Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 1312: Ngoài Cửa Vào Đông Cực Ma Vực Trở Nên Nhộn Nhịp.

Chuẩn Thần vấp 8!
Chỉ cần lại tăng thêm hai cấp nữa là có thể trở thành một vị Chân Thần.
Quả nhiên Đại Đế uy tín lâu năm đi tới Thần Vực cũng có ưu thế.
Tiếp đó, hắn lại nhìn Long Uyên và Thiên Khung một chút, tất cả cũng đều đã đạt tới Chuẩn Thần cấp 7, hơn nữa đều có được binh chủng Truyền Kỳ.
Xem ra bọn hắn khoảng thời gian này không chỉ đào vong mà còn thu tập được lệnh bài binh chủng Truyền Kỳ.
Ba người cùng nhau hành động đúng là hiệu suất cao hơn rất nhiều.
- Đã như vậy, vậy ta sẽ đến bên ngoài một chút đi, binh chủng hệ Thiên Sứ của ta không thể chịu được loại khí tức này.
Đại Đế Thiên Khung xấu hổ cười một tiếng, chọn một chỗ đồi cao cách cửa vào xa nhất làm lãnh địa, cũng triệu hoán Thánh Điện Thiên Sứ của hắn ra.
Trong chốc lát, thánh quang vẩy xuống.
Cánh chim trắng noãn trên nở rộ trên bầu trời Thánh Điện, tiếng chuông gõ vang, huyết khí xung quanh bị tịnh hóa không còn, giống như một giáo đường thần thánh.
Về phần Long Uyên thì đơn giản hơn nhiều.
Binh chủng hệ Dã Thú vốn rất thích hợp sinh tồn trong hoàn cảnh ác liệt nơi dã ngoại, nên hắn đến chỗ nào cũng giống nhau.
Cho nên trực tiếp chọn một khối nham thạch lớn cách Thiên Khung không xa, đánh ra một huyệt động, dùng để làm nơi đặt hạch tâm của lãnh địa.
Lập tức, xung quanh lãnh địa của Lâm Hữu trở nên náo nhiệt.
Binh chủng của ba người cũng bắt đầu chuyển vào cùng với thực vật của Lâm Hữu, hình như đang tiến hành một loại giao lưu nào đó.
- Những binh chủng này đều là cấp Siêu Phàm à?
Cho đến lúc này, ba người Thiên Khung cũng chú ý tới những thực vật khác của Lâm Hữu, trong lòng bọn hắn càng thêm khiếp sợ.
Có nhiều Vương Tộc như vậy thì thôi, nhưng ngay cả binh chủng chiến đấu bình thường cũng đều là cấp Siêu Phàm.
Bọn hắn thế vô cùng rõ ràng độ khó của việc thu hoạch binh chủng Siêu Phàm, ít nhất phải chém giết ma thú cấp 13 mới có cơ hội lấy được.
Lúc này, mới bao lâu mà Lâm Hữu đã có được nhiều chủng loại binh chủng Siêu Phàm như vậy rồi, quả là không hợp thói thường!
Nhưng càng như vậy thì càng kích thích lòng háo thắng của bọn hắn.
Tất cả mọi người đều đến từ một giới, sao có thể dễ dàng bị bỏ lại như vậy?
Nhất định phải nắm chặt thời gian nâng cao thực lực mới được.
Trong lòng ba người yên lặng thầm nghĩ, cũng bắt đầu triệu tập binh chủng xây dựng lãnh địa của mình, định chế tạo khu vực này thành một khối thùng sắt, như vậy chí ít lúc bị tiến công cũng dễ phòng thủ hơn một chút.
Phóng tầm mắt nhìn ra, ngoài cửa vào Đông Cực Ma Vực toàn bộ đều là bóng người bận rộn.
Thoáng chớp mắt, hai ngày đã trôi qua.
Sau khi trải qua hai ngày lên men, danh hiệu của Lâm Hữu cũng triệt để truyền ra khắp toàn bộ vùng đất phía Đông, thành đề tài nghị luận thường xuyên của các lãnh chúa.
Rất nhiều người đều đang suy đoán Lâm Hữu có thể sống sót dưới thế công của các thế lực lớn bao lâu, hoặc lúc nào sẽ bị công phá lãnh địa.
Càng nhiều thì đều đang phỉ nhổ Lâm Hữu là một lãnh chúa nhân loại nhưng lại giúp Ma Tộc làm việc, còn chặn lối vào Đông Cực Ma Vực của bọn hắn, làm cho bọn hắn không có cách nào đi vào đó săn giết ma thú, thu thập tài nguyên quý giá mà chỉ có Ma Tộc mới có.
