Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 548: Được Rồi, Cũng Nên Đi Giải Quyết Tên Phiền Toái Kia

Sau đó, hắn ta phân biệt phương hướng một chút, lại một lần nữa cất cánh, vòng qua lãnh địa của Lâm Hữu chạy trở về lãnh địa của chính mình.
Chẳng qua hắn ta không có chú ý tới.
Lúc này, trên người hắn ta, đã bị vào cọng bồ công anh màu đỏ không chút thu hút bám vào rồi cứ như vậy chúng đi theo hắn ta chạy về lãnh địa.

Thời gian qua thật sự nhanh, đảo mắt một cái đã qua một nửa buổi chiều.
Ngắn ngủi mấy giờ thời gian, thế cục trên chiến trường đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Bên trên Bảng Kích Sát, bắt đầu xuất hiện lượng lớn tên người, sắp hàng từ cao đến thấp.
Nhưng nhiều nhất, cũng chỉ đánh chết 5 lãnh chúa mà thôi.
Bên dưới lại là hàng loạt thành tích 1 đầu người, so sánh với chiến trường cấp sáu chỉ nửa ngày đã đạt tới năm, sáu mươi quả thực khác một trời một vực.
So sánh với Bảng Kích Sát, bảng Ma Năng khoa trương hơn rất nhiều.
Số một Mễ Già Nhĩ đã tích lũy được hơn 60 triệu ma năng.
Mà Lâm Hữu vốn dĩ đang ở thứ năm, bị đẩy ra khỏi mười vị trí đầu, dần dần nhạt nhào trong tầm mắt của mọi người.
Nhưng đó cũng không phải chuyện quan trọng nhất, điều khiến cho Lâm Hữu chú ý, chính là trên giao diện bảng xếp hạng, lại có thêm một cái Bảng Xếp Hạng Bảo Vật, ấn mở ra vừa nhìn.
Bên trên chỉ có mấy cái tên trơ trọi, đằng sau đánh dấu số lượng bảo vật chiến trường được mấy người kia mang theo trên người, cơ bản đều là 1 cái.
- Nhanh như vậy đã có người đánh chết ma thú lãnh chúa?
Lâm Hữu nhìn thoáng qua người xếp hạng số một, thật bất ngờ đối phương lại là Đường Vấn Thiên người lúc trước bị hắn đoạt mất vị trí thứ tám trên Bảng Ma Năng, đến từ đại lục Vĩnh Hằng một trong mười giới vực lớn.
Có thể đánh chết ma thú lãnh chúa nhanh như vậy, thực lực của người này không đơn giản.
Còn những lãnh chúa khác trên bảng xếp hạng, chỉ sợ cũng không phải hạng người tầm thường, xem ra cần phải lưu ý nhiều hơn mới được, tránh cho khi gặp phải lại bất ngờ.
- Được rồi, cũng nên đi giải quyết tên phiền toái kia.
………….
Trong một góc bình nguyên nào đó trên chiến trường số 1.
Vi Đông Thăng tìm được đường sống trong chỗ chết, rất nhanh đã mang theo binh chủng chạy về bên trong lãnh địa của mình.
- Cuối cùng đã trở lại.
Vi Đông Thăng thở dài một hơi, vẻ mặt căng thẳng cuối cùng cũng trầm tĩnh lại.
Có lãnh địa dựa vào, hắn ta có thể không ngừng chiêu mộ binh chủng.
Kể cả khi bị lãnh chúa khác công kích, hắn ta cũng có nắm chắc đứng ở thế bất bại.
Chỉ cần đừng nữa gặp phải tên biến thái kia là được.
Hơn một trăm binh chủng có thực lực đạt tới cấp chín.
Hiện giờ, hắn ta bỗng dưng nhớ lại, trong lòng cũng không nhịn được sợ hãi một trận.
Bên trong Vạn Giới lại có tồn tại mạnh mẽ như vậy, thậm chí còn khủng bố gấp mấy lần so với thiên tài đến từ mười giới vực lớn.
Nhưng Vi Đông Thăng cũng không quá mức lo lắng.
Dù sao hệ Thực Vật sợ lửa, mà trong số những binh chủng cấp tám hắn ta chiêu mộ có Nguyên Tố Lửa.
Thiên Phú Chủng Tộc của hệ Nguyên Tố, còn có thể tăng lên hiệu quả thuộc tính khắc chế.
Hắn ta đã trà trộn trong đám lão lãnh chúa nhiều năm như vậy, phạm vi Không Gian Bản Nguyên đã sớm đạt đầy giá trị cấp tám, hiệu quả Thiên Phú Chủng Tộc được tăng lên gấp đôi.
Chỉ cần dựa vào lãnh địa không ngừng bổ sung binh chủng, lại kết hợp với hiệu quả thuộc tính khắc chế của Thiên Phú Chủng Tộc phụ gia, ngăn cản đối phương tiến công là không thành vấn đề.
Cùng lắm thì đánh liều chiến là được.
Hơn nữa lần này, hắn ta chạy vòng vèo đường xa về lãnh địa, cơ hồ đã làm đủ thủ đoạn che dấu. Dù đối phương muốn tìm đến nơi này, cũng không dễ dàng như vậy.
Vừa lúc thừa dịp trong khoảng thời gian an toàn, đi thu thập nhiều ma năng chút, như vậy hắn ta cũng có thể an tâm trú đóng trong lãnh địa.
Điều duy nhất khiến cho hắn ta để ý.
Chính là phần đính kèm đằng sau tên của thực vật dây leo siêu lớn kia.
Lúc trước chỉ lo chạy trốn không nghĩ nhiều.
Hiện giờ mới nhớ lại, hình như đằng sau tên của thực vật nọ có hai chữ Vương tộc?
Phải biết rằng hắn ta đã trà trộn trên đại lục lâu như vậy, cũng gặp qua không ít binh chủng ma thú.
Nhưng chỉ biết tới mấy cấp bậc như bình thường, hiếm, thủ lĩnh, lãnh chúa lại chưa từng gặp qua vương tộc.
Chẳng lẽ chính vì vậy, thực vật kia mới có thể lấy thân thể cấp tám, đạt tới thực lực khủng bố vượt qua cấp chín bình thường?
Nếu thật sự là như vậy, thế thì hắn ta đã phát hiện ra một cái bí mật ghê gớm.
Chỉ cần có thể đạt được loại binh chủng này, chẳng phải hắn ta cũng có thể đạt được cỗ lực lượng này, bao trùm phía trên tất cả cấp tám?
Càng nghĩ, Vi Đông Thăng càng động tâm, ngay cả hô hấp cũng trở nên dồn dập.
Đương nhiên là hắn ta sẽ không ngốc đến mức lập tức lan truyền bí mật này ra ngoài, dẫn những người khác đến cướp đoạt.
Dù sao lãnh địa của hắn ta cũng cách không xa, rất có khả năng sẽ bị lượng lớn lãnh chúa xuất hiện gây nên tai bay vạ gió.
Mà phần nhiều là lo lắng về chuyện nên thế nào mới có thể đạt được bí mật này, khiến cho mình trở thành tồn tại vạn người không được một kia.
- Ừm? Đây là cái gì?
Đột nhiên, Vi Đông Thăng chú ý tới một đám hạt giống bồ công anh màu đỏ bên chân của mình.
Lúc vừa trở về, quá kinh hoảng nên hắn ta không lưu ý
Nhưng sau khi trầm tĩnh lại, mới phát hiện ra hạt giống bồ công anh này cứ như đã dính lên mắt cá chân của mình, phủi hai cái cũng không chịu rơi xuống, giống như đã mọc rễ trên đó rồi
Hắn ta còn nhớ hôm nay khi đi ra ngoài, cũng không đụng tới thực vật loại bồ công anh mới đúng, làm sao lại có thứ này?
Từ từ...
Thực Vật?
Đột nhiên, ánh mắt Vi Đông Thăng ngưng trọng lại.
Ngay sau đó, vẻ mặt của hắn ta chuyển thành đại biến.
- Không tốt!
Cơ hồ là phản xạ có điều kiện, hắn ta đứng dậy xông lên bên ngoài lãnh địa.
Tốc độ cực nhanh, còn nhanh hơn ba phần so với lúc hắn ta chạy trốn.
Thế nhưng giây tiếp theo, hắn ta đột nhiên dừng động tác lại
Ánh mắt hoảng sợ nhìn không trung xa xa, trên đó vừa xuất hiện hai bóng dáng khổng lồ, còn bên dưới lại có mảng lớn thực vật đang đi vội trên chiến trường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận