Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 702: Đến Vương Quốc Người Lùn

Vì hành động đó cũng khiến chúa cấp tám kia cũng lộ vẻ xúc động. Chỉ thấy đối phương quay đầu lại nhìn hắn một cái thật sâu, sau đó giơ lên thẻ bài trong tay.
- 36 triệu!
- 40 triệu.
Giọng nói của Lâm Hữu vang lên sát ngay sau đó, cơ hồ không chút do dự.
Cũng trực tiếp khiến cả hội trường yên tĩnh lại, tất cả đều lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên nhìn hắn.
Dùng 40 triệu ma năng mua một loại tài liệu không nhất định có thể tạo thành trang bị, chẳng lẽ hắn không cảm thấy nó không đáng giá ư?
Hơn nữa phương thức tăng giá này quá thô bạo, thêm một lần là mấy triệu!
Đây là thổ hào từ đâu chui ra vậy?
Đừng nói khán giả, kể cả vị lãnh chúa cấp tám kia, cũng không nghĩ tới Lâm Hữu sẽ kiên quyết như vậy.
Sau khi đối phương chần chờ một lát, cuối cùng cũng bất đắc dĩ lắc lắc đầu, trực tiếp đứng dậy rời khỏi hội trường, xem ra đã bỏ qua cạnh tranh rồi.
- 40 triệu! Còn ai trả giá cao hơn không?
Người chủ trì hồng quang đầy mặt, giơ cây chùy bán đấu giá trong tay lên cao.
- 40 triệu lần thứ nhất...... 40 triệu lần thứ hai...... Thành giao!
Cuối cùng, cùng với một tiếng hò hét đầy kích động, Lâm Hữu đã thành công đạt được Hạch Tâm Nguyên Tố Băng, lại khiến trong hội trường ồ lên một mảnh.
Lâm Hữu không ở lâu, dưới cái nhìn chăm chú đầy kinh ngạc của mọi người, hắn rời khỏi hội trường, đi vào khu vực tiến hành giao dịch ở hậu trường hội đấu giá.
- Đại nhân, đây là vật phẩm ngài vừa cạnh tranh được, xin ngài xác nhận một chút.
Nhân viên hậu trường nhìn thấy hắn xuất hiện, lập tức cung kính chào đón, rồi đưa ra cái hòm chứa Hạch Tâm Nguyên Tố Băng.
Lâm Hữu tiếp nhận mở hòm ra, nhìn thoáng qua rồi yên lặng gật đầu:
- Ừm, đúng rồi.
Vẻ mặt hắn cực kỳ bình tĩnh, nhưng trong lòng lại không nhịn được kích động.
Sau khi đạt được thứ này, cuối cùng hắn cũng có thể đi tìm Mạch Cách n nhờ hỗ trợ tạo ra trang bị cấp mười.
Lúc này, hắn nhất định phải tạo ra ra một kiện trang bị cường đại có thể chống cự trạng thái dị thường từ hệ Ác Ma!
Nghĩ đến đây, Lâm Hữu cất hòm, trực tiếp xoay người rời khỏi, chạy trở về lãnh địa.
Mãi cho đến giữa trưa, hắn mới mang tất cả tài liệu, đi tới Truyền Tống Trận siêu cự ly xa của bộ tộc người lùn, nhờ nhóm người lùn hỗ trợ khởi động Truyền Tống Trận.


Khởi động Truyền Tống Trận thành công, lần truyền tống này cần tiêu hao 10 triệu ma năng, xin hỏi có truyền tống hay không?