Ví dụ như thảo dược luyện chế dược tề đỉnh tiêm, các loại vật liệu chế tạo trang bị, rất nhiều đều chỉ có nơi Ma Tộc sinh hoạt mới có.
Tuy nói Đông Cực Ma Vực cực kỳ bao la, không chỉ có một cửa vào.
Thậm chí những người có thực lực cường đại đều có thể chọi xuyên qua huyết khí đi vào trong.
Nhưng lại không trở ngại bọn hắn giận mắng liên tục.
Bởi vì Lâm Hữu làm cho chi phí thu thập tài nguyên của bọn hắn cao hơn, cũng càng nguy hiểm hơn, không mắng hắn mắng ai?
- Điện Vạn Thần, Diệt Thần Minh, còn có những đại thế lực kia đến cùng đang làm cái gì vậy? Lâu như vậy còn chưa ra tay.
- Đúng đấy, còn muốn cho lãnh chúa Hạ Giới kia phách lối bao lâu nữa?
- Bại hoại đầu nhập Ma Tộc, chết sớm một chút mới tốt!
- Lại còn nói cái gì muốn thành lập thành thị thương mại Thần Ma cùng tồn tại, thật sự là trò cười, ngươi xem hiện tại có người nào qua giúp hắn không?
Đi trên đường, khắp nơi đều có thể nghe được nghị luận có liên quan đến Lâm Hữu.
Rất nhiều lãnh chúa từ nơi khác chạy đến, chuẩn bị đi đến khu vực ngoài Đông Cực Ma Vực thu thập tài nguyên đều ngưng lại ở đây, không dám tùy tiện xuất phát.
Không có cách nào, gần đây bên phía Đông Cực Ma Vực thật là quá quỷ dị.
Đầu tiên là mời chào một lãnh chúa nhân loại đến làm việc, lại đến cao tầng điện Vạn Thần kinh ngạc, cuối cùng ngay cả các cường giả thực lực lớn xung quanh đều gãy kích trầm sa, rất nhiều người bỏ mình.
Mặc dù bọn hắn vô cùng thống hận Lâm Hữu, nhưng cũng không dám chạy tới chịu chết.
Lỡ như thật sự gặp phải ma thú cấp 13 trong truyền thuyết thì làm sao đây?
Cũng chính vì vậy đã làm cho các thành thị xung quanh Đông Cực Ma Vực cũng trở nên náo nhiệt hơn rất nhiều, lãnh chúa cấp cao càng gặp được khắp nơi.
- Một đám ngu ngốc không có mắt.
Trong đám người, mấy lãnh chúa từng giao dịch với Lâm Hữu trước đó qua không ngừng ghé qua, vẻ mặt bọn hắn khinh thường nghe bốn phía nghị luận.
- Đúng là rất ngu ngốc, lại không biết tranh thủ kiếm Tinh Thạch.
Người đàn ông trung niên dẫn đầu cong miệng lên:
- Có lẽ bọn hắn còn không biết, phía sau người đó đến cùng có chỗ dựa lớn cỡ nào.
- Nếu không thì bọn hắn lấy đâu ra lá gan dám thành lập lãnh địa ở một nơi như thế?
Trong mắt của thanh niên ở bên cạnh lóe lên một tia e ngại.
Ban đầu khi giao dịch với Lâm Hữu, bọn hắn đã thấy tận mắt thấy rất nhiều ma thú cấp 13 ẩn hiện.
Mặc dù chỉ là lúc rời khỏi nhìn liếc qua một chút, nhưng bọn hắn lại nhận ra mấy bóng người trong đó, chính là mấy ma thú Thủ Lĩnh mà bọn hắn từng gặp!
Lại có thể lui tới với Thủ Lĩnh cấp 13 mật thiết như thế.
Thế lực sau lưng của Lâm Hữu tuyệt đối còn kinh khủng hơn so với bọn hắn tưởng tượng!
Cũng làm cho bọn hắn trở thành số ít lãnh chúa biết chân tướng.
Đương nhiên, bọn hắn cũng không trắng trợn tuyên dương chuyện này.
Chưa nói đến những Lãnh Chúa kia có tin hay không, chỉ riêng lợi ích to lớn ẩn chứa trong đó cũng đủ để cho bọn hắn kiếm một món hời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận