Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 294: Người Chết Vì Tiền, Chim Chết Vì Ăn!

Thế nhưng có một vấn đề xuất hiện. Đó là hắn hoàn toàn không biết cái gì gọi là Bí Bảo Binh Chủng, và phải tới nơi nào mới tìm được nó.
Dường như trước kia hắn đã từng nhìn thấy đám lãnh chúa nhắc tới cái tên này trên kênh khu vực, chỉ là hắn không hề để ý mà thôi.
Xem ra chờ sau khi trở về, nhất định phải tìm cơ hội hỏi một chút mới được.
Nghĩ đến đây, Lâm Hữu đã cất bản vẽ đi, bỏ vào trong không gian cá nhân.
Sau khi hắn lại nhìn quét một vòng bốn phía, lúc này mới mang theo nhóm thực vật tiếp tục đi ra ngoài, chạy tới vị trí trung tâm thành. Chỉ chốc lát sau hắn đã ném khu chợ hỗn loạn ở đằng sau.

- Nghe nói gì không? Vừa rồi ở thành đông bên kia đã xuất hiện một kẻ hung ác, một mình hắn đấu với mấy chục lãnh chúa, còn diệt sạch đám lãnh chúa này.
- Moá nó, một mình đấu mấy chục? Quá biến thái rồi!
- Đâu chỉ biến thái, phải gọi là siêu cấp biến thái mới đúng. Đây là lúc ta ra ngoài tìm hiểu tin tức, nghe được từ trong miệng mấy lãnh chúa chạy thoát kể lại.
- Này… Chúng ta đây nên làm cái gì bây giờ? Dường như thành đông không quá xa chỗ chúng ta đâu.
- Ta thấy chúng ta vẫn nên rời khỏi đây trước thì hơn, tránh đụng phải tên biến thái kia.
- Đồng ý, ta cũng không muốn chết ở trong này.
Bên trên mỗi con đường nhanh thuộc thành Đại Nhạn, hai lãnh chúa thấp giọng nói chuyện với nhau, nhanh chóng lan truyền chuyện lớn vừa phát sinh bên trong thành.
Mà tin tức Lâm Hữu đại triển thần uy, một lần diệt sát hơn mười lãnh chúa, cũng dần dần lan truyền trong đám lãnh chúa, khiến trong thành một mảnh ồ lên.
Rất nhiều lãnh chúa khi thu được tin tức đều ôm thái độ nửa tin nửa ngờ, mang theo binh chủng rời xa khu vực thành đông.
Bộ phận còn lại hoàn toàn không tin, vẫn tiếp tục thăm dò ở trong thành.
Một phần nhỏ trong số bọn họ khá thông minh, lại mơ hồ đoán được thân phận của Lâm Hữu.
Bởi vì ngay vừa rồi, thành tựu kích sát của số một lại thay đổi.


Bảng Kích Sát

Số một: Lâm Hữu


Thế Giới Nguyên Thủy


số lượng kích sát 211
Số hai: Nhâm Quân Hạo


Thế Giới Hồng Hoang


số lượng kích sát 69
Số ba: Lạc Duy Tư


Thế Giới Huyễn Ma


số lượng kích sát 66
Số bốn: Ngô Tông Minh


Thế Giới La Sát


số lượng kích sát 65



Bảng Ma Năng

Số một: Lâm Hữu


Đại Lục Nguyên Thủy


ma năng 715000
Số hai: Tư Khắc Mông Đức


Đại Lục Thâm Uyên


ma năng 228000
Số ba: Nhâm Quân Hạo


Đại Lục Hồng Hoang


ma năng 209000
Số bốn: Long Khải Tát


Đại Lục Long Tôn


ma năng 200000

Đúng vậy!
Vừa trải qua trận đại chiến kia, số lượng kích sát của Lâm Hữu trực tiếp vọt lên hơn 200, lại kéo giãn chênh lệch với người ở vị trí số hai.
Lượng ma năng tích lũy khủng bố hơn 700 ngàn kia, khiến cho vô số lãnh chúa đỏ mắt không thôi.
Nói cách khác, nếu bây giờ người nào đó có thể đánh chết Lâm Hữu, bọn họ có thể trực tiếp đạt được hơn 700 ngàn ma năng.
Mà đó còn không phải điều quan trọng nhất.
Căn cứ theo tin tức truyền đi, trên người Lâm Hữu thậm chí có tới hai bảo vật chiến trường!
Hai bảo vật đó...
Nếu có thể đạt được, tuyệt đối sẽ khiến thực lực của bọn họ tăng lên mảng lớn!
Hơn nữa chỉ cần người chết, bảo vật chiến trường sẽ rơi!
Chính vì cái gọi là người chết vì tiền, chim chết vì ăn!
Dưới số tài nguyên khổng lồ hấp dẫn, một đám lãnh chúa tự nhận là thực lực không tầm thường bắt đầu chạy về phía thành đông, tìm kiếm vị trí của Lâm Hữu, ý đồ cướp đoạt tài nguyên trên người hắn.
Thậm chí một bộ phận lãnh chúa nổi danh trên bảng xếp hạng, cũng gia nhập vào trong đó.
Nếu nói, ai là người có lý trí nhất, không có chút ý niệm nào trong đầu, phỏng chừng chỉ có một mình Mạnh Khôn thôi.
Bởi vì hắn là một trong số ít lãnh chúa đã từng giao thủ với Lâm Hữu, hơn nữa vẫn còn sống mà rời đi.
Hắn đã tự mình thể nghiệm qua sự khủng bố của Lâm Hữu, kể cả bây giờ nhớ lại, hắn vẫn còn cảm thấy sợ hãi như ban đầu.
Mắt thấy đám lãnh chúa này đều ồn ào lao về phía thành đông, hắn lại không đi cùng, ngược lại còn tỏ ra vui sướng khi người gặp họa.
- Đi thôi, đi thôi, nhanh qua mà chịu chết đi, tốt nhất là tất cả đều qua đó, đến lúc ấy xem các ngươi sẽ chết như thế nào?
Mạnh Khôn thầm hung ác suy nghĩ trong lòng, mà trên mặt hắn cũng vậy, không thèm che giấu sự hưng phấn, bỗng nhiêu lúc này, hắn chẳng thèm lo lắng vì binh chủng của mình tổn thất thảm trọng nữa. Bởi vì chỉ chút nữa thôi, đám người kia không chỉ tổn thất y như hắn, có khi còn mất cả mạng luôn.
Tiếp theo, hắn mang theo mấy tên đàn em và binh chủng rời khỏi nơi này, tiếp tục quét dọn Zombiess, xâm nhập vào bên trong thành.

Lâm Hữu đang vội vàng chạy đi, cũng không biết bản thân hắn đã bị nhóm lãnh chúa nhìn chằm chằm.
Lúc này, hắn vẫn không ngừng đánh chết Zombiess xung quanh tiến hành mở đường.
Theo từng mảng từng mảng Zombiess ngã xuống, khi buổi chiều buông xuống, hắn đã thành công xuyên qua con đường bên ngoài, đi vào phạm vi nội thành, cũng thấy rõ hơn tình huống trong Nội thành.
- Đây là...?
Hai mắt Lâm Hữu đầy ngạc nhiên, hắn nhìn thấy một cánh cửa cung điện thật lớn ở cuối tầm mắt.
Nơi này lại là một tòa hoàng cung trang nghiêm, nguy nga.
Mà bốn phía hoàng cung, lại lượng lớn Zombies với hình thái khác nhau đang tụ tập lại, thậm chí còn có không ít Zombies cấp tám!
Nhưng khiến hắn kinh ngạc, vẫn là tường thành phía trên cửa cung điện, trên đó đang có cực kỳ nhiều rễ cây màu xám trắng, cơ hồ chúng đã bao phủ khắp tường thành, và đang không ngừng lan tràn ra bên ngoài hoàng cung.
Chẳng lẽ ngọn nguồn ôn dịch kia ở trong hoàng cung này?
Sắc mặt Lâm Hữu trở nên nghiêm túc.
Tuy nơi hắn đứng cách cực kỳ xa, nhưng hắn vẫn có thể xuyên thấu qua cửa cung cảm nhận được một cỗ khí tức cực kỳ áp lực, thậm chí mùi máu tươi đang tràn ngập trong không khí cũng trở nên nồng đậm hơn rất nhiều.
Hắn lần theo mùi máu tươi, nhìn về phía hai bên cửa cung.
Bạn cần đăng nhập để bình luận