Móa nó!
Đắt quá!
Tuy hắn đã sớm nghe nói truyền tống siêu cự ly xa cần tiêu hao lượng lớn tài nguyên.
Nhưng tới lúc chân chính tự mình nghe được, Lâm Hữu vẫn kinh ngạc một chút, cũng khiến cho ý tưởng dùng Truyền Tống Trận thông thương của hắn tan biến trong nháy mắt.
Nhưng không còn cách nào khác, vì mau chóng tạo ra trang bị cấp mười, chút tiền ấy vẫn phải chi ra.
- Truyền tống!
Âm thanh vừa rơi xuống, cả Truyền Tống Trận đột nhiên sáng lên một mảnh tia sáng trắng chói mắt, chiếu sáng bốn phía xung quanh.
Tiếp theo không gian vặn vẹo một đợt, hắn cùng mấy Người Lùn cầm chùy của bộ tộc Người Lùn trực tiếp biến mất tại chỗ.
…………..
So với truyền tống bình thường, truyền tống siêu cự ly xa vừa tăng giá phí vừa thêm thời gian.
Không biết Lâm Hữu đã ở trong trạng thái không trọng lực đợi bao lâu, cuối cùng hắn cũng cảm nhận được mình vừa đạp vào mặt đất.
Đợi cho ánh sáng tan hết, hắn mở to mắt.
Một quảng trường thật lớn là thứ đầu tiên đặt vào trong ánh mắt của hắn.
Bên cạnh đều là Người Lùn lui tới khắp nơi, cùng từng tòa kiến trúc tràn ngập phong cách lô-cốt dày đặc trùng điệp.
Đinh đinh đang đang âm thanh gõ chùy vang lên không dứt bên tai, đồng thời với đó là một làn sóng nhiệt đập vào mặt, khiến cho hắn không nhịn được nheo mắt lại.
Vậy mà Vương đô của vương quốc Người Lùn lại được trực tiếp thành lập ở bên trên khu vực núi lửa.
Nơi nơi đều là núi lửa ngủ đông, cùng một mảng lớn kiến trúc trên mặt núi lửa, thoạt nhìn cực kỳ đồ sộ.
Mà ở chỗ sâu nhất trong thành, có một pho tượng to lớn giơ Chùy Chiến Thần lên cao đang đứng sừng sững trên mặt đất, bên cạnh rõ ràng là một tòa thành to lớn được khảm vào bên trong vách núi lửa, chỉ tính riêng cánh cổng bên ngoài đã cao tới mấy chục mét.
Lâm Hữu ngạc nhiên không thôi.
Hắn nhìn mãi vẫn thấy pho tượng kia, cực kỳ tương tự với Mạch Cách n.
Hoặc nói pho tượng này là tổ tiên tộc Người Lùn?
- Lãnh chúa các hạ, xin theo ta đến đây đi, ta mang ngươi đi gặp Quốc vương bệ hạ.
Một vị Người Lùn bên cạnh thấp giọng nói.
- Được, dẫn đường đi.
Lâm Hữu gật đầu với đối phương.
Người Lùn này là người ở vương đô được Mạch Cách n đặc biệt phái tới ở lại bên trong bộ tộc Chiến Chuy làm người chuyển giao tin tức, cho nên đối phương cực kỳ quen thuộc với Vương đô của tộc Người Lùn.
Lâm Hữu đi theo phía sau người nọ, vừa đi vừa tò mò đánh giá bốn phía.
Hắn phát hiện.
Về cơ bản những Người Lùn tuần tra trên đường đều thuộc bộ tộc Ám Mâu. Còn những Người Lùn đang rèn tạo ở bên trong thành lũy và vận chuyển trang bị, đa phần thuộc về bộ tộc Chiến Chuy, cũng chính là đồng tộc với Mạch Cách n.
Về phần Hắc Thiết và Đồng Tu, những bộ tộc khác, có lẽ đang làm việc ở một nơi khác nên không thấy bao nhiêu.
- Lâm Hữu các hạ, sao ngươi lại tới đây?
Lúc này, một tiếng la lên đầy ngạc nhiên từ xa xa truyền đến.
Lâm Hữu ngừng chân lại một chút, nhìn về nơi phát ra âm thanh, lại là người quen cũ của hắn, Chiến Chuy Liệt Hỏa.
Lúc trước, chiến sĩ Người Lùn này vẫn luôn phụ trách bảo vệ bộ tộc Chiến Chuy, cũng là bạn của Mạch Cách n.
Từ sau khi Mạch Cách n lên làm Quốc vương, đối phương đã được Mạch Cách n đưa đến vương quốc Người Lùn, không nghĩ tới lại gặp được đối phương ở chỗ này.
- Hoá ra là ngươi, Liệt Hỏa, đã lâu không gặp.
Lâm Hữu tiến lên tiếp đón, đồng thời hướng mắt đánh giá đối phương.
Lúc này toàn thân Liệt Hỏa đã sớm thay đổi thành phong cách khác.
Không chỉ có vũ khí trang bị trở nên hoàn mỹ hơn, thoạt nhìn cả người cũng uy vũ hơn không ít.
Bạn cần đăng nhập để bình luận