Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 1305: Chuyện Này Lớn Hơn Một Chút, Càng Lớn Càng Tốt.

Trong lúc đó, thời gian chậm chạp xung quanh hắn lập tức khôi phục bình thường, hai lực lượng Thời Gian triệt tiêu lẫn nhau.
Thì ra đây chính là chiến đấu giữa Pháp Tắc Thời Gian à?
Lại có thể triệt tiêu lẫn nhau.
Đây chẳng phải là nói, Pháp Tắc Thời Gian của ai mạnh hơn thì sẽ chiếm quyền chủ động lớn hơn à?
- Cũng không tệ lắm, quả nhiên giống như Ngưu Phỉ nói, ngươi có thể sử dụng lực lượng Thời Gian.
Không đợi hắn suy nghĩ nhiều, một âm thanh hỗn tạp chín loại ngữ khí từ trên đỉnh núi lửa truyền ra, toàn bộ nham tương trong núi lửa cũng đang cuồn cuộn kịch liệt.
Không cần phải nói, đối phương tất nhiên chính là Cửu Anh trong truyền thuyết không thể nghi ngờ.
Nhưng điều làm cho Lâm Hữu thất vọng là, đối phương lại không có ý định hiện thân.
Nham tương cuồn cuộn qua đi cũng dần dần bình tĩnh lại, hình như hắn chỉ trở mình mà thôi.
Lấy núi lửa làm bồn tắm.
Hình thể này phải lớn đến loại tình trạng nào mới có thể làm được?
Lâm Hữu lần đầu tiên kiến thức được sự khủng bố của ma thú cấp 14, bắt đầu sinh ra hoài nghi đối với việc mình liệu có thể thay thế đối phương.
Nhưng câu nói tiếp theo của đối phương lại làm cho trong lòng của hắn giật mình.
- Chuyện của ngươi, ta đã nghe thủ hạ nói, ngươi sẽ không phải tưởng là ta không biết Ngưu Phỉ đang tính toán điều gì chứ?
Âm thanh của Cửu Anh giống như có được một loại lực lượng nào đó xuyên thấu Linh Hồn, làm cho tâm thần Lâm Hữu chấn động.
Đối phương lại biết kế hoạch của Ngưu Phỉ!
Vậy chẳng phải là hắn đang gặp nguy hiểm à?
Dưới sự sợ hãi, lập tức hắn làm tốt chuẩn chạy trốn bị bất cứ lúc nào.
- Yên tâm, ta không có ý định giết ngươi.
Nhưng không ngờ, lúc này âm thanh của Cửu Anh lại lần nữa truyền đến, đánh gãy động tác của hắn.
- Ngược lại, ta muốn ngươi làm chuyện này lớn hơn một chút, càng lớn càng tốt.
Làm lớn chuyện này?
Trong lòng của Lâm Hữu giật mình.
Chuyện này hoàn toàn không giống trong dự đoán của hắn.
Hắn vốn cho rằng, đối phương sẽ trực tiếp phủ định việc hắn thành lập thành thị thương mại, hắn như vậy cũng dễ mượn sườn núi xuống lừa, giảm bớt một phen khí lực.
Nhưng kết quả lại vượt quá dự liệu của hắn.
- Thật bất ngờ đúng hay không?
Đúng lúc này, âm thanh của Cửu Anh ung dung truyền đến.
- Thật ra thì ngươi làm lớn chuyện này, đối với ta cũng có chỗ tốt.
- Nếu cái tên Ngưu Phỉ kia đã cho ngươi quyền lợi, vậy ta đương nhiên phải lợi dụng cho tốt.
- Tài nguyên bên phía Nhân Tộc chảy vào Ma Tộc càng nhiều, ngươi đoán cuối cùng thu lợi sẽ là ai?
Âm thanh tràn đầy uy nghiêm quanh quẩn khắp ngọn núi lửa.
Con ngươi Lâm Hữu co rụt lại, hắn cũng hiểu rõ ý tứ của đối phương.
Hắn ta là muốn mượn tay mình để trắng trợn thu thập tài nguyên bên phía Lãnh Chúa, dùng để lớn mạnh thực lực của Ma Tộc, đồng thời suy yếu thực lực của Thần Vực!
Một khi cân bằng bị đánh vỡ thì hậu quả khó mà lường được.
Nhưng… Đây chẳng phải là kết quả hắn muốn à?
………
Cuối cùng, Lâm Hữu vẫn không thể tận mắt nhìn thấy hình dáng của Cửu Anh.
