Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 1032: Ta Chờ Ngươi Đã Lâu.

Mà đội xe được đội ngũ bên trong căn cứ chỉ huy, rất nhanh đã xuyên qua một đường hầm lái vào trạm kiểm tra căn cứ.
Sau khi đám người được tiến hành mấy vòng kiểm tra và trừ độc, xác nhận không còn gì sau lầm, rốt cục cũng được đi vào bên trong căn cứ, bắt đầu tiến hành dỡ hàng vật tư.
Lâm Hữu vừa xuống xe vừa tò mò dò xét bốn phía, lại phát hiện căn cứ này được chia làm hai tầng trên dưới
Tầng dưới được xây dựng ở bên trong vách núi nham thạch đã bị đào rỗng, do từng cột sắt thép cùng với những thanh xà ngang dựng thành giá chống đỡ.
Tầng trên được xây dựng ở trên đỉnh núi nham thạch, hai bên kết nối bởi từng bậc thang lên xuống.
Cứ như vậy, dù tầng dưới lọt vào Zombies xâm lấn, cũng có thể ngăn chặn bọn chúng lao lên phía trên, bảo vệ tầng trên của căn cứ.
Nếu hắn đoán không lầm, chắc từ trước kia, nơi này chính là căn cứ quân sự của Thành Yến, sau đó được bọn hắn cải tạo lại.
Bởi vì nơi vùng ngoại ô này vốn là địa điểm quân sự quan trọng, dù là Lâm Hữu ở trước khi xuyên qua, cũng chưa từng tới nơi này, nhiều nhất chỉ đứng bên ngoài nhìn xa xa mà thôi.
Không nghĩ tới hôm nay, căn cứ quân sự như vậy lại thành địa điểm sinh tồn cho mọi người sau tận thế.
- Tốt, hiện giờ đã tạm thời thoát khỏi nguy hiểm, các ngươi theo ta cùng đến khu tầng trên thôi.
Lúc này, đội trưởng đội xe Hứa Kiên mang theo một tiểu đội đi tới, nói với Lâm Hữu và mấy người Lục Quân.
Ánh mắt của hắn vẫn luôn như có như không rơi xuống trên người Lâm Hữu, âm thầm quan sát.
Chỉ tiếc, hắn đã quan sát rất lâu, vẫn không thể nhìn ra bất cứ điểm dị thường nào, cuối cùng chỉ có thể bỏ qua, dự định dẫn đội lên phía trên đi trợ giúp phòng tuyến.
- Vậy đa tạ Hứa đội trưởng.
Lục Quân cảm kích nói.
Nếu không phải lần này có đội xe của Hứa Kiên đi qua, chỉ sợ bọn hắn đã sớm bị thủy triều Zombies bao phủ, nuốt đến không còn chút cặn nào, cho nên trong lòng bọn hắn vô cùng cảm kích.
Rất nhanh, Lâm Hữu cũng đi theo đám người bọn họ bước vào bên trong bậc thang lên xuống.
Trong một chuỗi những tiếng kim loại ma sát, bậc thang lên xuống chậm rãi dâng lên, đi thẳng tới khu cuộc sống bên trong tầng trên căn cứ.
Có điều, khiến cho Hứa Kiên và mấy người Lục Quân tuyệt đối không ngờ được chính là ngay khi cửa bậc thang lên xuống mở ra, ánh sáng từ bên ngoài dần dần chiếu vào bên trong, bọn hắn lại phát hiện có đội ngũ khổng lồ được một người đàn ông mặc quân phục uy nghiêm suất lĩnh, xếp thành hai nhóm đứng ở hai đầu. đang đứng chờ mình từ lâu
- Tổng Tư Lệnh! Sao ngài lại tới đây?
Hứa Kiên thầm kinh hãi, lập tức chạy khỏi bậc thang lên xuống, vội vàng nghênh đón.
Đồng thời trong lòng hắn cực kỳ nghi ngờ, Tổng Tư Lệnh khống chế cả căn cứ này vận chuyển, vì sao lại tự mình xuất hiện ở đây?
Hắn cũng không cho rằng bản thân mình chỉ huy một tiểu đội “nhặt ve chai” (yếu) lại có mặt mũi lớn như vậy, khiến Tổng Tư Lệnh phải ra mặt nghênh đón.
Chẳng lẽ đã xảy ra chuyện lớn gì rồi?
Đừng nói hắn, ngay cả mấy đội viên đội cùng đám người Lục Quân, cũng bị trận thế đồ sộ này dọa sợ, tất cả vội vàng chạy khỏi bậc thang lên xuống, đi vào sau lưng Hứa Kiên, không dám thở mạnh một hơi.
Phải biết rằng, Tổng Tư Lệnh hoàn toàn xứng đáng được công nhận là cường giả mạnh nhất toàn bộ căn cứ Thành Yến.
Trước mắt cũng là người đạt tới cấp mười duy nhất.
Loại đại nhân vật cỡ này, lúc bình thường bọn hắn muốn thấy mặt một lần cũng khó, đừng nói tới chuyện tiếp xúc trong khoảng cách gần như vậy.
Dưới sự kích động, người gầy nhất bên trong đội ngũ lập tức đỏ mặt lên, dường như đối phương đã gặp được người mình sùng bái nhất.
Chỉ có Lâm Hữu là khác.
Lúc này, hắn đang lẳng lặng đứng bên trong bậc thang lên xuống, cách một đám người nhìn thẳng vào mắt Tổng Tư Lệnh, trong lòng hơi kinh ngạc.
- Ta chờ ngươi đã lâu.
Tổng Tư Lệnh gật đầu với đám Hứa Kiên, sau đó ánh mắt thâm thúy nhìn về phía Lâm Hữu.
Giọng nói của hắn trầm thấp mà hùng hậu, ẩn chứa uy nghiêm nhàn nhạt.
Lời này vừa nói, trong lòng mọi người càng giật mình hơn.
Ngài ấy xuất hiện ở đây là vì bọn hắn? Hơn nữa còn đợi rất lâu?
Đến cùng là người nào có mặt mũi lớn như vậy, để cho ngài ấy phải tự mình chờ?
Dưới khiếp sợ, ánh mắt đám người không khỏi nhìn theo Tổng Tư Lệnh quay về phía sau lưng, lại phát hiện Lâm Hữu đang chậm rãi rời khỏi bậc thang lên xuống, bình tĩnh tự nhiên đi tới trước mặt bọn hắn.
- Ngươi làm thế nào mà cảm nhận được khí tức của ta?
Lâm Hữu tò mò hỏi.
- Rất đơn giản, là quy tắc.
Tổng tư lệnh cười nhạt một tiếng:
- Khí tức quy tắc trên người ngươi khác biệt với thế giới này, ngươi đến từ thế giới bên kia màn trời?
Màn trời?
Chính là cánh cửa Giới Sinh mà bọn hắn vừa xuyên qua ư?
Lâm Hữu lộ ánh mắt kinh ngạc, nhận ra cường giả cấp mười bên này không hề đơn giản như hắn tưởng tượng, bọn hắn cũng đã sơ bộ nắm giữ được lực lượng quy tắc.
Mà từ trên người đối phương, hắn cũng cảm nhận được một loại khí tức dao động không kém hơn ba mảnh nhỏ Thần Cách.
Tuy quy tắc ở nơi này không giống trong đại lục Vạn Giới bọn hắn nhưng vẫn có thể phân biệt được mạnh yếu.
Có thể trong hai năm lên tới cấp mười, còn đạt tới loại tình trạng này, đủ để chứng minh đối phương thiên phú kinh người.
Nhưng hắn cũng không cảm nhận được ác ý từ trên người đối phương, cho nên lập tức nói vào điểm chính:
- Ngươi đã biết, vậy ta cũng không nhiều lời, ta tới nơi này vì nghe ngóng một thứ tên là Hạt Giống Thế Giới, không biết ngươi có nghe nói qua hay không?
- Hạt Giống Thế Giới?
Tổng Tư Lệnh nhướng mày, rơi vào trong trầm tư.
Sau đó hình như như đối phương nghĩ đến cái gì, lông mày hơi hơi nhướng lên.
- Ta nghĩ có lẽ là ta biết thứ ngươi muốn tìm đang ở nơi đâu, nếu như không ngại, mới vào trong căn cứ của ta nói chuyện?
Hiển nhiên hắn cũng cảm nhận được thực lực mạnh mẽ của Lâm Hữu, cho nên trực tiếp mời hắn vào bên trong.
- Ngươi biết nó ở chỗ nào?
Ánh mắt Lâm Hữu sáng lên:
- Vậy thì tốt, dẫn đường đi.
Vốn hắn chỉ ôm tâm lý thử một lần xem sao, không nghĩ tới đối phương lại biết, lập tức khiến hắn nhận được niềm vui bất ngờ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận