Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 347: Mau Gọi Người Tới Trợ Giúp! Bên Này Sắp Không Trụ Nổi!

Đợt công kích này đã triệt để phá hủy tưởng thành và Truyền Tống Trận bên trong thành, chặt đứt thông đạo truyền tống của lãnh chúa phe đối diện.
Kể cả đám lãnh chúa cấp mười một bên kia, muốn cứu viện nơi này cũng mất một khoảng thời gian không ngắn.
Dù sao đâu phải ai cũng giống Thánh Diệu Vương lúc trước, mang chín mảnh nhỏ Thần cách trong người, có thể dễ dàng xé mở không gian đại lục.
Tuy chỉ có thể kéo dài thêm chút thời gian thôi nhưng vậy đã quá đủ rồi.
- Tiến công!
Cùng với một tiếng ra lệnh của lão Quốc vương rốt cục đội ngũ phía sau đã đuổi tới, dưới lãnh chúa cấp cao dẫn dắt, tất cả lãnh chúa đại lục Nguyên Thủy vọt vào trong thành.
Mà lãnh chúa cấp cao phe địch vừa nhận được tin tức, cũng từ bốn phương tám hướng lao tới, ngăn cản bọn họ tiến lên.
Thậm chí đám Quốc vương xung quanh đế quốc Đông Ly cũng đồng thời xuất hiện, nhưng bọn họ lại bị đám người lão quốc vương của thế giới Nguyên Thủy bên này trực tiếp ngăn lại, đội ngũ hai bên bắt đầu lao vào kịch chiến trên bầu trời.
Trong lúc nhất thời, đội ngũ hai phương hóa thành nước lũ, hung hăng xung phong liều chết cùng nhau, lan tràn ra khắp các ngả đường tiến vào chủ thành.
Tiếng la giết và tiếng gầm rú vang vọng phía chân trời, khiến cho thiên địa của chủ thành kịch liệt chấn động!
Về phần đám người Lâm Hữu hồi nãy còn đánh úp lãnh chúa cấp bảy.
Bởi vì tốc độ bọn họ quá chậm, hơn mười phút sau mới đuổi tới, nhưng vừa đuổi tới đã nhanh chóng gia nhập vào chiến đấu rồi.
- Đi, chúng ta đến biên giới đi săn giết cấp bảy.
Nhìn chiến trường chủ thành hỗn loạn vô biên, Lâm Hữu quyết định thật nhanh, cùng Kỷ Vân Sương chạy tới biên giới chủ thành.
Ở nơi đó, có thật nhiều lãnh chúa cấp bảy từ xung quanh lao tới chủ thành, đúng là thời cơ để bọn họ kiếm một khoản ma năng và tinh hoa lãnh địa xa xỉ.
- Xông lê! Giết sạch đám cặn bã thế giới Nguyên Thủy!
- Đuổi toàn bộ bọn chúng ra ngoải!
Lượng lớn lãnh chúa cấp bảy phe địch điên cuồng xuất hiện, gia nhập vào chiến đấu.
Rất nhiều trong số bọn họ đều là lãnh chúa phụ thuộc đế quốc Đông Ly có lãnh địa ngay gần đây.
Cũng có thể là lãnh chúa thuộc vương quốc công quốc ở gần nơi này, mở ra Truyền Tống Trận cự ly xa truyền tống tới trợ giúp.
Vừa lúc cùng đội ngũ cấp bảy của đại lục Nguyên Thủy vừa xông tới loạn thành một đoàn, điên cuồng xung phong liều chết.
Mà chiến hỏa trong chủ thành, cũng từ bên trong đế quốc Đông Ly nhanh chóng lan tràn ra!
……….
- Lâm Hữu! Bên kia! Có mấy lãnh chúa cấp bảy đang xông tới!
- Ta đến ngăn cản bọn họ, ngươi tìm cơ hội đánh lén!
Tất cả đều đang giao tranh kịch liệt ở mỗi ngóc ngách chiến trường.
Kỷ Vân Sương và Lâm Hữu không ngừng chỉ huy binh chủng của mình, điên cuồng công kích tới lãnh chúa đại lục Nguyên Sát vừa xuất hiện.
Dây leo và thánh quang đầy trời đan xen vào nhau, cấu thành một hình ảnh cực kỳ đồ sộ ở một góc chiến trường.