Thực lực của lãnh chúa ma thú cấp 14 đã rất gần Chủ Thần, không phải là sự tồn tại mà hiện tại hắn có thể đụng vào được.
Điều quan trọng nhất, đối phương là ma thú thế mà lại có thể sử dụng Pháp Tắc Thời Gian.
Quả nhiên hắn ta có thể thống trị toàn bộ khu vực bên ngoài Đông Cực Ma Vực không phải là không có đạo lý.
Có điều chuyện này đối với Lâm Hữu mà nói lại không phải hoàn toàn là tin tức xấu.
Tuy hai cự đầu Ngưu Phỉ và Cửu Anh chỉ coi hắn là quân cờ nhưng cũng cho hắn quyền lợi đầy đủ.
Đây là cơ hội của hắn, một cơ hội có thể phát triển và lớn mạnh thế lực của bản thân mà không cần phải kiêng nể gì cả.
Rồi sẽ có một ngày hắn suất lĩnh đại quân Ma tộc tiến công Thần Vực, san bằng điện Vạn Thần và kẻ đẩy tay phía sau lưng điện Vạn Thần.
Báo thù cho những oan hồn Vạn Giới vì cứu hắn mà chết đi!
Cũng vì đòi lại công đạo cho những khuất nhục mà hắn gặp phải suốt chặng đường!
- Ngày đó sẽ không xa.
Lâm Hữu nỉ non, cưỡi Tiềm Long lướt qua một đám sào huyệt ma thú, bay trở về lãnh địa.
Lúc này, khí tức trên người hắn đã bị Ngưu Phỉ Huyết Hồn Châu đồng hóa, không khác gì ma thú.
Chỉ cần hắn không tiến quá gần thì cơ bản sẽ không gặp phải nguy hiểm gì.
Cho nên rất nhanh hắn đã trở lại trong lãnh địa, bắt đầu chuẩn bị cho kế hoạch tiếp theo.
Đầu tiên và cũng quan trọng nhất chính là thu thập vật tư.
Trong lần giao dịch trước, hắn đã thu hoạch được hai chục ngàn tinh thạch, công việc kiếm lời béo bở như vậy đương nhiên hắn không thể từ bỏ rồi.
Lâm Hữu lập tức tới biên giới lãnh địa, dùng gạch đá thu thập được trong vài ngày qua để xây dựng một nhà kho lãnh địa, chuyên dùng để tồn trữ vật tư.
Đồng thời để binh chủng Thâm Lam Mân Côi (hoa hồng màu xanh thẫm) cấp Siêu Phàm trải rộng khắp nơi, chế tạo xung quanh thành một mảnh hoa viên huyễn cảnh, khiến người khác không thể tuỳ tiện tới gần.
Về phần binh chủng loại hình cận chiến như Thụ Tinh Xương Rồng Tròn thì hắn phân phó chúng nó tuần tra bên ngoài lốc xoáy, phối hợp với Phỉ Thúy Lục Long trên bầu trời để trinh sát bốn phía.
Làm xong những thứ này, Lâm Hữu mới đi đến bên dưới Đại Thụ Thế Giới, lấy ra Pháp Tắc Tinh Thạch vừa mới kiếm được.
Dựa theo cảm nhận trước đó của hắn, khi đẳng cấp tăng lên thì số lượng tinh thạch cần hấp thụ để thăng cấp cũng sẽ tăng lên theo cấp số nhân.
Trước cấp 5 còn đỡ, chỉ cần mấy chục ngàn khối tinh thạch là có thể thăng cấp.
Nhưng sau khi vượt qua cấp 5 thì hắn rõ ràng cảm giác được tốc độ tăng lên trở nên chậm rất nhiều, năng lượng cần cho việc mở rộng Không Gian Bản Nguyên cũng tăng lên rất nhiều.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao càng lên cấp cao thì số lượng lãnh chúa càng ít.
Quả nhiên đúng như dự đoán, sau khi hắn hấp thu toàn bộ một trăm ngàn tinh thạch thì vẫn không thể thành công lên tới cấp 7, cảm giác chỉ còn thiếu một chút nữa.
Phải biết rằng vốn liếng của một lãnh chúa cấp 12 nhiều lắm là mấy ngàn, cao nhất cũng là hơn mười ngàn mà thôi, hơn nữa đa số đều dùng để bổ sung binh chủng bị tổn thất hoặc mua sắm các loại mảnh vỡ binh chủng.
Thậm chí rất nhiều lãnh chúa đều luyến tiếc lấy ra hấp thu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận