Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 1440: Hắc Ám Vô Biên, Đột Phá! (Phần 1)

- Ai cản ta thì phải chết!
Đối mặt với công kích đánh tới, Quý Canh không có chút nào thoái ý, hắn vung cánh tay lên, vô số dây leo phóng lên tận trời.
Trong một loạt tiếng vang ầm ầm, lập tức làm cho trung ương chiến trường hóa thành một biển dây leo, đánh lui toàn bộ một đám Thiên Vương và ma thú Lãnh Chúa ra ngoài.
Mà binh chủng và ma thú bên cạnh bọn hắn cũng bị xuyên qua thân thể, thi thể giống như từng pho tượng treo lơ lửng giữa không trung, máu tươi rơi xuống như mưa!
Ngay cả thủ đoạn công kích cũng thay đổi?
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, vẻ mặt của Lâm Hữu vô cùng ngưng trọng.
Sau khi Quý Canh phát động Linh Hồn Chuyển Sinh chiếm cứ thân thể của Thiên Vương hệ Thực Vật, thủ đoạn công kích cũng từ hệ Nguyên Tố biến thành hệ Thực Vật.
Hắn chưa từng nghĩ tới, trên đời này lại có thủ đoạn quỷ dị như vậy, có thể rất mạnh mẽ thay đổi quy tắc trước giờ của thế giới này.
Khó trách lúc trước Ngưu Phỉ muốn tiến hành chuyển sinh.
Chỉ sợ sẽ là vì muốn giống Quý Canh, muốn sau khi hắn đạt được truyền thừa của Chủ Thần hệ Thực Vật rồi thông qua chuyển sinh chiếm cứ linh hồn của hắn.
Quả nhiên đám gia hoả này đều không phải đèn đã cạn dầu.
Mới chỉ trong chớp mắt, Quý Canh đã xông ra khỏi biển dây leo, bay nhanh về phía hắn, tốc độ hình như còn nhanh hơn vừa rồi mấy phần.
- Chúng ta cùng nhau ngăn cản hắn!
Lúc này, Đoạn Trường Phong và Thu Hàm Nguyệt đi đến bên cạnh hắn, vẫy tay một cái, đại quân Nguyên Tố và đại quân Thực Vật còn sót lại trải rộng hai bên.
Sau khi hai người ra lệnh một tiếng, đầy trời xuất hiện công kích, hướng về phía Quý Canh đabng tới gần.
- Động thủ!
Lâm Hữu cũng không có nương tay, hắn hét to một tiếng, Thanh Cương lần nữa bạo phát Gào Thét Dã Man, 13 Vương Tộc suất lĩnh binh chủng đội ngũ xông tới.
Dựa theo suy đoán của hắn, Pháp Tắc Sinh Tử là lực lượng cấp Chủ Thần, cho nên lấy thực lực của Quý Canh hôm nay sẽ không thể nào hoàn toàn khống chế.
Nếu không thì hắn đã sớm phát động năng lực này, trực tiếp miểu sát tất cả bọn hắn từ đầu rồi.
Rất may mắn.
Lần này Lâm Hữu đã đoán đúng, nhưng chỉ đoán đúng phân nửa.
Ngay khi công kích mãnh liệt của ba người sắp bao phủ Quý Canh thì Quý Canh đột nhiên cười lạnh một tiếng, trên người lại lần nữa xuất hiện khí tức pháp tắc quen thuộc kia.
Nhưng lần này lại khác.
Cũng không xuất hiện tử khí ngập trời, mà chính là đổi thành khí tức sinh mệnh không có gì sánh kịp.
Một nửa lực lượng khác của Pháp Tắc Sinh Tử, Pháp Tắc Sinh Mệnh phát động!
Trong chốc lát, sinh cơ vô biên chiếu khắp mặt đất.
Bên cạnh Quý Canh đúng là xuất hiện nguyên một đám binh chủng cực kỳ giống với bọn hắn.
Ngoại trừ đặc thù của Vương Tộc ra thì gần như đã phục chế tất cả toàn bộ binh chủng của bọn hắn, sau đó số lượng còn tăng lên gấp đôi!
- Sao lại thế?
Hai mắt Thu Hàm Nguyệt trừng lớn, đầy vẻ chấn động.
Mà Đoạn Trường Phong đã từng nhìn thấy Chủ Thần xuất thủ thì vẻ mặt trầm xuống, hắn hiển nhiên không ngờ rằng Quý Canh cũng đã lĩnh ngộ Pháp Tắc Sinh Mệnh đến trình độ này.
Khống chế sinh tử, sáng tạo sinh mệnh.
Đây chính là sức mạnh vô thượng mà chỉ có Chủ Thần mới có!
- Xong....
Trên bầu trời, Thiên Vương và Ma tộc vừa tránh thoát biển dây leo, muốn chạy đến ngăn cản Quý Canh nhìn thấy cảnh này, tất cả đều dừng lại.
Nếu như vừa rồi, bọn hắn còn có thể bằng vào nhân số và binh chủng chiếm ưu thế, đánh tiêu hao chiến mài chết Quý Canh.
Dù sao vừa rồi hắn chuyển đổi linh hồn, không chiêu mộ binh chủng mới, chỉ có cô đơn một người.
Nhưng Pháp Tắc Sinh Mệnh xuất hiện lại hoàn toàn khác, rốt cục làm cho bọn hắn sinh lòng thoái ý, dần dần lui về phía sau.
- Bạch!
Một vị Thiên Vương thấy tình thế không ổn, trực tiếp phát động Pháp Tắc Không Gian chạy trốn.
Các Thiên Vương và Ma tộc khác thấy thế cũng không dám lại ở lâu, thừa dịp lực chú ý của Quý Canh bị Lâm Hữu hấp dẫn thì suất lĩnh thủ hạ bỏ chạy về phương hướng Thần Quốc và Ma Vực của mỗi người.
- Ầm ầm --
Toàn bộ mặt đất hung hăng chấn động.
Binh chủng của ba người Lâm Hữu và binh chủng do Quý Canh triệu hoán ra đột nhiên đụng vào nhau.
Chỉ mới vừa đối mặt, Quý Canh có thực lực vượt qua Thiên Thần cấp 10 gia trì đã tuỳ tiện đánh tan phòng tuyến của mấy người Lâm Hữu, hàng binh chủng Cổ Thụ và binh chủng Nguyên Tố Thổ trước nhất liên miên ngã xuống.
Tuy Vương Tộc có thể miễn cưỡng ngăn cản nhưng lại hai quyền khó địch bốn tay.
Dưới số lượng binh chủng gấp đôi phe mình, vết thương trên người càng ngày càng nhiều, bị chậm rãi ép quay trở về, thậm chí ngay cả kỹ năng bảo mệnh phạm vi lớn của Hiền Giả Sâm Lâm cũng dùng ra toàn bộ!
- Đây chính là lực lượng của pháp tắc Sinh Tử sao?
Lâm Hữu cắn chặt răng, vừa chỉ huy chiến đấu vừa ngăn cản công kích đến từ bốn phương tám hướng.
Hắn tự nhận là đã đứng ở đỉnh điểm của Thiên Thần, nhưng khí đối mặt với lực lượng Chủ Thần thì hắn vẫn cảm giác mình quá nhỏ bé.
Đối phương thậm chí còn chưa thực sự trở thành Chủ Thần mà đã làm cho bọn hắn không hề có lực hoàn thủ.
Mới chỉ mấy vòng tiến công, trên người hắn đã xuất hiện rất nhiều vết thương, ngay cả lực lượng pháp tắc cũng tiêu hao hầu như không còn, chỉ có thể bằng vào Nhật Nguyệt Cùng Sáng của Tinh Quỳ miễn cưỡng chèo chống.
- Quả nhiên ta còn là quá coi thường hắn.
Vẻ mặt của Đoạn Trường Phong đầy chán nản, tóc cũng biến thành lộn xộn hơn rất nhiều.
Hắn vốn cho rằng hôm nay có thể báo được đại thù, một lần nữa cướp lại Thần Quốc, nhưng không ngờ lại xảy ra biến cố lớn như thế, làm cho hắn lâm vào trong hối hận thật sâu.
Tiếp đó, bọn hắn ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Hữu và Thu Hàm Nguyệt:
- Nguyên nhân chuyện này đều do ta, hai người các ngươi đi mau! Để ta ngăn cản hắn!
- Ngươi nói nhảm gì đó! Đời này ta sống là người của ngươi, chết là quỷ của ngươi, ngươi đừng mơ bỏ lại ta một lần nữa!
Thu Hàm Nguyệt cũng không quay đầu lại hô.
- Cho dù bây giờ ta trốn thì hắn cũng chắc chắn sẽ không buông tha cho ta.
Lâm Hữu gấp nói theo.
Hắn mang theo truyền thừa của Chủ Thần trên người, tuyệt đối là người Quý Canh muốn giết chết nhất.
Trốn? Hắn có thể trốn đi đâu?
Mà lần này lại cũng không muốn chạy trốn nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận