Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 222: Tam Hoàng Tử Của Đế Quốc Thiên Khung

Đầu lĩnh là một người đàn ông trung niên lãnh chúa cấp tám, cả người tản ra một khí tức kẻ sống chớ lại gần, cũng là sĩ binh trưởng của đế quốc đóng ở chủ thành.
Bên cạnh người này, có rất nhiều lãnh chúa vừa nhận nhiệm vụ đã tập trung qua đây. Những lãnh chúa này đang tụ cùng một chỗ nhỏ giọng nói chuyện phiếm.
- Nghe nói lần này xuất hiện một đoàn ma thú hỗn độn cấp bảy, cấp tám, bọn chúng đã bao phủ xung quanh tiền tuyến chiến trường, cho nên bên trên mới khẩn cấp tuyên bố nhiệm vụ này.
- Cấp tám ư? Không biết có thể gặp nguy hiểm hay không?
- Yên tâm đi, có sĩ binh trưởng ở đây, hơn nữa lần này cũng triệu tập được không ít lãnh chúa cấp bảy, chúng ta chỉ cần phụ trách ngăn trở ma thú cấp thấp là được.
- Vậy là tốt rồi, thực lực của đám ma thú hỗn độn này còn lợi hại hơn ma thú bình thường nhiều, không cẩn thận một cái sẽ chết người đó.
- Cả người của Giới Nguyên Sát bên kia nữa, lần này không biết bọn chúng có tới quấy rối hay không, vẫn nên cẩn thận một chút thì hơn.
- Ta cũng nghĩ vậy, không được quá mức chủ quan.
Người bên cạnh nói chuyện đều rơi vào trong tai Lâm Hữu, khiến cho sắc mặt hắn dần dần trở nên ngưng trọng.
Hắn đã tự mình thể nghiệm qua sự khủng bố của ma thú cấp tám.
Thiếu chút nữa đã khiến cả đoàn hắn bị diệt.
Hơn nữa nghe nói thực lực của ma thú hỗn độn này càng mạnh hơn ma thú bình thường, binh chủng cùng cấp đơn đả độc đấu cũng không nhất định có thể thắng chúng.
Hơn nữa đại lục Nguyên Sát bên kia cũng có thể phái lãnh chúa qua bên này quấy rối, thật sự nhiều tình huống không thể đoán trước lắm.
Đây cũng là lý do vì sao đế quốc lại tuyên bố nhiệm vụ triệu tập nhân thủ.
Đương nhiên, loại nhiệm vụ như vậy, tự nhiên không thể kinh động lãnh chúa cấp chín trở lên.
Về phần quốc vương cấp mười trở lên, càng không cần nhắc tới.
Dù sao ngươi vừa ra tay, đối diện cũng phái ra cấp mười, cấp mười một đến, khác nào lãnh chúa cấp thấp bên dưới chịu hết tai ương?
Cho nên phần lớn khi, lãnh chúa cấp mười trở lên đều chỉ mang tới tác dụng kiềm chế, bọn họ sẽ không dễ dàng xuất hiện.
……….
- Được rồi, xuất phát!
Cùng với một tiếng hét lớn của sĩ binh trưởng, đội ngũ cũng xuất phát.
Cả đội ngũ trùng trùng điệp điệp, ước chừng hơn ngàn người, trong đó hơn phân nửa đều là lãnh chúa đến từ các quốc gia đang tốp năm tốp ba tụ cùng một chỗ trò chuyện.
Hình như bọn họ đã quen với tình huống này rồi.
Chỉ có mấy lãnh chúa mới bao gồm cả Lâm Hữu, mới có tâm trạng lo sợ bất an, không ngừng đánh giá đề phòng bốn phía, sợ có địch nhân đột nhiên từ bên cạnh nhảy ra.
Mà phía trước đội ngũ, ngoại trừ sĩ binh trưởng phụ trách dẫn đầu, còn có một thanh niên tuấn lãng đi theo, dưới thân hắn có một con Lôi Thú với điện quang vờn quanh.
Thanh niên này rõ ràng chỉ có cấp sáu thôi, nhưng Lâm Hữu lại phát hiện, sĩ binh trưởng kia biểu hiện cực kỳ cung kính với hắn, thậm chí còn có ý lui lại phía sau.
Chỉ sợ thân phận của thanh niên này không đơn giản.
- Người nọ là ai? Vì sao cả sĩ binh trưởng cũng cung kính với hắn như vậy?
Vừa lúc này, bên cạnh có lãnh chúa thay Lâm Hữu hỏi ra nghi hoặc trong lòng.
- Người anh em, ngươi vừa tới ư? Không biết Tam hoàng tử Tần Lễ của đế quốc Thiên Khung?
- Người đó chính là con trai của đại đế Thiên Khung, không phải loại lãnh chúa bình thường như chúng ta có thể so sánh.
- Nghe nói lần này sĩ binh trưởng ngoại trừ mang đội tiêu diệt ma thú, còn có nhiệm vụ bảo vệ Tam hoàng tử nữa.
- Dựa vào! Hộ vệ cấp tám? Quá xa xỉ rồi!
- Có cách nào khác ư? Ai bảo người ta có một ba ba tốt? Đừng nói cấp tám, kể cả cấp mười cũng được, đại đế Thiên Khung có không ít thuộc hạ mà.
- Ta nghe nói Tam hoàng tử không kế thừa binh chủng hệ thiên sứ của Đại Đế, cũng không được Đại Đế yêu thích, cho nên mới bị phái đến đây.
- Hư! Nói nhỏ chút, ngươi không muốn sống nữa ư?
Nhóm lãnh chúa như chim sợ cành cong, đều im bặt, sợ mấy lời bán tán của bọn họ sẽ bị đội ngũ của đế quốc đang đi đằng trước nghe thấy.
Lâm Hữu đi bên cạnh thấy thế, cũng rơi vào suy nghĩ.
Lúc trước, hắn từng nghe nhóm lãnh chúa trên kênh bàn tán về chuyện kế thừa binh chủng hệ lãnh địa này rồi.
Ý tứ đại khái chính là, hai lãnh chúa kết hợp, sinh ra đứa nhỏ cũng sẽ là lãnh chúa, hơn nữa đứa nhỏ này sẽ ngẫu nhiên kế thừa loại hình binh chủng của cha hoặc mẹ, hoặc đột biến thành loại hình binh chủng khác.
Sau đó từ nhỏ đã bắt đầu nuôi dưỡng linh hồn.
Mãi cho đến khi linh hồn hoàn toàn trưởng thành, nó mới có thể thức tỉnh ra lãnh địa, rồi giống như bọn họ từ từ tăng lên cấp bậc.
Mà căn cứ tư chất và trình độ cô đọng linh hồn của mỗi người, khi thức tỉnh cũng có lớn có nhỏ.
Có người hai mươi tuổi mới thức tỉnh, lại có người mười bảy, mười tám tuổi đã thức tỉnh rồi.
Thậm chí Lâm Hữu còn nghe nói, thời khắc vạn giới sụp đổ, những đứa nhỏ và người già có cường độ linh hồn không đạt tới tiêu chuẩn thức tỉnh, đã bị đưa tới một nơi khác.
Về phần đó là nơi nào, không ai biết được.
Có lẽ phải đợi cho đến khi thực lực của hắn đạt tới một độ cao nhất định, hắn mới có thể chân chính vạch trần bí ẩn sau lưng thế giới này.
- Toàn thể chú ý! Chuẩn bị ra khỏi thành!
Đúng lúc này, phía trước đột nhiên truyền đến một tiếng hét lớn của sĩ binh trưởng, cắt đứt dòng suy nghĩ của Lâm Hữu.
Hắn ngẩng đầu, nhìn thấy đội ngũ đang từ từ xuyên qua cửa thành được ma pháp vờn quanh kia, đi ra ngoài thành.
Mà nhóm lãnh chúa bên cạnh, cũng bắt đầu tự gọi về binh chủng của mình.
Trong khoảng thời gian ngắn, khung cảnh xung quanh khiến hắn hoa cả mắt.
Đủ loại binh chủng liên tiếp xuất hiện, lập tức mở rộng đội ngũ thêm gấp mấy lần.
Ngay sau đó, một tiếng nhắc nhở vang lên trong đầu Lâm Hữu.


Xin chú ý, bây giờ ngài đang rời khỏi phạm vi chủ thành, sắp mất đi quy tắc bảo hộ.

Hoá ra là phải rời khỏi khu vực an toàn.
Trong lòng Lâm Hữu hiểu rõ, hắn lập tức thông qua linh hồn liên hệ với lãnh địa, sau đó ánh sáng chợt lóe, Linh Tịch có hình thể nhỏ xinh xuất hiện bên người hắn, và bay múa qua lại trên không trung.
Bạn cần đăng nhập để bình luận