượt qua tiêu chuẩn cấp tám!
Phải biết rằng, đây chính là từng binh chủng đơn độc tác chiến.
Không có quầng sáng tăng phúc, không có lãnh địa tăng phúc, không có binh chủng khác tăng phúc.
Nếu trong điều kiện như vậy còn mạnh mẽ tới như vậy thì trạng thái toàn thịnh sẽ mạnh đến loại trình độ nào?
Bạn cần đăng nhập để bình luận