Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 878: Cùng Tiến Lên! Làm Thịt Bọn Họ!

Mãi cho đến khi có hơn mười ngàn người, sắp chật ních nửa bình nguyên, một tiếng nhắc nhở cũng vang lên trên bầu trời.


Xin các vị lãnh chúa chú ý, tầng thí luyện thứ hai của tháp Khí Vận mang tên Chọn Lọc Tự Nhiên, chính thức được mở ra.



Trước mắt đang có 10 ngàn người xuất hiện ở nơi đây, xin hãy làm nhân số giảm bớt một nửa trong thời gian quy định.



Những người sống sót cuối cùng trực tiếp được thăng lên tầng tiếp theo.



Nếu nhân số còn thừa vượt qua một nửa, sẽ ngẫu nhiên chọn lựa lãnh chúa để cưỡng chế đào thải, cho đến khi nhân số đạt tới một nửa mới thôi.



Chuẩn bị đếm ngược… 3... 2... 1... Thí luyện bắt đầu!

Chọn Lọc Tự Nhiên?
Tất cả lãnh chúa nghe được nhắc nhở, lập tức sững sờ rồi ngơ ngác nhìn lên không trung.
Nhưng giây tiếp theo, bọn họ đã phản ứng lại, vẻ mặt bọn hắn chợt biến đổi.
Bởi vì bên trong không trung, con số 60 phút bắt đầu đếm ngược, đột nhiên xuất hiện, sau đó tích tắc tích tắc không ngừng nhảy lên, bên cạnh còn có con số 10.000, đại biểu cho số lượng lãnh chúa có mặt trên chiến trường.
Chẳng lẽ nói, quy tắc của tầng hai này, chính là khiến bọn họ chém giết lẫn nhau trong khoảng thời gian này, cho đến khi chỉ còn lại một nửa mới ngừng?
Tỷ lệ đào thải trong hai bỏ một, quá tàn khốc rồi!
Lập tức, nhóm lãnh chúa rút ra vũ khí, cảnh giác nhìn lẫn nhau.
- Phốc!
- A ——
Đột nhiên, một tiếng hét thảm vang lên trong đám người.
Một vị lãnh chúa hơi không cẩn thận, đã bị một thanh trường kiếm xuyên thủng ngực, bị cưỡng ép truyền tống rời khỏi chiến trường.
Mà con số trên bầu trời, cũng biến hóa một chút, trở thành 9.999, khiến cho nhóm lãnh chúa thầm chấn động.
- Đậu xanh! Đúng là muốn chúng ta tàn sát lẫn nhau!
- Chỉ một nửa người có thể thăng cấp, nghĩa là chỉ có 5 ngàn người được ở lại!
- Mặc kệ, vì thăng cấp, giết!
- Cùng tiến lên! Làm thịt bọn họ!
- Đi tìm chết đi!

Chỉ trong giây lát, cả bình nguyên loạn thành một đoàn.
Lãnh chúa các giới đều ra hết thủ đoạn, chém giết lẫn nhau nổ ra trong tất cả các góc thảo nguyên.
Có vài người lại kết thành đội ngũ lâm thời, tiến hành vây sát những lãnh chúa lạc đàn khác.
Dù sao nếu nhân số vượt qua một nửa, sẽ tiến hành đào thải ngẫu nhiên.
Bọn họ không dám đánh cược.
Cho nên biện pháp tốt nhất, chính là giết một nửa số người, làm như vậy bọn họ mới có trăm phần trăm thăng cấp!
Lâm Hữu ở trong góc, cũng không đoán được tầng thứ hai lại sử dụng loại quy tắc này.
Còn không chờ hắn phản ứng, bên cạnh đã có năm lãnh chúa rống giận lao về phía hắn, trên vũ khí còn được rót vào lực lượng hung mãnh, không hể có ý nương tay.
Phỏng chừng bọn họ cảm thấy hắn là quả hồng mềm, muốn đào thải hắn trước.
Sắc mặt Lâm Hữu không thay đổi, hắn rút ra đại đao bên hông chọc thật mạnh xuống mặt đất.
Một tiếng nổ ầm vang phía trên, mặt đất bốn phía quanh nơi hắn đứng, đã xuất hiện từng cọc gỗ, chúng nhô lên, chống đỡ thế công của mấy người kia.
Tiếp theo bàn tay Lâm Hữu vừa lật, bên trên những cọc gỗ ấy, đột nhiên vặn vẹo biến hóa thành ba thụ ma cấp chín.
Đúng là kỹ năng của binh chủng hoa tinh, Khống Chế Lực Lượng!
Có thể thao tác thực vật, cũng có thể biến nó thành thụ ma có thuộc tính cùng cấp với bản thân, hơn nữa còn có thể điều khiển một vài cấp chín khác.
- Ầm vang long ——
Một tiếng chấn vang bùng nổ, ba thụ ma với hình thể khổng lồ đã xuất hiện ở bên cạnh người Lâm Hữu, bảo vệ hắn vào bên trong.
- Chuyện gì vậy?
- Thụ ma? Làm sao nơi này lại xuất hiện thụ ma?
- Hình như đây là kỹ năng của binh chủng hệ Thực Vật?
- Không tốt! Là lực lượng quy tắc, mau lui lại!
Năm lãnh chúa kia lộ ra sắc mặt đại biến, rốt cuộc bọn họ cũng phản ứng lại, sau đó không chút nghĩ ngợi đã bạo lui ra ngoài.
Nhưng cả đám vừa chạy ra được vài bước, hình ảnh trước mắt lại đột nhiên vặn vẹo một đợt, biến thành một mảnh hoa viên được phủ kín bằng bụi gai màu xanh lam.
Và không cần biết bọn họ chạy trốn như thế nào, cũng không thể thoát khỏi phạm vi vườn hoa nọ, ngược lại còn bị bụi gai xuất hiện, nhô lên, đi tới vây quanh rồi điên cuồng công kích.
- Đáng chết! Là ảo cảnh!
- Cút ngay cho ta!
Năm lãnh chúa vừa gầm lên vừa ngăn cản bụi gai tiến công, khuôn mặt lộ rõ vẻ hoảng sợ,nhanh chóng lùi về phía sau.
Hai vị lãnh chúa trong đó còn hung ác cắn đầu lưỡi.
Cuối cùng, sau khi bọn hắn trải qua kịch liệt đau đớn cũng giúp được bọn họ thoát khỏi Huyễn Cảnh Màu Lam, một lần nữa trở lại trên thảo nguyên.
Nhưng ba người còn lại đã rơi vào trạng thái vô ý thức, sau đó bị gai gỗ của Thụ Ma lao tới xỏ xuyên qua thân thể, trực tiếp bị đào thải.
- Chết... Chết rồi?
- Lực lượng quy tắc thật mạnh!
Hai người thoát được tỏ ra kinh hãi muốn chết, con mắt cũng bị trừng lớn tới cực hạn rồi.
Gần như chỉ vừa đối mặt, đối phương đã miểu sát ba lãnh chúa cấp chín.
Kể cả mấy yêu nghiệt đến từ mười đại giới vực kia, chỉ sợ cũng không làm được!
Hơn nữa bọn họ vẫn chưa bao giờ nghe nói tới, trong vạn giới còn có một lãnh chúa hệ Thực Vật khủng bố như vậy.
Chẳng lẽ là lão quái vật che giấu bên trong mười đại giới vực?
Dưới sợ hãi, tốc độ của bọn họ đột nhiên nhanh hơn, phải nói là đang liều mạng thoát đi mới đúng.
- Đuổi.
Đương nhiên Lâm Hữu sẽ không để bọn họ rời đi nhẹ nhàng như vậy.
Hắn ra lệnh một tiếng, ba thụ ma đã dẫm bước chân nặng nề, đuổi theo hai người hồi nãy, đồng thời từng cây Gai Gỗ lao ra khởi xướng tiến công tới hai lãnh chúa còn lại.
Một màn khủng bố kia, tự nhiên cũng khiến lãnh chúa chung quanh chú ý tới, sau đó tất cả đều khiếp sợ nhìn qua.
Bởi vì bọn họ không nghĩ tới, ở một góc hẻo lánh này, lại cất giấu một lãnh chúa có được mảnh nhỏ Thần cách, một đám lập tức kinh hoảng thoát đi.
- Hệ Thực Vật?
Trung ương thảo nguyên, Trầm Trọng của Giới Vĩnh Hằng cũng chú ý tới bên này, sau đó nhướng mày nói thầm.
Mục tiêu lần này của hắn ta, không chỉ gói gọn trong mấy chữ lãnh chúa bình thường, bên cạnh đó, còn là tinh anh các giới.
Chỉ cần đào thải những tinh anh kia, Giới Vĩnh Hằng bọn họ sẽ giảm bớt rất nhiều cạnh tranh, cuối cùng khí vận được phân chia đến tự nhiên cũng càng nhiều hơn.
Trầm Trọng nghĩ đến đây, cười lạnh một tiếng, mặt đất dưới lòng bàn chân đột nhiên nổ vang, cả hóa thành mũi tên nhọn lao thẳng về phía Lâm Hữu nơi biên giới!
Bạn cần đăng nhập để bình luận