Mà dưới công kích hợp lực của hai người, không ngừng có từng mảng từng mảng binh chủng thế giới Nguyên Sát ngã xuống.
Thậm chí thường thường, bọn họ còn có thể nhân cơ hội này trộm được mấy đầu người cấp bảy.
Mới nửa giờ ngắn ngủi, bọn họ đều tự đạt được năm, sáu viên Tinh Hoa Lãnh Địa cấp bảy, tốc độ này quả thực mau vô cùng.
Lãnh chúa phe địch xung quanh hình như cũng cảm nhận được uy hiếp từ phía bọn họ, lập tức lại có mấy lãnh chúa cấp bảy nhìn chằm chằm hai người và lao về phía này.
Tổng cộng lại có chừng mười mấy binh chủng cấp tám nhìn chằm chằm vào! Mà binh chủng cấp bảy lại nhiều vô số kể, đảo mắt một cái chúng nó sẽ ập tới trước mặt bọn họ.
- Thanh Cương!
Lâm Hữu trực tiếp ra lệnh cho Thanh Cương đang dẫn đầu đội ngũ.
Giây tiếp theo, Thanh Cương ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng rít gào, khiến cho tất cả binh chủng và đám Hoa Bất Tử vừa sống lại, trên người toàn bộ bọn chúng đều bốc lên một mảnh hồng quang.
Thậm chí cả binh chủng thiên sứ của Kỷ Vân Sương, cũng được tăng thêm, thuộc tính lập tức tăng vọt.
- Chuyện gì vậy? Sao đám binh chủng này đột nhiên mạnh hơn rồi?
- Mau gọi người tới trợ giúp! Bên này sắp không trụ nổi!
Lãnh chúa đại lục Nguyên Sát kinh hô liên tục, liều mạng ngăn cản đại quân Thực Vật và công kích của các Thiên Sứ.
Nhưng thuộc tính chênh lệch quá lớn, căn bản bọn họ không thể vượt qua phòng tuyến như vách tường sắt thép do Cổ Thụ Chiến Tranh tạo ra, đảo mắt một cái binh chủng phe đối phương đã bị Nấm Yêu Vương dẫn dắt quân đoàn cái nấm nổ cho người ngã ngựa đổ, sau đó dưới vô số dây leo công kích lại một mảnh lớn ngã xuống.
Động tác của Kỷ Vân Sương cũng không chậm.
Từng đạo thánh quang công kích phối hợp với hành động của nhóm thực vật, diệt giết chết đám binh chủng phe đối diện xông lên.
Mà thi thể vừa ngã xuống, chỉ chốc lát sau đã hóa thành từng gốc từng gốc Hoa Tử Vong gia nhập vào chiến đấu, làm cho hàng đầu của đội ngũ thế giới Nguyên Sát đột nhiên biến mất hết.
- Linh Tịch!
Lâm Hữu đâu chịu bỏ qua cơ hội tuyệt hảo này.
Mắt thấy đám binh chủng bảo vệ trước mặt lãnh chúa đại lục Nguyên Sát bị quét sạch sẽ, hắn lập tức truyền mệnh lệnh cho Linh Tịch bên người.
Ngay sau đó, Linh Tịch múa may pháp trượng, búng một ngón tay vào hư không.
Tiếp theo, vô số bụi gai đột nhiên từ dưới lao ra, nhanh chóng trói buộc đám lãnh chúa phe địch đang muốn lui về phía sau kia.
- Mau! Mau quay về phòng thủ!
Mấy lãnh chúa kia kinh hoàng hô to, bọn họ đang liều mạng giãy thoát đám bụi gai trên người.
Mà binh chủng của bọn họ, cũng nhanh chóng quay về phòng thủ, lùi lại đỡ được công kích của nhóm thực vật, cứu thoát đám người bọn họ.
Nhưng ngay lúc đó, đột nhiên trên bầu trời vang lên một tiếng rồng ngâm cao vút.
Rồng Yêu Vương đang dây dưa với đám binh chủng phi hành đối diện đột nhiên phát uy, một móng vuốt chụp binh chủng trước mắt thành thịt nát, sau đó ầm ầm rơi xuống đất.
.
Bạn cần đăng nhập để bình luận